古诗词

爱石堂

冯山

双石非梓石,厥初置者谁。shuāng shí fēi zǐ shí,jué chū zhì zhě shuí。
埋没不知岁,复有贤者知。mái méi bù zhī suì,fù yǒu xián zhě zhī。
王分逼汉邕,郑篆源秦斯。wáng fēn bī hàn yōng,zhèng zhuàn yuán qín sī。
今人竟未及,墨本收清奇。jīn rén jìng wèi jí,mò běn shōu qīng qí。
文字相称古,铭记兼以诗。wén zì xiāng chēng gǔ,míng jì jiān yǐ shī。
铁画隐石骨,郁屈蟠蛟螭。tiě huà yǐn shí gǔ,yù qū pán jiāo chī。
李丞嗜奇古,见石喜且悲。lǐ chéng shì qí gǔ,jiàn shí xǐ qiě bēi。
眈眈建华屋,落落刊丰碑。dān dān jiàn huá wū,luò luò kān fēng bēi。
尔来三十年,堂在石已移。ěr lái sān shí nián,táng zài shí yǐ yí。
幸未仆作桥,上有车马驰。xìng wèi pū zuò qiáo,shàng yǒu chē mǎ chí。
缺折从瓦砾,叠为垣墙基。quē zhé cóng wǎ lì,dié wèi yuán qiáng jī。
一见丛筱间,若与平生期。yī jiàn cóng xiǎo jiān,ruò yǔ píng shēng qī。
清泉去尘垢,始露金玉姿。qīng quán qù chén gòu,shǐ lù jīn yù zī。
殷勤还兹堂,如母逢厥儿。yīn qín hái zī táng,rú mǔ féng jué ér。
对以古书卷,环以秋竹枝。duì yǐ gǔ shū juǎn,huán yǐ qiū zhú zhī。
胜舍结高义,出处相与随。shèng shě jié gāo yì,chū chù xiāng yǔ suí。
夷齐秉达节,颠沛不少亏。yí qí bǐng dá jié,diān pèi bù shǎo kuī。
岂事燕处玩,可为终身规。qǐ shì yàn chù wán,kě wèi zhōng shēn guī。
嗟嗟石何有,三赏百见欺。jiē jiē shí hé yǒu,sān shǎng bǎi jiàn qī。
好恶凡在人,显晦若有时。hǎo è fán zài rén,xiǎn huì ruò yǒu shí。
官满当舍去,弃置无复疑。guān mǎn dāng shě qù,qì zhì wú fù yí。
聊书告神物,为我当护持。liáo shū gào shén wù,wèi wǒ dāng hù chí。

冯山

宋普州安岳人,字允南。初名献能。时称鸿硕先生。嘉祐二年进士。熙宁末,为秘书丞、通判梓州。邓绾荐为台官,不就,退居二十年。后范祖禹荐于朝,官终祠部郎中。有《春秋通解》、《冯安岳集》。 冯山的作品>>

猜您喜欢

寄题荣守岑象求岩起太博清富楼

冯山

南荣太守传诗邮,诗题清富城西楼。nán róng tài shǒu chuán shī yóu,shī tí qīng fù chéng xī lóu。
楼中风物略已尽,行欲摸咏难为酬。lóu zhōng fēng wù lüè yǐ jǐn,xíng yù mō yǒng nán wèi chóu。
怜公谪官不累意,如与万象同优游。lián gōng zhé guān bù lèi yì,rú yǔ wàn xiàng tóng yōu yóu。
偏州随分与山水,好景散漫无人收。piān zhōu suí fēn yǔ shān shuǐ,hǎo jǐng sàn màn wú rén shōu。
昔人知宴不知赏,俗气未断烟云羞。xī rén zhī yàn bù zhī shǎng,sú qì wèi duàn yān yún xiū。
凌灵把酒独长啸,岁久此地才风流。líng líng bǎ jiǔ dú zhǎng xiào,suì jiǔ cǐ dì cái fēng liú。
公帆南国走欲遍,耸秀浩荡皆穷搜。gōng fān nán guó zǒu yù biàn,sǒng xiù hào dàng jiē qióng sōu。
归来耳目殊未厌,尚恐胜概遗遐幽。guī lái ěr mù shū wèi yàn,shàng kǒng shèng gài yí xiá yōu。
九疑岩洞识元叟,三湘泉石逢柳侯。jiǔ yí yán dòng shí yuán sǒu,sān xiāng quán shí féng liǔ hóu。
名贤到处适所寓,非事笔砚搜林丘。míng xián dào chù shì suǒ yù,fēi shì bǐ yàn sōu lín qiū。
五年留梓恣登览,百刹照水江环州。wǔ nián liú zǐ zì dēng lǎn,bǎi shā zhào shuǐ jiāng huán zhōu。
得公新篇似相约,正上兜率吟清秋。dé gōng xīn piān shì xiāng yuē,zhèng shàng dōu lǜ yín qīng qiū。
尘中嗜好屑可鄙,恨不径往追公游。chén zhōng shì hǎo xiè kě bǐ,hèn bù jìng wǎng zhuī gōng yóu。
他时三老期一笑,爱闲岂是平生谋。tā shí sān lǎo qī yī xiào,ài xián qǐ shì píng shēng móu。

送程嗣恭正基提刑赴阙

冯山

从来贵阀多豪俊,失在矜持骄与泰。cóng lái guì fá duō háo jùn,shī zài jīn chí jiāo yǔ tài。
白屋寒门亦有人,往往穷愁损英概。bái wū hán mén yì yǒu rén,wǎng wǎng qióng chóu sǔn yīng gài。
得时旧恩报不暇,安能与语功名会。dé shí jiù ēn bào bù xiá,ān néng yǔ yǔ gōng míng huì。
骅骝摆首倦衔策,一蹶中途为伤駃。huá liú bǎi shǒu juàn xián cè,yī jué zhōng tú wèi shāng jué。
簪缨要重畎亩壮,所养既完发亦大。zān yīng yào zhòng quǎn mǔ zhuàng,suǒ yǎng jì wán fā yì dà。
磨砻宝刀挫圭璧,更向天资才术外。mó lóng bǎo dāo cuò guī bì,gèng xiàng tiān zī cái shù wài。
正基太师丞相后,学博文清古冠带。zhèng jī tài shī chéng xiāng hòu,xué bó wén qīng gǔ guān dài。
天机不露骥盘枥,云气虽升蜃沉海。tiān jī bù lù jì pán lì,yún qì suī shēng shèn chén hǎi。
平生胸中未一出,万事食间宜少待。píng shēng xiōng zhōng wèi yī chū,wàn shì shí jiān yí shǎo dài。
语默机巧孟轲盗,颜色睢盱次山丐。yǔ mò jī qiǎo mèng kē dào,yán sè suī xū cì shān gài。
世故未能以身徇,家声欲传道犹在。shì gù wèi néng yǐ shēn xùn,jiā shēng yù chuán dào yóu zài。
远别相知试一言,不是向人歌慷慨。yuǎn bié xiāng zhī shì yī yán,bù shì xiàng rén gē kāng kǎi。

和蒲安行题鲜于秀才

冯山

群峰屋背猿乌啼,二江门前鸥鹭飞。qún fēng wū bèi yuán wū tí,èr jiāng mén qián ōu lù fēi。
雅闻君居颇奇绝,长恨不到心依依。yǎ wén jūn jū pǒ qí jué,zhǎng hèn bù dào xīn yī yī。
仙翁落拓少拘检,解舞石上凌秋辉。xiān wēng luò tuò shǎo jū jiǎn,jiě wǔ shí shàng líng qiū huī。
整冠投袂或云起,尘土一踏何时归。zhěng guān tóu mèi huò yún qǐ,chén tǔ yī tà hé shí guī。

和任师中舟中见示

冯山

经年雅音旷不闻,客衣彼此俱红尘。jīng nián yǎ yīn kuàng bù wén,kè yī bǐ cǐ jù hóng chén。
六月赤日火照地,仙舟舣在支江滨。liù yuè chì rì huǒ zhào dì,xiān zhōu yǐ zài zhī jiāng bīn。
君年四十已显官,去去荣路无涯津。jūn nián sì shí yǐ xiǎn guān,qù qù róng lù wú yá jīn。
丈夫未死功业在,但使道富何忧贫。zhàng fū wèi sǐ gōng yè zài,dàn shǐ dào fù hé yōu pín。

送鼎倅陈安仁虞部

冯山

峨峨阳山,民资以仁。é é yáng shān,mín zī yǐ rén。
僭阳欺天,不需不神。jiàn yáng qī tiān,bù xū bù shén。
而乞于民,泱泱沅江。ér qǐ yú mín,yāng yāng yuán jiāng。
城繄以宁,横流溃川。chéng yī yǐ níng,héng liú kuì chuān。
不畜不灵,将坎于城。bù chù bù líng,jiāng kǎn yú chéng。
暴政残俗,剧于怀襄。bào zhèng cán sú,jù yú huái xiāng。
猾胥扰民,甚于凶荒。huá xū rǎo mín,shén yú xiōng huāng。
借公后时,吾民几亡。jiè gōng hòu shí,wú mín jǐ wáng。
舞公入城,若旱而雨。wǔ gōng rù chéng,ruò hàn ér yǔ。
若霖而晴,颂公之还。ruò lín ér qíng,sòng gōng zhī hái。
孰灵沅江,孰神阳山。shú líng yuán jiāng,shú shén yáng shān。