古诗词

容斋书事二首

陈渊

南国馀梅润,东墙更竹阴。nán guó yú méi rùn,dōng qiáng gèng zhú yīn。
门庭迂市井,草树似山林。mén tíng yū shì jǐng,cǎo shù shì shān lín。
客寄吾家是,斋居古意深。kè jì wú jiā shì,zhāi jū gǔ yì shēn。
微风过枕簟,何有万黄金。wēi fēng guò zhěn diàn,hé yǒu wàn huáng jīn。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

三月十一日欲往荆南景德寺睡起呈曹令德

陈渊

风门自开阖,门外黄尘暮。fēng mén zì kāi hé,mén wài huáng chén mù。
午衾温留人,春梦如飞絮。wǔ qīn wēn liú rén,chūn mèng rú fēi xù。
我行指洞庭,千里始顿屦。wǒ xíng zhǐ dòng tíng,qiān lǐ shǐ dùn jù。
仆夫呼起起,寸心撮百虑。pū fū hū qǐ qǐ,cùn xīn cuō bǎi lǜ。
此生睡不足,正坐奔驰故。cǐ shēng shuì bù zú,zhèng zuò bēn chí gù。
四年四往来,日月途中度。sì nián sì wǎng lái,rì yuè tú zhōng dù。
美人亦念我,赠以别知赋。měi rén yì niàn wǒ,zèng yǐ bié zhī fù。
英辞粲星斗,深语发妙悟。yīng cí càn xīng dòu,shēn yǔ fā miào wù。
坐起再三读,一一明月句。zuò qǐ zài sān dú,yī yī míng yuè jù。
何似谢所投,静默有佳趣。hé shì xiè suǒ tóu,jìng mò yǒu jiā qù。

令德送余都门外眷眷惜别余恨不款作诗寄之

陈渊

行人不忍别,遇酒辄醉倒。xíng rén bù rěn bié,yù jiǔ zhé zuì dào。
仆夫怪何迟,谬应行亦好。pū fū guài hé chí,miù yīng xíng yì hǎo。
怜君如弟兄,每见开怀抱。lián jūn rú dì xiōng,měi jiàn kāi huái bào。
天涯重分携,祖席都门道。tiān yá zhòng fēn xié,zǔ xí dōu mén dào。
城头倾落日,酒尽迹还扫。chéng tóu qīng luò rì,jiǔ jǐn jì hái sǎo。
留连意虽勤,晤语终草草。liú lián yì suī qín,wù yǔ zhōng cǎo cǎo。
君如汗血驹,千里未脱皂。jūn rú hàn xuè jū,qiān lǐ wèi tuō zào。
我若随波鱼,圉圉依寒藻。wǒ ruò suí bō yú,yǔ yǔ yī hán zǎo。
去住各有谋,聚散初不保。qù zhù gè yǒu móu,jù sàn chū bù bǎo。
惟馀一寸心,耿耿迟君老。wéi yú yī cùn xīn,gěng gěng chí jūn lǎo。

同杨遵道出京本欲作诗而吟咏久废恐取道襄阳吊古遗迹遵道有作不能多继也先以诗谢之

陈渊

经年不作诗,意到无好语。jīng nián bù zuò shī,yì dào wú hǎo yǔ。
强欲理短绠,颓井暗尘土。qiáng yù lǐ duǎn gěng,tuí jǐng àn chén tǔ。
夫子贤达流,奔逸不受圉。fū zi xián dá liú,bēn yì bù shòu yǔ。
风流梦鳣后,清德逼而祖。fēng liú mèng zhān hòu,qīng dé bī ér zǔ。
文章守家法,骚雅到前古。wén zhāng shǒu jiā fǎ,sāo yǎ dào qián gǔ。
屈宋或交绥,曹刘真臭乳。qū sòng huò jiāo suí,cáo liú zhēn chòu rǔ。
而我独何人,词格本寒苦。ér wǒ dú hé rén,cí gé běn hán kǔ。
枯肠费搜搅,况复久不吐。kū cháng fèi sōu jiǎo,kuàng fù jiǔ bù tǔ。
胡为谬见假,亦使郊继愈。hú wèi miù jiàn jiǎ,yì shǐ jiāo jì yù。
无乃缘葭莩,遂与哙等伍。wú nǎi yuán jiā fú,suì yǔ kuài děng wǔ。
此行过襄阳,倒指不旬数。cǐ xíng guò xiāng yáng,dào zhǐ bù xún shù。
庞公亦安之,孟子不可睹。páng gōng yì ān zhī,mèng zi bù kě dǔ。
声名向千载,石刻馀羊杜。shēng míng xiàng qiān zài,shí kè yú yáng dù。
山川空形胜,耆旧一仰俯。shān chuān kōng xíng shèng,qí jiù yī yǎng fǔ。
终当吊遗迹,尊酒酹江浒。zhōng dāng diào yí jì,zūn jiǔ lèi jiāng hǔ。
恐君成感慨,严韵傥见侮。kǒng jūn chéng gǎn kǎi,yán yùn tǎng jiàn wǔ。
作诗谢不能,亦以丐斤斧。zuò shī xiè bù néng,yì yǐ gài jīn fǔ。

十五日过许夜雨暴作明日行四十里宿于颖桥又明日晴书时

陈渊

狂风撼平野,沙砾眯两目。kuáng fēng hàn píng yě,shā lì mī liǎng mù。
笋舆我与君,道远疲徵逐。sǔn yú wǒ yǔ jūn,dào yuǎn pí zhēng zhú。
惊雷一夜发,暴雨溢川谷。jīng léi yī yè fā,bào yǔ yì chuān gǔ。
平明泥没趾,寸步不容续。píng míng ní méi zhǐ,cùn bù bù róng xù。
我生赋穷蹇,触处背天福。wǒ shēng fù qióng jiǎn,chù chù bèi tiān fú。
风雨岂不好,行路非所欲。fēng yǔ qǐ bù hǎo,xíng lù fēi suǒ yù。
中途聊息肩,村驿便可宿。zhōng tú liáo xī jiān,cūn yì biàn kě sù。
我劳固其分,端恐僵僮仆。wǒ láo gù qí fēn,duān kǒng jiāng tóng pū。
燎炉燃湿薪,傍舍酒初熟。liáo lú rán shī xīn,bàng shě jiǔ chū shú。
安能浣愁肠,但取充饥腹。ān néng huàn chóu cháng,dàn qǔ chōng jī fù。
中宵耿不眠,明月忽挂屋。zhōng xiāo gěng bù mián,míng yuè hū guà wū。
揽衣起视夜,秣马亦膏毂。lǎn yī qǐ shì yè,mò mǎ yì gāo gǔ。
人情易喜愠,天道有翻覆。rén qíng yì xǐ yùn,tiān dào yǒu fān fù。
阴霁那可知,去去无欲速。yīn jì nà kě zhī,qù qù wú yù sù。

自入襄城即有山水之兴路中稍有赓唱因呈遵道

陈渊

风沙久迷神,山水忽照眼。fēng shā jiǔ mí shén,shān shuǐ hū zhào yǎn。
粼粼碧玉甃,叠叠青螺绾。lín lín bì yù zhòu,dié dié qīng luó wǎn。
人烟盛乐土,草树亦精产。rén yān shèng lè tǔ,cǎo shù yì jīng chǎn。
云霞入杳冥,禽鸟度杯盏。yún xiá rù yǎo míng,qín niǎo dù bēi zhǎn。
放情千里迥,悟意一笑莞。fàng qíng qiān lǐ jiǒng,wù yì yī xiào guǎn。
胸襟得奇趣,酬唱出新撰。xiōng jīn dé qí qù,chóu chàng chū xīn zhuàn。
虫鱼怯嘲诮,文史困鸠僝。chóng yú qiè cháo qiào,wén shǐ kùn jiū chán。
我诗实易成,淡薄非佳馔。wǒ shī shí yì chéng,dàn báo fēi jiā zhuàn。
君词颇简出,严绝类烧栈。jūn cí pǒ jiǎn chū,yán jué lèi shāo zhàn。
自应即退缩,强尔取惊赧。zì yīng jí tuì suō,qiáng ěr qǔ jīng nǎn。
微言固可录,狂论犹未刬。wēi yán gù kě lù,kuáng lùn yóu wèi chǎn。
勿使俗人知,归途畏书简。wù shǐ sú rén zhī,guī tú wèi shū jiǎn。

京师相善者乡友四人各赋一篇以见其所慕适正

陈渊

淡薄不易亲,和平不可离。dàn báo bù yì qīn,hé píng bù kě lí。
平生一樽酒,万事醒复醉。píng shēng yī zūn jiǔ,wàn shì xǐng fù zuì。
诗成稿不存,物至情无累。shī chéng gǎo bù cún,wù zhì qíng wú lèi。
纷纷尘俗中,笑里有真意。fēn fēn chén sú zhōng,xiào lǐ yǒu zhēn yì。

京师相善者乡友四人各赋一篇以见其所慕载德

陈渊

辞寡觉我喧,气定觉我烦。cí guǎ jué wǒ xuān,qì dìng jué wǒ fán。
沉吟孤鹤立,戏谑阳春温。chén yín gū hè lì,xì xuè yáng chūn wēn。
岂不苦鞭策,去马终恋轩。qǐ bù kǔ biān cè,qù mǎ zhōng liàn xuān。
由来君子德,寡怨非其恩。yóu lái jūn zi dé,guǎ yuàn fēi qí ēn。

次韵令德答天启

陈渊

小栟妙语言,下笔初无难。xiǎo bēn miào yǔ yán,xià bǐ chū wú nán。
曹郎更精深,一字不苟安。cáo láng gèng jīng shēn,yī zì bù gǒu ān。
我师陶靖节,亦未游其藩。wǒ shī táo jìng jié,yì wèi yóu qí fān。
但觉万仞渊,中有蛟龙蟠。dàn jué wàn rèn yuān,zhōng yǒu jiāo lóng pán。
人言失故步,乃在学邯郸。rén yán shī gù bù,nǎi zài xué hán dān。
平淡恐未臻,先作郊岛寒。píng dàn kǒng wèi zhēn,xiān zuò jiāo dǎo hán。
古来文墨士,十九姓字漫。gǔ lái wén mò shì,shí jiǔ xìng zì màn。
尚赖相可否,盐梅助咸酸。shàng lài xiāng kě fǒu,yán méi zhù xián suān。

复次韵答令德见和来诗及维摩默然之意

陈渊

多言亦焉用,守默良独难。duō yán yì yān yòng,shǒu mò liáng dú nán。
维摩得此门,众生病自安。wéi mó dé cǐ mén,zhòng shēng bìng zì ān。
当时许子将,不造寔与蕃。dāng shí xǔ zi jiāng,bù zào shí yǔ fān。
终以月旦评,有愧申屠蟠。zhōng yǐ yuè dàn píng,yǒu kuì shēn tú pán。
忠良覆汉鼎,鲁酒围邯郸。zhōng liáng fù hàn dǐng,lǔ jiǔ wéi hán dān。
独爱千顷陂,沧波照人寒。dú ài qiān qǐng bēi,cāng bō zhào rén hán。
君岂叔度欤,胸襟江海漫。jūn qǐ shū dù yú,xiōng jīn jiāng hǎi màn。
自然已愤厥,不须珍柚酸。zì rán yǐ fèn jué,bù xū zhēn yòu suān。

用令德韵题严陵祠

陈渊

价微良易酬,器博无近用。jià wēi liáng yì chóu,qì bó wú jìn yòng。
骐骥非良乐,万里谁能控。qí jì fēi liáng lè,wàn lǐ shuí néng kòng。
萧王汉中兴,四海倚为重。xiāo wáng hàn zhōng xīng,sì hǎi yǐ wèi zhòng。
谁为渊驱鱼,一呼百万众。shuí wèi yuān qū yú,yī hū bǎi wàn zhòng。
妙算环无端,奇功射必中。miào suàn huán wú duān,qí gōng shè bì zhōng。
忘机谅未能,岂数汉阴瓮。wàng jī liàng wèi néng,qǐ shù hàn yīn wèng。
故人钩尚直,倦作仪韶凤。gù rén gōu shàng zhí,juàn zuò yí sháo fèng。
应无万牛力,负此丘山栋。yīng wú wàn niú lì,fù cǐ qiū shān dòng。
羊裘又独往,苦语馀嘲弄。yáng qiú yòu dú wǎng,kǔ yǔ yú cháo nòng。
至今卖菜言,空记当时梦。zhì jīn mài cài yán,kōng jì dāng shí mèng。

和罗仲素寄子静长篇

陈渊

龟山绝壑蟠豫章,秀干往往参天长。guī shān jué hè pán yù zhāng,xiù gàn wǎng wǎng cān tiān zhǎng。
十年收拾多散亡,只有太白追蟾光。shí nián shōu shí duō sàn wáng,zhǐ yǒu tài bái zhuī chán guāng。
知君所得不可详,宴坐镡溪名益彰。zhī jūn suǒ dé bù kě xiáng,yàn zuò chán xī míng yì zhāng。
独尝为我露其铓,尽扫杨墨挥韩庄。dú cháng wèi wǒ lù qí máng,jǐn sǎo yáng mò huī hán zhuāng。
迩来黄面稍侵疆,剑藏于室矢在房。ěr lái huáng miàn shāo qīn jiāng,jiàn cáng yú shì shǐ zài fáng。
分将肌肉剜为疮,犹说道心乃平常。fēn jiāng jī ròu wān wèi chuāng,yóu shuō dào xīn nǎi píng cháng。
我欲从之挹馀芳,竟坐此传乖所望。wǒ yù cóng zhī yì yú fāng,jìng zuò cǐ chuán guāi suǒ wàng。
新诗谩说陋汉唐,直以未画穷羲皇。xīn shī mán shuō lòu hàn táng,zhí yǐ wèi huà qióng xī huáng。
岂知籓篱不自防,欲举万目谁为纲。qǐ zhī fān lí bù zì fáng,yù jǔ wàn mù shuí wèi gāng。
况彼桀骜非勤王,安用援手登之堂。kuàng bǐ jié ào fēi qín wáng,ān yòng yuán shǒu dēng zhī táng。
爱君骏足如飞黄,一空冀北无留良。ài jūn jùn zú rú fēi huáng,yī kōng jì běi wú liú liáng。
四蹄雷雹方腾骧,肯如驽马徒争强。sì tí léi báo fāng téng xiāng,kěn rú nú mǎ tú zhēng qiáng。

闽县令陈梦兆鱼乐轩

陈渊

有乐宁尔忧,无忧乃至乐。yǒu lè níng ěr yōu,wú yōu nǎi zhì lè。
观身见物理,鱼乐岂子各。guān shēn jiàn wù lǐ,yú lè qǐ zi gè。
万生扰为病,安静即艮药。wàn shēng rǎo wèi bìng,ān jìng jí gěn yào。
何以适其情,已定要无虐。hé yǐ shì qí qíng,yǐ dìng yào wú nüè。
江湖与此池,等是泉未涸。jiāng hú yǔ cǐ chí,děng shì quán wèi hé。
周旋苟得所,是处觉宽绰。zhōu xuán gǒu dé suǒ,shì chù jué kuān chuò。
君看濒海民,兹物困剽掠。jūn kàn bīn hǎi mín,zī wù kùn piāo lüè。
纵横堕钩网,琐细入杯杓。zòng héng duò gōu wǎng,suǒ xì rù bēi biāo。
谁云沧海广,游泳渺无托。shuí yún cāng hǎi guǎng,yóu yǒng miǎo wú tuō。
乃知尺泽间,所乐逾纵壑。nǎi zhī chǐ zé jiān,suǒ lè yú zòng hè。
我家一亩宫,隙地不容凿。wǒ jiā yī mǔ gōng,xì dì bù róng záo。
未能禁数罟,念此每怀怍。wèi néng jìn shù gǔ,niàn cǐ měi huái zuò。
陈公吏之师,养善息群恶。chén gōng lì zhī shī,yǎng shàn xī qún è。
爱民以及鱼,退念此盘礴。ài mín yǐ jí yú,tuì niàn cǐ pán bó。
鱼亦喜公来,出没供笑谑。yú yì xǐ gōng lái,chū méi gōng xiào xuè。
当年濠上游,天籁纷酬酢。dāng nián háo shàng yóu,tiān lài fēn chóu cù。
昭琴既不鼓,应问两俱错。zhāo qín jì bù gǔ,yīng wèn liǎng jù cuò。
贤哉郑国侨,一物心无著。xián zāi zhèng guó qiáo,yī wù xīn wú zhù。
但信悠然语,未悟已投镬。dàn xìn yōu rán yǔ,wèi wù yǐ tóu huò。
悬知此鱼烹,不羡波间跃。xuán zhī cǐ yú pēng,bù xiàn bō jiān yuè。
谁当较异同,我亦无今昨。shuí dāng jiào yì tóng,wǒ yì wú jīn zuó。

次韵邓志宏送张思道游福唐

陈渊

纷纷涴耳俱宜洗,坐遣高人厌丘里。fēn fēn wò ěr jù yí xǐ,zuò qiǎn gāo rén yàn qiū lǐ。
迅流早自促行舟,更有西风满江苇。xùn liú zǎo zì cù xíng zhōu,gèng yǒu xī fēng mǎn jiāng wěi。
当年笔阵扫千军,今日流辈推能文。dāng nián bǐ zhèn sǎo qiān jūn,jīn rì liú bèi tuī néng wén。
英辞谹辩洒醉墨,倏忽百变春空云。yīng cí hóng biàn sǎ zuì mò,shū hū bǎi biàn chūn kōng yún。
人间万事秋毫细,轩冕傥来谁着意。rén jiān wàn shì qiū háo xì,xuān miǎn tǎng lái shuí zhe yì。
身随去棹落波间,兴逐冥鸿渺天际。shēn suí qù zhào luò bō jiān,xīng zhú míng hóng miǎo tiān jì。
三山便到蓬莱宫,卸帆海屿窥鱼龙。sān shān biàn dào péng lái gōng,xiè fān hǎi yǔ kuī yú lóng。
夜凉横笛弄明月,万顷琉璃秋色中。yè liáng héng dí nòng míng yuè,wàn qǐng liú lí qiū sè zhōng。

寓漳南静众寺三月晦信步到庵亭旷望久之聊寄所感

陈渊

意行不知远,倚杖嚣尘外。yì xíng bù zhī yuǎn,yǐ zhàng xiāo chén wài。
南州风物繁,此地溪山会。nán zhōu fēng wù fán,cǐ dì xī shān huì。
俯窥城市喧,蚁垤几成坏。fǔ kuī chéng shì xuān,yǐ dié jǐ chéng huài。
只尔可忘情,未用旋吾旆。zhǐ ěr kě wàng qíng,wèi yòng xuán wú pèi。

过永春剧头铺见壁间石刻临漳王漕诗辄题数句

陈渊

壁间得微词,语尽意有馀。bì jiān dé wēi cí,yǔ jǐn yì yǒu yú。
摸传岂真知,无乃势所驱。mō chuán qǐ zhēn zhī,wú nǎi shì suǒ qū。
从来碧纱笼,不护寒士书。cóng lái bì shā lóng,bù hù hán shì shū。
焉知题柱生,终无驷马车。yān zhī tí zhù shēng,zhōng wú sì mǎ chē。
粉板会当洗,援毫聊自娱。fěn bǎn huì dāng xǐ,yuán háo liáo zì yú。
从人分轻重,削迹今何如。cóng rén fēn qīng zhòng,xuē jì jīn hé rú。