古诗词

依韵和李知刚黄安见示

陆佃

蒋山鳞鬣苍嵯峨,参伐可扪斗可摩。jiǎng shān lín liè cāng cuó é,cān fá kě mén dòu kě mó。
建康开府占形胜,千樯万舳来江艖。jiàn kāng kāi fǔ zhàn xíng shèng,qiān qiáng wàn zhú lái jiāng chā。
忆昨司空驻千骑,与人倾盖肠无他。yì zuó sī kōng zhù qiān qí,yǔ rén qīng gài cháng wú tā。
有时偃蹇枕书卧,忽地起走仍吟哦。yǒu shí yǎn jiǎn zhěn shū wò,hū dì qǐ zǒu réng yín ó。
诸生横经饱馀论,宛若茂草生陵阿。zhū shēng héng jīng bǎo yú lùn,wǎn ruò mào cǎo shēng líng ā。
发挥形声解奇字,岂但晚学池中鹅。fā huī xíng shēng jiě qí zì,qǐ dàn wǎn xué chí zhōng é。
余初闻风裹粮走,愿就秦扁医沈疴。yú chū wén fēng guǒ liáng zǒu,yuàn jiù qín biǎn yī shěn kē。
登堂一见便称许,暴之秋阳濯江沱。dēng táng yī jiàn biàn chēng xǔ,bào zhī qiū yáng zhuó jiāng tuó。
夜深归来学舍冷,鼓吹有蛙更闻鼍。yè shēn guī lái xué shě lěng,gǔ chuī yǒu wā gèng wén tuó。
曾参捉襟肘屡见,回也箪食倾瓢蠡。céng cān zhuō jīn zhǒu lǚ jiàn,huí yě dān shí qīng piáo lí。
谁云寒儒偶遭遇,驰道马疾摇鸣珂。shuí yún hán rú ǒu zāo yù,chí dào mǎ jí yáo míng kē。
因缘乞郡得金印,关吏虽识难谁何。yīn yuán qǐ jùn dé jīn yìn,guān lì suī shí nán shuí hé。
迩来二纪世已换,仙棋一局真烂柯。ěr lái èr jì shì yǐ huàn,xiān qí yī jú zhēn làn kē。
孔林父子久同葬,谢安墩在空坡陀。kǒng lín fù zi jiǔ tóng zàng,xiè ān dūn zài kōng pō tuó。
顾瞻思贤有仪象,挂壁未去聊随梭。gù zhān sī xián yǒu yí xiàng,guà bì wèi qù liáo suí suō。
中年触绪易感慨,赖有二子相经过。zhōng nián chù xù yì gǎn kǎi,lài yǒu èr zi xiāng jīng guò。
陇西家儿信奇伟,美玉在岩珠在波。lǒng xī jiā ér xìn qí wěi,měi yù zài yán zhū zài bō。
惭非冰清托之女,亭亭松柏垂茑萝。cán fēi bīng qīng tuō zhī nǚ,tíng tíng sōng bǎi chuí niǎo luó。
黄生初来似蚕蠋,被丝缠裹今成蛾。huáng shēng chū lái shì cán zhú,bèi sī chán guǒ jīn chéng é。
磨砻爪距擅场屋,拟与群俊争殊科。mó lóng zhǎo jù shàn chǎng wū,nǐ yǔ qún jùn zhēng shū kē。
惟黄与李岂易得,一二自抵三千多。wéi huáng yǔ lǐ qǐ yì dé,yī èr zì dǐ sān qiān duō。
回思争雄六战国,竞致宾客寻干戈。huí sī zhēng xióng liù zhàn guó,jìng zhì bīn kè xún gàn gē。
黄金筑台礼郭隗,玉盘进手延荆轲。huáng jīn zhù tái lǐ guō kuí,yù pán jìn shǒu yán jīng kē。
鸡鸣狗盗何足数,虽欲定霸终蹉跎。jī míng gǒu dào hé zú shù,suī yù dìng bà zhōng cuō tuó。
大哉皇宋圣人出,日月双丽君臣和。dà zāi huáng sòng shèng rén chū,rì yuè shuāng lì jūn chén hé。
岁时金穰玉烛润,纪功泰山崖可磨。suì shí jīn ráng yù zhú rùn,jì gōng tài shān yá kě mó。
平生慷慨慕荆国,自誓中立无邪颇。píng shēng kāng kǎi mù jīng guó,zì shì zhōng lì wú xié pǒ。
异时与子共勋业,请效夔契赓尧歌。yì shí yǔ zi gòng xūn yè,qǐng xiào kuí qì gēng yáo gē。

陆佃

宋越州山阴人,字农师,号陶山。神宗熙宁三年进士。曾受经于王安石。授蔡州推官,召补国子直讲。元丰时,擢中书舍人、给事中。哲宗初,迁吏部侍郎,预修《神宗实录》。屡更外任,治狱有声。徽宗立,召为礼部侍郎,预修《哲宗实录》。迁吏部尚书,拜尚书右丞,转左丞。以主张参用元祐人材,反对穷治元祐余党,遭谗,罢知亳州而卒。有《埤雅》、《礼象》、《春秋后传》、《陶山集》等。 陆佃的作品>>

猜您喜欢

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

秋声一夜满长安,密雨疏风次第寒。qiū shēng yī yè mǎn zhǎng ān,mì yǔ shū fēng cì dì hán。
幽草落花归思乱,寂寥终日倚阑干。yōu cǎo luò huā guī sī luàn,jì liáo zhōng rì yǐ lán gàn。

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

西风吹绉一池秋,故殿疏帘半上钩。xī fēng chuī zhòu yī chí qiū,gù diàn shū lián bàn shàng gōu。
满眼夕阳归未得,菊花桐叶伴人愁。mǎn yǎn xī yáng guī wèi dé,jú huā tóng yè bàn rén chóu。

景德寺考试秋日即事四首

陆佃

看尽斜阳夕未还,夜天如水断云闲。kàn jǐn xié yáng xī wèi hái,yè tiān rú shuǐ duàn yún xián。
玉楼咫尺无人去,月上珠帘第几间。yù lóu zhǐ chǐ wú rén qù,yuè shàng zhū lián dì jǐ jiān。

又景德再考试秋日即事

陆佃

重来时节又秋深,黄菊香中一炷沈。zhòng lái shí jié yòu qiū shēn,huáng jú xiāng zhōng yī zhù shěn。
浑觉去年无限恨,物华人意总如今。hún jué qù nián wú xiàn hèn,wù huá rén yì zǒng rú jīn。

试院夜雨思秦叔仲至呈信道

陆佃

秋声秋色总无聊,千里相思鬓欲凋。qiū shēng qiū sè zǒng wú liáo,qiān lǐ xiāng sī bìn yù diāo。
独绕曲廊花院闭,夜深灯火雨萧萧。dú rào qū láng huā yuàn bì,yè shēn dēng huǒ yǔ xiāo xiāo。

依韵和程给事赠法云长老重喜

陆佃

识字如今尚未深,扫廊才悟便能吟。shí zì rú jīn shàng wèi shēn,sǎo láng cái wù biàn néng yín。
法云香火修行久,夜半潮声避梵音。fǎ yún xiāng huǒ xiū xíng jiǔ,yè bàn cháo shēng bì fàn yīn。

送俞括知贡州

陆佃

太守官清著破衫,只应泉水误名贪。tài shǒu guān qīng zhù pò shān,zhǐ yīng quán shuǐ wù míng tān。
遥知雁足书难到,州在衡阳尽近南。yáo zhī yàn zú shū nán dào,zhōu zài héng yáng jǐn jìn nán。

悼亡八首

陆佃

索寞还寻静处行,物华如旧岁华更。suǒ mò hái xún jìng chù xíng,wù huá rú jiù suì huá gèng。
绿槐苍桧曾相识,想见英雄讶瘦生。lǜ huái cāng guì céng xiāng shí,xiǎng jiàn yīng xióng yà shòu shēng。

悼亡八首

陆佃

深炷炉香浅点茶,午庭愁寂下寒鸦。shēn zhù lú xiāng qiǎn diǎn chá,wǔ tíng chóu jì xià hán yā。
佳人仙去无消息,肠断春风一院花。jiā rén xiān qù wú xiāo xī,cháng duàn chūn fēng yī yuàn huā。

悼亡八首

陆佃

雪消姑射丰肌尽,云入阳台短梦频。xuě xiāo gū shè fēng jī jǐn,yún rù yáng tái duǎn mèng pín。
可惜舞衣犹粉黛,不堪歌扇已埃尘。kě xī wǔ yī yóu fěn dài,bù kān gē shàn yǐ āi chén。

悼亡八首

陆佃

春远落花随水尽,夜深明月向人圆。chūn yuǎn luò huā suí shuǐ jǐn,yè shēn míng yuè xiàng rén yuán。
昆仑欲使知无路,仙苑分明隔洞天。kūn lún yù shǐ zhī wú lù,xiān yuàn fēn míng gé dòng tiān。

悼亡八首

陆佃

风月相望也不多,只应清浅隔天河。fēng yuè xiāng wàng yě bù duō,zhǐ yīng qīng qiǎn gé tiān hé。
欲凭乌鹊传消息,一度逢秋一度过。yù píng wū què chuán xiāo xī,yī dù féng qiū yī dù guò。

悼亡八首

陆佃

忽地轻红四散飞,寻常春色未应稀。hū dì qīng hóng sì sàn fēi,xún cháng chūn sè wèi yīng xī。
东风大是无情思,吹落馀香便不归。dōng fēng dà shì wú qíng sī,chuī luò yú xiāng biàn bù guī。

悼亡八首

陆佃

百花流转逐浮萍,柔质那堪殒妙龄。bǎi huā liú zhuǎn zhú fú píng,róu zhì nà kān yǔn miào líng。
画手若能图列女,玉颜应许上丹青。huà shǒu ruò néng tú liè nǚ,yù yán yīng xǔ shàng dān qīng。

悼亡八首

陆佃

淡红浓紫总销魂,春恨无人可共论。dàn hóng nóng zǐ zǒng xiāo hún,chūn hèn wú rén kě gòng lùn。
徙倚暮寒襟袖薄,落花门巷月黄昏。xǐ yǐ mù hán jīn xiù báo,luò huā mén xiàng yuè huáng hūn。