古诗词

邻有张生者病革势不可救忽梦医人邓舜臣言万病圆如说服之遂安感而作诗

陈渊

医王脱超如蜕蝉,幻身变灭成飞烟。yī wáng tuō chāo rú tuì chán,huàn shēn biàn miè chéng fēi yān。
百年薪尽火犹传,直驱神马穷青天。bǎi nián xīn jǐn huǒ yóu chuán,zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān。
自从和扁不少延,冀北万疋今萧然。zì cóng hé biǎn bù shǎo yán,jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán。
挟方储药人摩肩,闲花野卉纷争妍。xié fāng chǔ yào rén mó jiān,xián huā yě huì fēn zhēng yán。
昨梦宵蝶正蹁跹,忽忽神遇高人前。zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān,hū hū shén yù gāo rén qián。
旧交量见意终圆,相顾眼笑如忘年。jiù jiāo liàng jiàn yì zhōng yuán,xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián。
因言疠疫兴哀怜,语我妙药醒沉绵。yīn yán lì yì xīng āi lián,yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián。
唯有岐婆世所贤,此物病极犹能痊。wéi yǒu qí pó shì suǒ xián,cǐ wù bìng jí yóu néng quán。
觉来揽衣视星躔,明月堕落遥山巅。jué lái lǎn yī shì xīng chán,míng yuè duò luò yáo shān diān。
挑灯草简便求旃,十粒入手收淮蠙。tiāo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān,shí lì rù shǒu shōu huái pín。
平明攻疾才下咽,顿活始信真天全。píng míng gōng jí cái xià yàn,dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán。
先生爱习不忍捐,尚念故国多凡缘。xiān shēng ài xí bù rěn juān,shàng niàn gù guó duō fán yuán。
只应造物相留连,闵此众万劫火煎。zhǐ yīng zào wù xiāng liú lián,mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān。
故令丹成犹未仙,妙畀神力司阴权。gù lìng dān chéng yóu wèi xiān,miào bì shén lì sī yīn quán。
世间愚术谋相先,不计性命徒论钱。shì jiān yú shù móu xiāng xiān,bù jì xìng mìng tú lùn qián。
谁能如公心不偏,此诗义直何当宣。shuí néng rú gōng xīn bù piān,cǐ shī yì zhí hé dāng xuān。
付与末俗惩轻悁。fù yǔ mò sú chéng qīng yuān。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

跋子静所藏鲁直书乐天八字偈

陈渊

凝师八字源则丰,乐天说偈流无穷。níng shī bā zì yuán zé fēng,lè tiān shuō jì liú wú qióng。
山谷眼明如日中,落笔惊电驰蛟龙。shān gǔ yǎn míng rú rì zhōng,luò bǐ jīng diàn chí jiāo lóng。
谁其得之建溪翁,取人所弃岂俗同。shuí qí dé zhī jiàn xī wēng,qǔ rén suǒ qì qǐ sú tóng。
搜奇抉怪晋馀风,嫉邪愤世发上冲。sōu qí jué guài jìn yú fēng,jí xié fèn shì fā shàng chōng。
自我观之案两重,巧偷豪夺愿不逢。zì wǒ guān zhī àn liǎng zhòng,qiǎo tōu háo duó yuàn bù féng。
好语传播人所攻,斯言有味当见容。hǎo yǔ chuán bō rén suǒ gōng,sī yán yǒu wèi dāng jiàn róng。

次韵李光祖南山四偈

陈渊

声外闻和岂待言,棒头犹是老婆禅。shēng wài wén hé qǐ dài yán,bàng tóu yóu shì lǎo pó chán。
如何更被文殊惑,却道维摩但默然。rú hé gèng bèi wén shū huò,què dào wéi mó dàn mò rán。

次韵李光祖南山四偈

陈渊

腊穷春到不须臾,霜下陈根岂用锄。là qióng chūn dào bù xū yú,shuāng xià chén gēn qǐ yòng chú。
若信雕荣如转毂,故应摇落有扶疏。ruò xìn diāo róng rú zhuǎn gǔ,gù yīng yáo luò yǒu fú shū。

次韵李光祖南山四偈

陈渊

窗前松竹翠连山,窗下弦歌昼掩关。chuāng qián sōng zhú cuì lián shān,chuāng xià xián gē zhòu yǎn guān。
雪里忍看梅欲吐,烟中遥认鸟知还。xuě lǐ rěn kàn méi yù tǔ,yān zhōng yáo rèn niǎo zhī hái。

次韵李光祖南山四偈

陈渊

未暇南山访隐居,只应无处不逢渠。wèi xiá nán shān fǎng yǐn jū,zhǐ yīng wú chù bù féng qú。
凭君一省从前梦,莫叹离群岁又除。píng jūn yī shěng cóng qián mèng,mò tàn lí qún suì yòu chú。

和璨老示双井茶纸被简板三偈

陈渊

双井江南妙品,不减建溪月团。shuāng jǐng jiāng nán miào pǐn,bù jiǎn jiàn xī yuè tuán。
但使睡魔不作,可须归去蓬山。dàn shǐ shuì mó bù zuò,kě xū guī qù péng shān。

和璨老示双井茶纸被简板三偈

陈渊

江静微波皱縠,庭空落絮铺茵。jiāng jìng wēi bō zhòu hú,tíng kōng luò xù pù yīn。
正是邻床作梦,直须款款反身。zhèng shì lín chuáng zuò mèng,zhí xū kuǎn kuǎn fǎn shēn。

和璨老示双井茶纸被简板三偈

陈渊

纵使前词洗尽,不妨后信重通。zòng shǐ qián cí xǐ jǐn,bù fáng hòu xìn zhòng tōng。
会取曹溪一滴,语言文字皆空。huì qǔ cáo xī yī dī,yǔ yán wén zì jiē kōng。