古诗词

答吴济仲见寄

陈渊

季子观周乐,妙意传青简。jì zi guān zhōu lè,miào yì chuán qīng jiǎn。
诸孙拾其遗,破具前人眼。zhū sūn shí qí yí,pò jù qián rén yǎn。
新诗如珠璧,字字无可拣。xīn shī rú zhū bì,zì zì wú kě jiǎn。
故应意有馀,不但音睍睆。gù yīng yì yǒu yú,bù dàn yīn xiàn huàn。
念昔我方壮,意轻三子撰。niàn xī wǒ fāng zhuàng,yì qīng sān zi zhuàn。
自闻歌白雪,欲和色先赧。zì wén gē bái xuě,yù hé sè xiān nǎn。
中间各流落,念子忘寝馔。zhōng jiān gè liú luò,niàn zi wàng qǐn zhuàn。
阻寻千里盟,未卜一笑莞。zǔ xún qiān lǐ méng,wèi bo yī xiào guǎn。
书来得佳句,奇字富瑟僩。shū lái dé jiā jù,qí zì fù sè xiàn。
推先情已厚,感旧涕应潸。tuī xiān qíng yǐ hòu,gǎn jiù tì yīng shān。
周宣致中兴,土宇日益昄。zhōu xuān zhì zhōng xīng,tǔ yǔ rì yì bǎn。
肤使尽苏张,九合宁须轏。fū shǐ jǐn sū zhāng,jiǔ hé níng xū zhàn。
天才必有用,造物岂徒产。tiān cái bì yǒu yòng,zào wù qǐ tú chǎn。
椽笔傥容挥,斗印定当绾。chuán bǐ tǎng róng huī,dòu yìn dìng dāng wǎn。
既去却须来,毋绝汉中栈。jì qù què xū lái,wú jué hàn zhōng zhàn。

陈渊

宋南剑州沙县人,字知默,世称默堂先生。初名渐,字几叟。早年从学二程,后师杨时。时以其深识圣贤旨趣,妻以女。高宗绍兴五年,以廖刚等言,充枢密院编修官。七年以胡安国荐,赐进士出身。九年除监察御史,寻迁右正言,入对论恩惠太滥。言秦桧亲党郑亿年有从贼之丑,为桧所恶。主管台州崇道观。有《墨堂集》。 陈渊的作品>>

猜您喜欢

初到临安二首

陈渊

青鞋踏雨花铺径,朱舰凌风柳拂堤。qīng xié tà yǔ huā pù jìng,zhū jiàn líng fēng liǔ fú dī。
天竺旧游心已懒,孤山行处路应迷。tiān zhú jiù yóu xīn yǐ lǎn,gū shān xíng chù lù yīng mí。

钱塘江

陈渊

潮头驾月冲残梦,水色浮空送峭寒。cháo tóu jià yuè chōng cán mèng,shuǐ sè fú kōng sòng qiào hán。
十幅轻蒲连夜发,不知身到海门山。shí fú qīng pú lián yè fā,bù zhī shēn dào hǎi mén shān。

兴国灿老往漳州二偈送之

陈渊

江梅又趁一阳回,身在旃檀林下来。jiāng méi yòu chèn yī yáng huí,shēn zài zhān tán lín xià lái。
行到漳南香未歇,百花闻此一时开。xíng dào zhāng nán xiāng wèi xiē,bǎi huā wén cǐ yī shí kāi。

兴国灿老往漳州二偈送之

陈渊

浮云出岫本无心,桔槔俯仰人所引。fú yún chū xiù běn wú xīn,jú gāo fǔ yǎng rén suǒ yǐn。
一大藏教留后人,看与不看渠自省。yī dà cáng jiào liú hòu rén,kàn yǔ bù kàn qú zì shěng。

邓端友临要阁五首

陈渊

昔年曾到十三楼,一日西湖十顷秋。xī nián céng dào shí sān lóu,yī rì xī hú shí qǐng qiū。
寒碧轩中最宜暑,只缘修竹近清流。hán bì xuān zhōng zuì yí shǔ,zhǐ yuán xiū zhú jìn qīng liú。

邓端友临要阁五首

陈渊

十里烟波竹外溪,隔溪青嶂绕窗扉。shí lǐ yān bō zhú wài xī,gé xī qīng zhàng rào chuāng fēi。
诗人不见东坡老,直节空馀一尺围。shī rén bù jiàn dōng pō lǎo,zhí jié kōng yú yī chǐ wéi。

邓端友临要阁五首

陈渊

谁家多竹门可款,临要阁前沙岸傍。shuí jiā duō zhú mén kě kuǎn,lín yào gé qián shā àn bàng。
谩道薰风能解愠,正应苍玉自生凉。mán dào xūn fēng néng jiě yùn,zhèng yīng cāng yù zì shēng liáng。

邓端友临要阁五首

陈渊

繁枝盖地欲成幄,杰干凌空不碍檐。fán zhī gài dì yù chéng wò,jié gàn líng kōng bù ài yán。
为语韩公莫除好,此间风月岂须添。wèi yǔ hán gōng mò chú hǎo,cǐ jiān fēng yuè qǐ xū tiān。

邓端友临要阁五首

陈渊

甘苦元从舌上知,竹间风味与谁期。gān kǔ yuán cóng shé shàng zhī,zhú jiān fēng wèi yǔ shuí qī。
万竿可斩从人说,一榻乘凉要自嬉。wàn gān kě zhǎn cóng rén shuō,yī tà chéng liáng yào zì xī。

端友和临要阁诗再次韵五首

陈渊

茅斋西望水边楼,亦复开轩对奕秋。máo zhāi xī wàng shuǐ biān lóu,yì fù kāi xuān duì yì qiū。
欲效子猷偏种竹,竹前那得一溪流。yù xiào zi yóu piān zhǒng zhú,zhú qián nà dé yī xī liú。

端友和临要阁诗再次韵五首

陈渊

乘兴谁当访剡溪,竹间应复掩双扉。chéng xīng shuí dāng fǎng shàn xī,zhú jiān yīng fù yǎn shuāng fēi。
也知剧暑攻人急,正赖青双一解围。yě zhī jù shǔ gōng rén jí,zhèng lài qīng shuāng yī jiě wéi。

端友和临要阁诗再次韵五首

陈渊

午窗青梦接羲皇,茗碗无多置我傍。wǔ chuāng qīng mèng jiē xī huáng,míng wǎn wú duō zhì wǒ bàng。
此味若令儿辈觉,人间容有竹风凉。cǐ wèi ruò lìng ér bèi jué,rén jiān róng yǒu zhú fēng liáng。

端友和临要阁诗再次韵五首

陈渊

宿霭初收一卷帘,万山腾沓拥飞檐。sù ǎi chū shōu yī juǎn lián,wàn shān téng dá yōng fēi yán。
静看野色连苍竹,便觉闲中气味添。jìng kàn yě sè lián cāng zhú,biàn jué xián zhōng qì wèi tiān。

端友和临要阁诗再次韵五首

陈渊

不将朝服换斑衣,正以亲年慰所期。bù jiāng cháo fú huàn bān yī,zhèng yǐ qīn nián wèi suǒ qī。
却恐英名喧众口,未容莱子作儿嬉。què kǒng yīng míng xuān zhòng kǒu,wèi róng lái zi zuò ér xī。

庆邓德达得子

陈渊

海中仙果真难得,天上麒麟必异才。hǎi zhōng xiān guǒ zhēn nán dé,tiān shàng qí lín bì yì cái。
速客未为汤饼供,荐觞须俟鲤鱼来。sù kè wèi wèi tāng bǐng gōng,jiàn shāng xū qí lǐ yú lái。