古诗词

依韵和查许国梅花六首

陆佃

水天清浅月昏黄,传语诸花未要忙。shuǐ tiān qīng qiǎn yuè hūn huáng,chuán yǔ zhū huā wèi yào máng。
词客尽应相识早,玉人谁有自然香。cí kè jǐn yīng xiāng shí zǎo,yù rén shuí yǒu zì rán xiāng。
祇承雨露尤消得,况乃冰霜已备尝。qí chéng yǔ lù yóu xiāo dé,kuàng nǎi bīng shuāng yǐ bèi cháng。
未用夜寒吹玉笛,切须丁嘱与宁王。wèi yòng yè hán chuī yù dí,qiè xū dīng zhǔ yǔ níng wáng。

陆佃

宋越州山阴人,字农师,号陶山。神宗熙宁三年进士。曾受经于王安石。授蔡州推官,召补国子直讲。元丰时,擢中书舍人、给事中。哲宗初,迁吏部侍郎,预修《神宗实录》。屡更外任,治狱有声。徽宗立,召为礼部侍郎,预修《哲宗实录》。迁吏部尚书,拜尚书右丞,转左丞。以主张参用元祐人材,反对穷治元祐余党,遭谗,罢知亳州而卒。有《埤雅》、《礼象》、《春秋后传》、《陶山集》等。 陆佃的作品>>

猜您喜欢

依韵和再开芍药十六首

陆佃

百花羞缩敢争先,雨露仍随爱惜偏。bǎi huā xiū suō gǎn zhēng xiān,yǔ lù réng suí ài xī piān。
青帝拟教春一见,素娥留待月重圆。qīng dì nǐ jiào chūn yī jiàn,sù é liú dài yuè zhòng yuán。
相逢可惜非三月,自叹无因更少年。xiāng féng kě xī fēi sān yuè,zì tàn wú yīn gèng shǎo nián。
终日倚阑看不足,直须风雨送归天。zhōng rì yǐ lán kàn bù zú,zhí xū fēng yǔ sòng guī tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

前来楼子妙凌空,若比今生是下中。qián lái lóu zi miào líng kōng,ruò bǐ jīn shēng shì xià zhōng。
曾与阿衡调鼎铉,拟教周昉画屏风。céng yǔ ā héng diào dǐng xuàn,nǐ jiào zhōu fǎng huà píng fēng。
再生桧老无多绿,四季花凡一饷红。zài shēng guì lǎo wú duō lǜ,sì jì huā fán yī xiǎng hóng。
认得洛阳人未识,信知天地有奇功。rèn dé luò yáng rén wèi shí,xìn zhī tiān dì yǒu qí gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

祇受姚黄一著先,儿家元在郡西偏。qí shòu yáo huáng yī zhù xiān,ér jiā yuán zài jùn xī piān。
解残珠佩迎新见,寻得金镮依旧圆。jiě cán zhū pèi yíng xīn jiàn,xún dé jīn huán yī jiù yuán。
一过馨香犹半日,再来期约本明年。yī guò xīn xiāng yóu bàn rì,zài lái qī yuē běn míng nián。
向人自有凌云意,不羡城南尺五天。xiàng rén zì yǒu líng yún yì,bù xiàn chéng nán chǐ wǔ tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

市井初传为一空,直疑伊洛谩当中。shì jǐng chū chuán wèi yī kōng,zhí yí yī luò mán dāng zhōng。
别承仙掌非时露,剩占薰弦几日风。bié chéng xiān zhǎng fēi shí lù,shèng zhàn xūn xián jǐ rì fēng。
自愧霜髭难更黑,谁怜粉面不长红。zì kuì shuāng zī nán gèng hēi,shuí lián fěn miàn bù zhǎng hóng。
岂惟画史愁传貌,兼使诗人费尽功。qǐ wéi huà shǐ chóu chuán mào,jiān shǐ shī rén fèi jǐn gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

一番风信作花先,未必春工会党偏。yī fān fēng xìn zuò huā xiān,wèi bì chūn gōng huì dǎng piān。
玉杵买来容再睹,金钗分与却重圆。yù chǔ mǎi lái róng zài dǔ,jīn chāi fēn yǔ què zhòng yuán。
几回众里知谁似,一堕人间有几年。jǐ huí zhòng lǐ zhī shuí shì,yī duò rén jiān yǒu jǐ nián。
我是玉皇香案吏,可能相与便朝天。wǒ shì yù huáng xiāng àn lì,kě néng xiāng yǔ biàn cháo tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

十方生灭尽虚空,往往看花似醉中。shí fāng shēng miè jǐn xū kōng,wǎng wǎng kàn huā shì zuì zhōng。
再见倾城弥爱日,一闻绝代竞趋风。zài jiàn qīng chéng mí ài rì,yī wén jué dài jìng qū fēng。
不知世逐仙棋换,未免身归爝火红。bù zhī shì zhú xiān qí huàn,wèi miǎn shēn guī jué huǒ hóng。
自断此生真梦幻,直须成佛是殊功。zì duàn cǐ shēng zhēn mèng huàn,zhí xū chéng fú shì shū gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

牡丹犹自欲推先,传语诸花莫恨偏。mǔ dān yóu zì yù tuī xiān,chuán yǔ zhū huā mò hèn piān。
泪眼始看金谷坠,指环寻伴玉箫圆。lèi yǎn shǐ kàn jīn gǔ zhuì,zhǐ huán xún bàn yù xiāo yuán。
此身那复思前事,半面犹应记往年。cǐ shēn nà fù sī qián shì,bàn miàn yóu yīng jì wǎng nián。
毕竟得归归甚处,玉楼深在九重天。bì jìng dé guī guī shén chù,yù lóu shēn zài jiǔ zhòng tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

谁言见惯是司空,旧说扬州未必中。shuí yán jiàn guàn shì sī kōng,jiù shuō yáng zhōu wèi bì zhōng。
可是两三千处月,能如二十五般风。kě shì liǎng sān qiān chù yuè,néng rú èr shí wǔ bān fēng。
依稀仙帐魂今返,遭遇神针肉更红。yī xī xiān zhàng hún jīn fǎn,zāo yù shén zhēn ròu gèng hóng。
却得蓬蒿遮蔽力,便教重见太平功。què dé péng hāo zhē bì lì,biàn jiào zhòng jiàn tài píng gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

诗成赢得锦袍先,自是高才遣将偏。shī chéng yíng dé jǐn páo xiān,zì shì gāo cái qiǎn jiāng piān。
稀遇仙丹时下熟,荐惊神女梦中圆。xī yù xiān dān shí xià shú,jiàn jīng shén nǚ mèng zhōng yuán。
丹梯直上三千级,间气于今五百年。dān tī zhí shàng sān qiān jí,jiān qì yú jīn wǔ bǎi nián。
为报百花休暗恨,便开三度也由天。wèi bào bǎi huā xiū àn hèn,biàn kāi sān dù yě yóu tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

春归岑寂厌书空,赖尔相陪酒屡中。chūn guī cén jì yàn shū kōng,lài ěr xiāng péi jiǔ lǚ zhōng。
未必前身非叔子,不应后至似防风。wèi bì qián shēn fēi shū zi,bù yīng hòu zhì shì fáng fēng。
赌留坐客排双陆,借与都人画二红。dǔ liú zuò kè pái shuāng lù,jiè yǔ dōu rén huà èr hóng。
须信年芳有虚发,莫教杨柳误前功。xū xìn nián fāng yǒu xū fā,mò jiào yáng liǔ wù qián gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

阿谁莲步拟搀先,相见从他次数偏。ā shuí lián bù nǐ chān xiān,xiāng jiàn cóng tā cì shù piān。
曾学驻颜知药喜,免教渝约问蓍圆。céng xué zhù yán zhī yào xǐ,miǎn jiào yú yuē wèn shī yuán。
春风省识非平日,昏雾中看类老年。chūn fēng shěng shí fēi píng rì,hūn wù zhōng kàn lèi lǎo nián。
闻说上林今更好,一如尧禹旧时天。wén shuō shàng lín jīn gèng hǎo,yī rú yáo yǔ jiù shí tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

来时宾客正谈空,更值僧斋饭一中。lái shí bīn kè zhèng tán kōng,gèng zhí sēng zhāi fàn yī zhōng。
便拟商量归慧日,豫传消息与香风。biàn nǐ shāng liàng guī huì rì,yù chuán xiāo xī yǔ xiāng fēng。
夏蚕三叶空馀绿,秋木重花祇浪红。xià cán sān yè kōng yú lǜ,qiū mù zhòng huā qí làng hóng。
惟有此花花与子,两曾相见是神功。wéi yǒu cǐ huā huā yǔ zi,liǎng céng xiāng jiàn shì shén gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

姿貌新来胜日先,托根何事得州偏。zī mào xīn lái shèng rì xiān,tuō gēn hé shì dé zhōu piān。
起将玉骨灵符异,分出金身觉性圆。qǐ jiāng yù gǔ líng fú yì,fēn chū jīn shēn jué xìng yuán。
如不能言常竟日,似曾相识是今年。rú bù néng yán cháng jìng rì,shì céng xiāng shí shì jīn nián。
也应解笑山茶晚,长占东南小雪天。yě yīng jiě xiào shān chá wǎn,zhǎng zhàn dōng nán xiǎo xuě tiān。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

诸县丰登狱屡空,珍祥如欲助升中。zhū xiàn fēng dēng yù lǚ kōng,zhēn xiáng rú yù zhù shēng zhōng。
不妨故故留连月,未到频频恼乱风。bù fáng gù gù liú lián yuè,wèi dào pín pín nǎo luàn fēng。
向上郁葱佳气紫,现前圆满报身红。xiàng shàng yù cōng jiā qì zǐ,xiàn qián yuán mǎn bào shēn hóng。
自今长许汾阳醉,内外曾无缌少功。zì jīn zhǎng xǔ fén yáng zuì,nèi wài céng wú sī shǎo gōng。

依韵和再开芍药十六首

陆佃

发居众后摘居先,玉色无端禀赋偏。fā jū zhòng hòu zhāi jū xiān,yù sè wú duān bǐng fù piān。
华表却归仙梦远,宝陀重现瑞光圆。huá biǎo què guī xiān mèng yuǎn,bǎo tuó zhòng xiàn ruì guāng yuán。
少师花谱三千字,吏部春诗二百年。shǎo shī huā pǔ sān qiān zì,lì bù chūn shī èr bǎi nián。
两处偶然浑忘却,不须惆怅对炎天。liǎng chù ǒu rán hún wàng què,bù xū chóu chàng duì yán tiān。
1891234567»