古诗词

寄上金陵王荆公

冯山

圣贤遗陈迹,文章隐至神。shèng xián yí chén jì,wén zhāng yǐn zhì shén。
北天开盛际,南国起斯人。běi tiān kāi shèng jì,nán guó qǐ sī rén。
兼济希先觉,公传袭大醇。jiān jì xī xiān jué,gōng chuán xí dà chún。
卑飞随世俗,默观养经纶。bēi fēi suí shì sú,mò guān yǎng jīng lún。
黾勉怀铅椠,徊翔表缙绅。mǐn miǎn huái qiān qiàn,huái xiáng biǎo jìn shēn。
英声摇海岳,高步出风尘。yīng shēng yáo hǎi yuè,gāo bù chū fēng chén。
去就迟难进,谋猷久未伸。qù jiù chí nán jìn,móu yóu jiǔ wèi shēn。
两朝虽顾遇,大节每逡巡。liǎng cháo suī gù yù,dà jié měi qūn xún。
四海倾台辅,千龄偶圣辰。sì hǎi qīng tái fǔ,qiān líng ǒu shèng chén。
有为今道德,无间古君臣。yǒu wèi jīn dào dé,wú jiān gǔ jūn chén。
雕琢唐文盛,更张汉法新。diāo zuó táng wén shèng,gèng zhāng hàn fǎ xīn。
风霆传信令,束缚解生民。fēng tíng chuán xìn lìng,shù fù jiě shēng mín。
所志惟膏泽,当除亦斧斤。suǒ zhì wéi gāo zé,dāng chú yì fǔ jīn。
寸心劳远御,独手助洪钧。cùn xīn láo yuǎn yù,dú shǒu zhù hóng jūn。
钟鼎无前迹,江湖自在身。zhōng dǐng wú qián jì,jiāng hú zì zài shēn。
功名非雅意,出处自天真。gōng míng fēi yǎ yì,chū chù zì tiān zhēn。
鸿雁云霄势,芝兰道路春。hóng yàn yún xiāo shì,zhī lán dào lù chūn。
轲雄平可驾,房魏浅非伦。kē xióng píng kě jià,fáng wèi qiǎn fēi lún。
江汉无良产,衣冠窃滥巾。jiāng hàn wú liáng chǎn,yī guān qiè làn jīn。
才非当世用,仕为有时贫。cái fēi dāng shì yòng,shì wèi yǒu shí pín。
衔策驱驰久,风波出没频。xián cè qū chí jiǔ,fēng bō chū méi pín。
古心终少合,老态强难驯。gǔ xīn zhōng shǎo hé,lǎo tài qiáng nán xùn。
名教谁依托,文书但隐沦。míng jiào shuí yī tuō,wén shū dàn yǐn lún。
师门常耿耿,相府旧循循。shī mén cháng gěng gěng,xiāng fǔ jiù xún xún。
万里音容阔,诸生气义均。wàn lǐ yīn róng kuò,zhū shēng qì yì jūn。
绛纱瞻楚泽,白发倦漳滨。jiàng shā zhān chǔ zé,bái fā juàn zhāng bīn。
鄙俚虽能达,精微岂尽陈。bǐ lǐ suī néng dá,jīng wēi qǐ jǐn chén。
青云如可附,何处更求仁。qīng yún rú kě fù,hé chù gèng qiú rén。

冯山

宋普州安岳人,字允南。初名献能。时称鸿硕先生。嘉祐二年进士。熙宁末,为秘书丞、通判梓州。邓绾荐为台官,不就,退居二十年。后范祖禹荐于朝,官终祠部郎中。有《春秋通解》、《冯安岳集》。 冯山的作品>>

猜您喜欢

和普守勾士良辅元大夫见寄二首

冯山

溪边洗俗尘,林下解朝绅。xī biān xǐ sú chén,lín xià jiě cháo shēn。
车马慵应客,渔樵暂寄身。chē mǎ yōng yīng kè,yú qiáo zàn jì shēn。
置书烦有位,酿酒畏比邻。zhì shū fán yǒu wèi,niàng jiǔ wèi bǐ lín。
又欲西州去,峨眉看一春。yòu yù xī zhōu qù,é méi kàn yī chūn。

和眉守周尹正孺端公春游醴泉

冯山

捧拥行飞盖,嬉游立避骢。pěng yōng xíng fēi gài,xī yóu lì bì cōng。
风烟寒食近,笑语故人同。fēng yān hán shí jìn,xiào yǔ gù rén tóng。
乐转诸天外,川平一掌中。lè zhuǎn zhū tiān wài,chuān píng yī zhǎng zhōng。
回头相与愧,容易出尘笼。huí tóu xiāng yǔ kuì,róng yì chū chén lóng。

和周正孺郡园新霁

冯山

湖上多幽景,囊中尚赐金。hú shàng duō yōu jǐng,náng zhōng shàng cì jīn。
清尊宜北海,嘉节又山阴。qīng zūn yí běi hǎi,jiā jié yòu shān yīn。
晓日云轻放,林花水倒沉。xiǎo rì yún qīng fàng,lín huā shuǐ dào chén。
朅来相伴醉,应会主人心。qiè lái xiāng bàn zuì,yīng huì zhǔ rén xīn。

和程浚治之秘监赠杨竦中立朝散

冯山

身似悲鸣骥,家如濩落瓢。shēn shì bēi míng jì,jiā rú huò luò piáo。
买居悲粪壤,数俸怯薪樵。mǎi jū bēi fèn rǎng,shù fèng qiè xīn qiáo。
寿隐三家近,征商百步遥。shòu yǐn sān jiā jìn,zhēng shāng bǎi bù yáo。
无心随所寓,尘滓自冰销。wú xīn suí suǒ yù,chén zǐ zì bīng xiāo。

和吕开少蒙提刑家园茶

冯山

蜀品固难名,家园未有声。shǔ pǐn gù nán míng,jiā yuán wèi yǒu shēng。
晓篮亲手撷,俗客尚心轻。xiǎo lán qīn shǒu xié,sú kè shàng xīn qīng。
瑞雾吹还合,仙风坐欲生。ruì wù chuī hái hé,xiān fēng zuò yù shēng。
因知栽植意,留与子孙清。yīn zhī zāi zhí yì,liú yǔ zi sūn qīng。

和张若愚子发秘丞同年见寄二首

冯山

岁月磨将老,蛟龙蛰未伸。suì yuè mó jiāng lǎo,jiāo lóng zhé wèi shēn。
文章俱不意,功业竟何人。wén zhāng jù bù yì,gōng yè jìng hé rén。
孤迹每一辙,衰乡馀几春。gū jì měi yī zhé,shuāi xiāng yú jǐ chūn。
扁舟思共济,沧海阔无津。biǎn zhōu sī gòng jì,cāng hǎi kuò wú jīn。

和张若愚子发秘丞同年见寄二首

冯山

意气同归趣,生平几合离。yì qì tóng guī qù,shēng píng jǐ hé lí。
遥怀初得信,相喣似忘机。yáo huái chū dé xìn,xiāng xǔ shì wàng jī。
世态分难合,人情老自知。shì tài fēn nán hé,rén qíng lǎo zì zhī。
莫将身徇物,憔悴变须眉。mò jiāng shēn xùn wù,qiáo cuì biàn xū méi。

和湖州文同与可学士见寄

冯山

闻乞湖州去,交亲不与谋。wén qǐ hú zhōu qù,jiāo qīn bù yǔ móu。
京尘收马足,汴水放船头。jīng chén shōu mǎ zú,biàn shuǐ fàng chuán tóu。
试茗春归渚,题诗月满楼。shì míng chūn guī zhǔ,tí shī yuè mǎn lóu。
散人吟不尽,苕霅一溪秋。sàn rén yín bù jǐn,sháo zhà yī xī qiū。

和周正孺游醴泉寺蚕丛

冯山

衰迟犹有少年心,十里名蓝共访寻。shuāi chí yóu yǒu shǎo nián xīn,shí lǐ míng lán gòng fǎng xún。
抹绿郊原逢雨后,残妆桃李觉春深。mǒ lǜ jiāo yuán féng yǔ hòu,cán zhuāng táo lǐ jué chūn shēn。
諠哗歌舞随流俗,潇洒溪山忆故林。xuān huā gē wǔ suí liú sú,xiāo sǎ xī shān yì gù lín。
一醉不辞繁上酒,簿书回首费光阴。yī zuì bù cí fán shàng jiǔ,bù shū huí shǒu fèi guāng yīn。

和周正孺春游

冯山

路入江村五马游,江边生俗弄春毬。lù rù jiāng cūn wǔ mǎ yóu,jiāng biān shēng sú nòng chūn qiú。
客愁无地时分请,乐看能俳预点抽。kè chóu wú dì shí fēn qǐng,lè kàn néng pái yù diǎn chōu。
趁赏不辞花欲老,劝农偏喜雨新收。chèn shǎng bù cí huā yù lǎo,quàn nóng piān xǐ yǔ xīn shōu。
经年多病无欢意,强逐双旌一举头。jīng nián duō bìng wú huān yì,qiáng zhú shuāng jīng yī jǔ tóu。

和李曼修孺户曹

冯山

青云回首即红尘,且向卑官事隐沦。qīng yún huí shǒu jí hóng chén,qiě xiàng bēi guān shì yǐn lún。
衮衮泥途方索足,区区天地不容身。gǔn gǔn ní tú fāng suǒ zú,qū qū tiān dì bù róng shēn。
前头功业安知命,满腹文章未称贫。qián tóu gōng yè ān zhī mìng,mǎn fù wén zhāng wèi chēng pín。
深愧相知空握手,羽书边上辍嘉宾。shēn kuì xiāng zhī kōng wò shǒu,yǔ shū biān shàng chuò jiā bīn。

和徐之才回纹

冯山

行轺使指屡襟分,路去重看思纠纷。xíng yáo shǐ zhǐ lǚ jīn fēn,lù qù zhòng kàn sī jiū fēn。
清夜峡前江照月,霁天郊外剑横云。qīng yè xiá qián jiāng zhào yuè,jì tiān jiāo wài jiàn héng yún。
情多苦近归褒汉,景物应难会见闻。qíng duō kǔ jìn guī bāo hàn,jǐng wù yīng nán huì jiàn wén。
荣虑俗缘因刺按,燕堂虚愧有移文。róng lǜ sú yuán yīn cì àn,yàn táng xū kuì yǒu yí wén。

和刘泾巨济教授

冯山

卷地严风动马蹄,忽闻投馆到鸡栖。juǎn dì yán fēng dòng mǎ tí,hū wén tóu guǎn dào jī qī。
路随黄鹤翱翔远,诗压青山气象低。lù suí huáng hè áo xiáng yuǎn,shī yā qīng shān qì xiàng dī。
我已衰年思故国,君方高步陟丹梯。wǒ yǐ shuāi nián sī gù guó,jūn fāng gāo bù zhì dān tī。
迟留且伴临江醉,剩听清猿峡口啼。chí liú qiě bàn lín jiāng zuì,shèng tīng qīng yuán xiá kǒu tí。

和吕少蒙蚕市

冯山

何处青衣旧俗酣,峨嵋东畔蜀江南。hé chù qīng yī jiù sú hān,é méi dōng pàn shǔ jiāng nán。
从来岁首争为市,大半民间已不蚕。cóng lái suì shǒu zhēng wèi shì,dà bàn mín jiān yǐ bù cán。
几日笙歌常继烛,晚春桃李尚仍蓝。jǐ rì shēng gē cháng jì zhú,wǎn chūn táo lǐ shàng réng lán。
嬉游果获神明助,太守虽贫亦荠甘。xī yóu guǒ huò shén míng zhù,tài shǒu suī pín yì jì gān。

往时与今钱唐蒲资政传正修史邓内翰温伯同和唐韦考功张水部盛山十二咏畀开江吴令使榜于宿云亭二十三年矣因缘登览感慨畴昔复为短篇以纪故事元祐二年正月二十八日安岳冯允南

冯山

曾继唐贤旧唱酬,宿云亭传为迟留。céng jì táng xián jiù chàng chóu,sù yún tíng chuán wèi chí liú。
韦温石上寻遗迹,蒲邓天边忆俊游。wéi wēn shí shàng xún yí jì,pú dèng tiān biān yì jùn yóu。
亭榭寂为闲处所,溪山清带古风流。tíng xiè jì wèi xián chù suǒ,xī shān qīng dài gǔ fēng liú。
神交冥漠相知远,重把狂吟此暗投。shén jiāo míng mò xiāng zhī yuǎn,zhòng bǎ kuáng yín cǐ àn tóu。
2301234567»