古诗词

赠王君仪

陆佃

尝思孔子昔在世,门生弟子三千人。cháng sī kǒng zi xī zài shì,mén shēng dì zi sān qiān rén。
大哉卷舒圣人道,弦歌讲诵邹鲁滨。dà zāi juǎn shū shèng rén dào,xián gē jiǎng sòng zōu lǔ bīn。
立身非以利欲诱,至诚惟学义与仁。lì shēn fēi yǐ lì yù yòu,zhì chéng wéi xué yì yǔ rén。
雍容德艺愈磨厉,烜赫光辉弥日新。yōng róng dé yì yù mó lì,xuǎn hè guāng huī mí rì xīn。
追尘力行慕汲汲,忘疲善诱思循循。zhuī chén lì xíng mù jí jí,wàng pí shàn yòu sī xún xún。
外荣岂就卿相位,内乐惟知探道真。wài róng qǐ jiù qīng xiāng wèi,nèi lè wéi zhī tàn dào zhēn。
所以万世作师法,望之仰之如北辰。suǒ yǐ wàn shì zuò shī fǎ,wàng zhī yǎng zhī rú běi chén。
吾尝苦爱孟子语,渊源事业醇乎醇。wú cháng kǔ ài mèng zi yǔ,yuān yuán shì yè chún hū chún。
得君达欲善天下,陋巷穷惟周一身。dé jūn dá yù shàn tiān xià,lòu xiàng qióng wéi zhōu yī shēn。
当时举世谓迂阔,进退何妨吾屈伸。dāng shí jǔ shì wèi yū kuò,jìn tuì hé fáng wú qū shēn。
纷纷流俗何足托,以道优游能自遵。fēn fēn liú sú hé zú tuō,yǐ dào yōu yóu néng zì zūn。
瞥然顾彼万钟禄,有如聚散空中云。piē rán gù bǐ wàn zhōng lù,yǒu rú jù sàn kōng zhōng yún。
乃知君子所为学,志将忧道不忧贫。nǎi zhī jūn zi suǒ wèi xué,zhì jiāng yōu dào bù yōu pín。
君仪建德一儒士,笃学沧溟陶粹纯。jūn yí jiàn dé yī rú shì,dǔ xué cāng míng táo cuì chún。
年强有志辟邪说,气壮力苦锄荆榛。nián qiáng yǒu zhì pì xié shuō,qì zhuàng lì kǔ chú jīng zhēn。
放出森森梓杞材,秀枝烂漫敷青春。fàng chū sēn sēn zǐ qǐ cái,xiù zhī làn màn fū qīng chūn。
读书侵暮即然烛,为文夜坐常达晨。dú shū qīn mù jí rán zhú,wèi wén yè zuò cháng dá chén。
谁悯颜瓢啖藜藿,自怜范甑生埃尘。shuí mǐn yán piáo dàn lí huò,zì lián fàn zèng shēng āi chén。
每云外物未尝恤,披卷动能经累旬。měi yún wài wù wèi cháng xù,pī juǎn dòng néng jīng lèi xún。
有时挥笔泻霖雨,但闻霹雳飞车轮。yǒu shí huī bǐ xiè lín yǔ,dàn wén pī lì fēi chē lún。
云开雾散却晴霁,清风淅淅无纤尘。yún kāi wù sàn què qíng jì,qīng fēng xī xī wú xiān chén。
佳花美木竞妍秀,高山远岫皆嶙峋。jiā huā měi mù jìng yán xiù,gāo shān yuǎn xiù jiē lín xún。
有时高谈倾耳听,又如天马超昆仑。yǒu shí gāo tán qīng ěr tīng,yòu rú tiān mǎ chāo kūn lún。
回顾驽骀百千辈,疲筋竭力安可群。huí gù nú dài bǎi qiān bèi,pí jīn jié lì ān kě qún。
我嗟才识顽且鄙,书斋日得相依亲。wǒ jiē cái shí wán qiě bǐ,shū zhāi rì dé xiāng yī qīn。
勤勤顾子能如此,固宜使人长书绅。qín qín gù zi néng rú cǐ,gù yí shǐ rén zhǎng shū shēn。

陆佃

宋越州山阴人,字农师,号陶山。神宗熙宁三年进士。曾受经于王安石。授蔡州推官,召补国子直讲。元丰时,擢中书舍人、给事中。哲宗初,迁吏部侍郎,预修《神宗实录》。屡更外任,治狱有声。徽宗立,召为礼部侍郎,预修《哲宗实录》。迁吏部尚书,拜尚书右丞,转左丞。以主张参用元祐人材,反对穷治元祐余党,遭谗,罢知亳州而卒。有《埤雅》、《礼象》、《春秋后传》、《陶山集》等。 陆佃的作品>>

猜您喜欢

依韵和双头芍药十六首

陆佃

品格由来自出群,就中相并转惊人。pǐn gé yóu lái zì chū qún,jiù zhōng xiāng bìng zhuǎn jīng rén。
且同药使求民瘼,终与花王秉国均。qiě tóng yào shǐ qiú mín mò,zhōng yǔ huā wáng bǐng guó jūn。
李广无双空自老,崔徽有两竟谁真。lǐ guǎng wú shuāng kōng zì lǎo,cuī huī yǒu liǎng jìng shuí zhēn。
因君剪寄和诗看,始信人间别有春。yīn jūn jiǎn jì hé shī kàn,shǐ xìn rén jiān bié yǒu chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

怕草侵陵为剪除,新诗应笑病尚书。pà cǎo qīn líng wèi jiǎn chú,xīn shī yīng xiào bìng shàng shū。
潇湘烟水愁相对,巫峡云山欲独居。xiāo xiāng yān shuǐ chóu xiāng duì,wū xiá yún shān yù dú jū。
有客弹冠连茹进,谁家高髻合欢梳。yǒu kè dàn guān lián rú jìn,shuí jiā gāo jì hé huān shū。
年来太守虽加老,为尔情怀亦自如。nián lái tài shǒu suī jiā lǎo,wèi ěr qíng huái yì zì rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

不与寻常草木群,看来端的好予人。bù yǔ xún cháng cǎo mù qún,kàn lái duān de hǎo yǔ rén。
神仙比并容颜似,姊妹推排次第均。shén xiān bǐ bìng róng yán shì,zǐ mèi tuī pái cì dì jūn。
浮薄未应随世态,靓妆浑似任天真。fú báo wèi yīng suí shì tài,jìng zhuāng hún shì rèn tiān zhēn。
得他和气知多少,占尽河阳一县春。dé tā hé qì zhī duō shǎo,zhàn jǐn hé yáng yī xiàn chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

曾与宫花傍玉除,芳名消得用金书。céng yǔ gōng huā bàng yù chú,fāng míng xiāo dé yòng jīn shū。
已教庄蝶双双引,更伴台星两两居。yǐ jiào zhuāng dié shuāng shuāng yǐn,gèng bàn tái xīng liǎng liǎng jū。
官样自应能笑语,家常谁欲效妆梳。guān yàng zì yīng néng xiào yǔ,jiā cháng shuí yù xiào zhuāng shū。
大都好物难摹写,未信屏风画得如。dà dōu hǎo wù nán mó xiě,wèi xìn píng fēng huà dé rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

白也虽云思不群,赋君犹有调高人。bái yě suī yún sī bù qún,fù jūn yóu yǒu diào gāo rén。
更相汲引风流在,各自芳菲雨露均。gèng xiāng jí yǐn fēng liú zài,gè zì fāng fēi yǔ lù jūn。
因药封王谁是假,与花为后自应真。yīn yào fēng wáng shuí shì jiǎ,yǔ huā wèi hòu zì yīng zhēn。
思量消得黄金屋,回首戎葵也是春。sī liàng xiāo dé huáng jīn wū,huí shǒu róng kuí yě shì chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

谁捋花谱更删除,妙品须教末上书。shuí lǚ huā pǔ gèng shān chú,miào pǐn xū jiào mò shàng shū。
未必楚王曾梦见,只应青女解孀居。wèi bì chǔ wáng céng mèng jiàn,zhǐ yīng qīng nǚ jiě shuāng jū。
行云莫向中问度,新月才成一半梳。xíng yún mò xiàng zhōng wèn dù,xīn yuè cái chéng yī bàn shū。
若使觉王今识汝,莲花宁复并真如。ruò shǐ jué wáng jīn shí rǔ,lián huā níng fù bìng zhēn rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

并骖鸾鹤下珍群,为爱诗人不避人。bìng cān luán hè xià zhēn qún,wèi ài shī rén bù bì rén。
半醉奈何非李白,独醒愁杀是灵均。bàn zuì nài hé fēi lǐ bái,dú xǐng chóu shā shì líng jūn。
空花在处黏成妄,草木何时鍊得真。kōng huā zài chù nián chéng wàng,cǎo mù hé shí liàn dé zhēn。
顾我无心争彼此,即今开落任青春。gù wǒ wú xīn zhēng bǐ cǐ,jí jīn kāi luò rèn qīng chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

尽日经营对广除,旁边奴婢亦诗书。jǐn rì jīng yíng duì guǎng chú,páng biān nú bì yì shī shū。
俱飞蛱蝶浑相学,共戏秋千祇并居。jù fēi jiá dié hún xiāng xué,gòng xì qiū qiān qí bìng jū。
说着定应成脍炙,买栽真是置篦梳。shuō zhe dìng yīng chéng kuài zhì,mǎi zāi zhēn shì zhì bì shū。
更嫌病眼无凭据,细看元来玉不如。gèng xián bìng yǎn wú píng jù,xì kàn yuán lái yù bù rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

一经瞻顾遂空群,疑是同时解佩人。yī jīng zhān gù suì kōng qún,yí shì tóng shí jiě pèi rén。
曾对丝纶当禁掖,终随弦诵到成均。céng duì sī lún dāng jìn yē,zhōng suí xián sòng dào chéng jūn。
有如一梦邯郸假,未始相离浑沌真。yǒu rú yī mèng hán dān jiǎ,wèi shǐ xiāng lí hún dùn zhēn。
可怪满城寻国艳,不知花在此中春。kě guài mǎn chéng xún guó yàn,bù zhī huā zài cǐ zhōng chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

玉颜高并向阶除,静笑寒藤学草书。yù yán gāo bìng xiàng jiē chú,jìng xiào hán téng xué cǎo shū。
未信东君无职事,不惭西子是邻居。wèi xìn dōng jūn wú zhí shì,bù cán xī zi shì lín jū。
曾教王母藏青鸟,拟问嫦娥借玉梳。céng jiào wáng mǔ cáng qīng niǎo,nǐ wèn cháng é jiè yù shū。
尊得花王威势重,也应知慕蔺相如。zūn dé huā wáng wēi shì zhòng,yě yīng zhī mù lìn xiāng rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

共抛花县暂离群,聊伴西湖地主人。gòng pāo huā xiàn zàn lí qún,liáo bàn xī hú dì zhǔ rén。
艳粉两应归藻绘,香泥俱合在陶均。yàn fěn liǎng yīng guī zǎo huì,xiāng ní jù hé zài táo jūn。
雄风为借吹嘘力,雌霓叨蒙激赏真。xióng fēng wèi jiè chuī xū lì,cí ní dāo méng jī shǎng zhēn。
移在洞天深处种,与谁同见八千春。yí zài dòng tiān shēn chù zhǒng,yǔ shuí tóng jiàn bā qiān chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

几时诗债许蠲除,直待金鸡放赦书。jǐ shí shī zhài xǔ juān chú,zhí dài jīn jī fàng shè shū。
神峡自来云一片,仙山多是玉群居。shén xiá zì lái yún yī piàn,xiān shān duō shì yù qún jū。
只缘貌类欣临镜,却为情亲忘见梳。zhǐ yuán mào lèi xīn lín jìng,què wèi qíng qīn wàng jiàn shū。
不怕飞泥侵妙质,吾家斤斧正风如。bù pà fēi ní qīn miào zhì,wú jiā jīn fǔ zhèng fēng rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

神仙流品信难群,绝似人间两丽人。shén xiān liú pǐn xìn nán qún,jué shì rén jiān liǎng lì rén。
暂得借观犹占久,便教偷戴也分均。zàn dé jiè guān yóu zhàn jiǔ,biàn jiào tōu dài yě fēn jūn。
祇邀竹叶相为伴,更对菱花自写真。qí yāo zhú yè xiāng wèi bàn,gèng duì líng huā zì xiě zhēn。
开向夏天缘底事,算来多是不宜春。kāi xiàng xià tiān yuán dǐ shì,suàn lái duō shì bù yí chūn。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

桃茢无堪谩祓除,芭蕉何事倒抽书。táo liè wú kān mán fú chú,bā jiāo hé shì dào chōu shū。
凤凰骑罢犹轻举,乌鹊桥成得燕居。fèng huáng qí bà yóu qīng jǔ,wū què qiáo chéng dé yàn jū。
抵死劝持雕玉盏,象生描在镂金梳。dǐ sǐ quàn chí diāo yù zhǎn,xiàng shēng miáo zài lòu jīn shū。
当时若使阏氏见,未怕平城刻得如。dāng shí ruò shǐ è shì jiàn,wèi pà píng chéng kè dé rú。

依韵和双头芍药十六首

陆佃

晚菘早韭谩连群,过眼终无爱惜人。wǎn sōng zǎo jiǔ mán lián qún,guò yǎn zhōng wú ài xī rén。
照日舞鸾情款曲,趁风飞燕势停均。zhào rì wǔ luán qíng kuǎn qū,chèn fēng fēi yàn shì tíng jūn。
名归本草千方秘,职在司花一命真。míng guī běn cǎo qiān fāng mì,zhí zài sī huā yī mìng zhēn。
回首凤凰城阙下,倩谁移与后园春。huí shǒu fèng huáng chéng quē xià,qiàn shuí yí yǔ hòu yuán chūn。