古诗词

路傍柏

冯山

路傍有柏千尺高,数夫连臂环周遭。lù bàng yǒu bǎi qiān chǐ gāo,shù fū lián bì huán zhōu zāo。
十里烟云护苍翠,一天风雨寒萧骚。shí lǐ yān yún hù cāng cuì,yī tiān fēng yǔ hán xiāo sāo。
纵横万蛇入土斗,扶摇千骑盘空走。zòng héng wàn shé rù tǔ dòu,fú yáo qiān qí pán kōng zǒu。
岂能霜雪岁寒知,自有江山神物守。qǐ néng shuāng xuě suì hán zhī,zì yǒu jiāng shān shén wù shǒu。
五月炎光烧草木,柏影重重似华屋。wǔ yuè yán guāng shāo cǎo mù,bǎi yǐng zhòng zhòng shì huá wū。
往还不择贵与贱,借与清凉解炎酷。wǎng hái bù zé guì yǔ jiàn,jiè yǔ qīng liáng jiě yán kù。
本来无情柏与人,偶然相值如相亲。běn lái wú qíng bǎi yǔ rén,ǒu rán xiāng zhí rú xiāng qīn。
贵侯馀资万钟禄,不到流离亲骨肉。guì hóu yú zī wàn zhōng lù,bù dào liú lí qīn gǔ ròu。
前时仗节徒东归,观望风彩争奔驰。qián shí zhàng jié tú dōng guī,guān wàng fēng cǎi zhēng bēn chí。
族中俯首弹指意,安用富贵摩天为。zú zhōng fǔ shǒu dàn zhǐ yì,ān yòng fù guì mó tiān wèi。
谁人试从贵侯道,莫从此路争荣耀,恐为路傍柏轻笑。shuí rén shì cóng guì hóu dào,mò cóng cǐ lù zhēng róng yào,kǒng wèi lù bàng bǎi qīng xiào。

冯山

宋普州安岳人,字允南。初名献能。时称鸿硕先生。嘉祐二年进士。熙宁末,为秘书丞、通判梓州。邓绾荐为台官,不就,退居二十年。后范祖禹荐于朝,官终祠部郎中。有《春秋通解》、《冯安岳集》。 冯山的作品>>

猜您喜欢

利州漕宇八景会景亭

冯山

昔时柏未栽,榜杏为轩名。xī shí bǎi wèi zāi,bǎng xìng wèi xuān míng。
柏今已可爱,题柏轩始清。bǎi jīn yǐ kě ài,tí bǎi xuān shǐ qīng。
贤者安厥居,中怀渺无营。xián zhě ān jué jū,zhōng huái miǎo wú yíng。
日来对柏坐,心适眼自明。rì lái duì bǎi zuò,xīn shì yǎn zì míng。
草经谢今说,寄意遗俗声。cǎo jīng xiè jīn shuō,jì yì yí sú shēng。
落落守岁寒,常恐为柏轻。luò luò shǒu suì hán,cháng kǒng wèi bǎi qīng。

利州漕宇八景会景亭

冯山

翠筠清人心,愈少愈可爱。cuì yún qīng rén xīn,yù shǎo yù kě ài。
风骚静中得,一室处以泰。fēng sāo jìng zhōng dé,yī shì chù yǐ tài。
北轩隐吟几,复与此君对。běi xuān yǐn yín jǐ,fù yǔ cǐ jūn duì。
泯默追古意,萧森散秋籁。mǐn mò zhuī gǔ yì,xiāo sēn sàn qiū lài。
淡薄世鲜味,俯仰谁与会。dàn báo shì xiān wèi,fǔ yǎng shuí yǔ huì。
七贤非吾徒,心犹有名在。qī xián fēi wú tú,xīn yóu yǒu míng zài。

利州漕宇八景会景亭

冯山

层层梯巉岩,步步出杳茫。céng céng tī chán yán,bù bù chū yǎo máng。
何人破峰臆,碧瓦临疏篁。hé rén pò fēng yì,bì wǎ lín shū huáng。
聊休邈回睇,人物分毫芒。liáo xiū miǎo huí dì,rén wù fēn háo máng。
惟见台府雄,三轩郁相望。wéi jiàn tái fǔ xióng,sān xuān yù xiāng wàng。
不知身从来,但觉凌空翔。bù zhī shēn cóng lái,dàn jué líng kōng xiáng。
穷高自兹始,宝峰磨苍苍。qióng gāo zì zī shǐ,bǎo fēng mó cāng cāng。

利州漕宇八景会景亭

冯山

彻顶造闲宴,据栏俯山斋。chè dǐng zào xián yàn,jù lán fǔ shān zhāi。
轩窗蔽修竹,磴道悬苍崖。xuān chuāng bì xiū zhú,dèng dào xuán cāng yá。
登临快双目,应接烦虚怀。dēng lín kuài shuāng mù,yīng jiē fán xū huái。
群峰病拥阏,次第随天开。qún fēng bìng yōng è,cì dì suí tiān kāi。
物色无定姿,变化纷难裁。wù sè wú dìng zī,biàn huà fēn nán cái。
高吟绝俦侣,但携清樽偕。gāo yín jué chóu lǚ,dàn xié qīng zūn xié。
物理醉可一,逍遥付齐谐。wù lǐ zuì kě yī,xiāo yáo fù qí xié。

利州漕宇八景会景亭

冯山

益昌万山间,宝峰秀惟独。yì chāng wàn shān jiān,bǎo fēng xiù wéi dú。
使台俯山下,气象互盘覆。shǐ tái fǔ shān xià,qì xiàng hù pán fù。
郁勃尚南走,回环已西属。yù bó shàng nán zǒu,huí huán yǐ xī shǔ。
古城削千仞,危栈转几曲。gǔ chéng xuē qiān rèn,wēi zhàn zhuǎn jǐ qū。
锦绣纷上领,琅玕翠摇腹。jǐn xiù fēn shàng lǐng,láng gān cuì yáo fù。
亭榭何参差,远览意尚局。tíng xiè hé cān chà,yuǎn lǎn yì shàng jú。
绝顶跻石峰,超然脱羁束。jué dǐng jī shí fēng,chāo rán tuō jī shù。
城市裁唾落,二江可手掬。chéng shì cái tuò luò,èr jiāng kě shǒu jū。
重开固天险,大道不停毂。zhòng kāi gù tiān xiǎn,dà dào bù tíng gǔ。
古意剧满眼,人事伤转足。gǔ yì jù mǎn yǎn,rén shì shāng zhuǎn zú。
主人始经搆,高蹈非绝俗。zhǔ rén shǐ jīng gòu,gāo dǎo fēi jué sú。
幽怀卷云雾,长笑动岩谷。yōu huái juǎn yún wù,zhǎng xiào dòng yán gǔ。
鸟雀争脱林,冥冥有鸿鹄。niǎo què zhēng tuō lín,míng míng yǒu hóng gǔ。
寸步异出处,虚心见荣辱。cùn bù yì chū chù,xū xīn jiàn róng rǔ。
屈将经济才,分继骚雅躅。qū jiāng jīng jì cái,fēn jì sāo yǎ zhú。
语默固可传,谁为宝峰录。yǔ mò gù kě chuán,shuí wèi bǎo fēng lù。

中林道上

冯山

中林山谷间,出没缘畏途。zhōng lín shān gǔ jiān,chū méi yuán wèi tú。
楩楠蔽白日,落落梁栋躯。pián nán bì bái rì,luò luò liáng dòng qū。
半为野火烧,摧颓委樵苏。bàn wèi yě huǒ shāo,cuī tuí wěi qiáo sū。
清泉劳奔注,亦为势所驱。qīng quán láo bēn zhù,yì wèi shì suǒ qū。
微芒济物心,到海何其迂。wēi máng jì wù xīn,dào hǎi hé qí yū。
吾物处其一,进退难与俱。wú wù chù qí yī,jìn tuì nán yǔ jù。
置身木雁间,恐非斯人徒。zhì shēn mù yàn jiān,kǒng fēi sī rén tú。

西县道中

冯山

汉水引我行,梁山邀我坐。hàn shuǐ yǐn wǒ xíng,liáng shān yāo wǒ zuò。
山水已清绝,春容碧相和。shān shuǐ yǐ qīng jué,chūn róng bì xiāng hé。
下马取酒饮,梅飘酒中堕。xià mǎ qǔ jiǔ yǐn,méi piāo jiǔ zhōng duò。
日落醉不去,青茸草间卧。rì luò zuì bù qù,qīng rōng cǎo jiān wò。

巴子台

冯山

早渡鸣玉桥,竟登巴子台。zǎo dù míng yù qiáo,jìng dēng bā zi tái。
云林拥磅礴,磴道穷萦回。yún lín yōng bàng bó,dèng dào qióng yíng huí。
古寺不足观,犹有南轩开。gǔ sì bù zú guān,yóu yǒu nán xuān kāi。
浩荡横深沟,逶迤环覆杯。hào dàng héng shēn gōu,wēi yí huán fù bēi。
古人去我远,万事随尘埃。gǔ rén qù wǒ yuǎn,wàn shì suí chén āi。
赤穴何渺茫,青山但崔嵬。chì xué hé miǎo máng,qīng shān dàn cuī wéi。
闻名不知实,此意空悠哉。wén míng bù zhī shí,cǐ yì kōng yōu zāi。
乍到辄复还,石滑倦去来。zhà dào zhé fù hái,shí huá juàn qù lái。
苟能厌耳目,未免劳筋骸。gǒu néng yàn ěr mù,wèi miǎn láo jīn hái。

答王载监簿惠诗依韵

冯山

梓士多好学,独君用心苦。zǐ shì duō hǎo xué,dú jūn yòng xīn kǔ。
始策万里足,相期一言遇。shǐ cè wàn lǐ zú,xiāng qī yī yán yù。
荏苒去岁月,差池晚途路。rěn rǎn qù suì yuè,chà chí wǎn tú lù。
清节挠不变,鸡鸣任风雨。qīng jié náo bù biàn,jī míng rèn fēng yǔ。
一日起仕进,光华照门户。yī rì qǐ shì jìn,guāng huá zhào mén hù。
谓予尝游从,复此再会聚。wèi yǔ cháng yóu cóng,fù cǐ zài huì jù。
清谈语言约,老笔文字古。qīng tán yǔ yán yuē,lǎo bǐ wén zì gǔ。
新诗忽持赠,病目骇观睹。xīn shī hū chí zèng,bìng mù hài guān dǔ。
兰芷得远思,从兹识贤矩。lán zhǐ dé yuǎn sī,cóng zī shí xián jǔ。
草木变秋节,悲风袭原卤。cǎo mù biàn qiū jié,bēi fēng xí yuán lǔ。
自可追赋咏,何须倦贫窭。zì kě zhuī fù yǒng,hé xū juàn pín jù。
感慨无俗音,虹蜺俟重吐。gǎn kǎi wú sú yīn,hóng ní qí zhòng tǔ。

答江安尉鲜于顷野翁

冯山

宝峰首相聚,锦屏袂一判。bǎo fēng shǒu xiāng jù,jǐn píng mèi yī pàn。
音容阻良觌,岁月嗟易换。yīn róng zǔ liáng dí,suì yuè jiē yì huàn。
我观潼江曲,君尉泸水岸。wǒ guān tóng jiāng qū,jūn wèi lú shuǐ àn。
到处逢酒徒,无人作诗伴。dào chù féng jiǔ tú,wú rén zuò shī bàn。
南风洒襟袖,佳句适我愿。nán fēng sǎ jīn xiù,jiā jù shì wǒ yuàn。
汶蜀几万里,信息偶中断。wèn shǔ jǐ wàn lǐ,xìn xī ǒu zhōng duàn。
三轩风雅会,萧条各分散。sān xuān fēng yǎ huì,xiāo tiáo gè fēn sàn。
孤吟少俦侣,众喙易嘲囋。gū yín shǎo chóu lǚ,zhòng huì yì cháo zá。
念君同所嗜,路近声可唤。niàn jūn tóng suǒ shì,lù jìn shēng kě huàn。
唱酬实相眷,牵率岂辞惮。chàng chóu shí xiāng juàn,qiān lǜ qǐ cí dàn。
亹亹郊籍心,无为簿书乱。wěi wěi jiāo jí xīn,wú wèi bù shū luàn。

送上官基察推同年

冯山

我蜀君闽中,相去万里馀。wǒ shǔ jūn mǐn zhōng,xiāng qù wàn lǐ yú。
同年皆白头,此别当何如。tóng nián jiē bái tóu,cǐ bié dāng hé rú。
君行久或抳,一出无停车。jūn xíng jiǔ huò nǐ,yī chū wú tíng chē。
相忘岂人情,时寄西南书。xiāng wàng qǐ rén qíng,shí jì xī nán shū。

送夔漕王宗望蟠叟大夫赴阙

冯山

君子不苟然,每以中道居。jūn zi bù gǒu rán,měi yǐ zhōng dào jū。
处身概有常,为吏形其馀。chù shēn gài yǒu cháng,wèi lì xíng qí yú。
太原大夫公,使蜀元丰初。tài yuán dà fū gōng,shǐ shǔ yuán fēng chū。
蜩螗沸清昼,交道狼与狙。tiáo táng fèi qīng zhòu,jiāo dào láng yǔ jū。
公时于其间,素蕴唯所摅。gōng shí yú qí jiān,sù yùn wéi suǒ shū。
纷扰目不瞬,开济心自如。fēn rǎo mù bù shùn,kāi jì xīn zì rú。
蜀人恃以安,至今芬名誉。shǔ rén shì yǐ ān,zhì jīn fēn míng yù。
更驾漕三峡,应手民瘼除。gèng jià cáo sān xiá,yīng shǒu mín mò chú。
适逢惠泽新,禁网阔且疏。shì féng huì zé xīn,jìn wǎng kuò qiě shū。
攫噬化为麟,奔驰不能车。jué shì huà wèi lín,bēn chí bù néng chē。
公无异他日,法度方得梳。gōng wú yì tā rì,fǎ dù fāng dé shū。
均齐即人心,简易平徭书。jūn qí jí rén xīn,jiǎn yì píng yáo shū。
天边促严召,岁晚巾归舆。tiān biān cù yán zhào,suì wǎn jīn guī yú。
老成坐庙堂,收实攘浮虚。lǎo chéng zuò miào táng,shōu shí rǎng fú xū。
有常岂易得,得见将已欤。yǒu cháng qǐ yì dé,dé jiàn jiāng yǐ yú。
行看步台省,自可风簪裾。xíng kàn bù tái shěng,zì kě fēng zān jū。
非才共封略,况旧游门闾。fēi cái gòng fēng lüè,kuàng jiù yóu mén lǘ。
赠行期有知,知公当知予。zèng xíng qī yǒu zhī,zhī gōng dāng zhī yǔ。

和利漕徐师旦之才文龙山水之秀

冯山

腊雪洗顽碧,晴凫浴澄?。là xuě xǐ wán bì,qíng fú yù chéng diàn。
物色互磨错,清辉深不变。wù sè hù mó cuò,qīng huī shēn bù biàn。
沧浪与少室,幽人罕兼见。cāng làng yǔ shǎo shì,yōu rén hǎn jiān jiàn。
少憩托高怀,回头簿书倦。shǎo qì tuō gāo huái,huí tóu bù shū juàn。

题范亦颜圣邻同年集后

冯山

圣邻生西南,豪杰如山东。shèng lín shēng xī nán,háo jié rú shān dōng。
倜傥负奇节,脱身起蒿蓬。tì tǎng fù qí jié,tuō shēn qǐ hāo péng。
文章学西汉,不作雕篆工。wén zhāng xué xī hàn,bù zuò diāo zhuàn gōng。
东京太学生,议论倾群公。dōng jīng tài xué shēng,yì lùn qīng qún gōng。
高适游大梁,马周隐新丰。gāo shì yóu dà liáng,mǎ zhōu yǐn xīn fēng。
酒酣吐素蜺,意气横烟空。jiǔ hān tǔ sù ní,yì qì héng yān kōng。
翻身落州县,束手如儿童。fān shēn luò zhōu xiàn,shù shǒu rú ér tóng。
无人解秋隼,摩天看飞冲。wú rén jiě qiū sǔn,mó tiān kàn fēi chōng。
黄鹤垂两翅,饮啄鸡鹜笼。huáng hè chuí liǎng chì,yǐn zhuó jī wù lóng。
始知命使然,甘作冥冥终。shǐ zhī mìng shǐ rán,gān zuò míng míng zhōng。
资阳数尺坟,万事随秋风。zī yáng shù chǐ fén,wàn shì suí qiū fēng。
相从嘉祐初,击发每儿蒙。xiāng cóng jiā yòu chū,jī fā měi ér méng。
死生虽云异,坎坷略已同。sǐ shēng suī yún yì,kǎn kě lüè yǐ tóng。
然犹有子弃,孤芳秀珍丛。rán yóu yǒu zi qì,gū fāng xiù zhēn cóng。
慷慨悲父书,收拾尘土中。kāng kǎi bēi fù shū,shōu shí chén tǔ zhōng。
兰山四百首,玉佩清玲珑。lán shān sì bǎi shǒu,yù pèi qīng líng lóng。
馀文隐圭璧,夜气如长虹。yú wén yǐn guī bì,yè qì rú zhǎng hóng。
古人身后名,乃是不世功。gǔ rén shēn hòu míng,nǎi shì bù shì gōng。
蜀士志不朽,存者唯卿雄。shǔ shì zhì bù xiǔ,cún zhě wéi qīng xióng。
有子兼斯名,昔否今始通。yǒu zi jiān sī míng,xī fǒu jīn shǐ tōng。
聊书附篇末,相与传无穷。liáo shū fù piān mò,xiāng yǔ chuán wú qióng。

爱石堂

冯山

双石非梓石,厥初置者谁。shuāng shí fēi zǐ shí,jué chū zhì zhě shuí。
埋没不知岁,复有贤者知。mái méi bù zhī suì,fù yǒu xián zhě zhī。
王分逼汉邕,郑篆源秦斯。wáng fēn bī hàn yōng,zhèng zhuàn yuán qín sī。
今人竟未及,墨本收清奇。jīn rén jìng wèi jí,mò běn shōu qīng qí。
文字相称古,铭记兼以诗。wén zì xiāng chēng gǔ,míng jì jiān yǐ shī。
铁画隐石骨,郁屈蟠蛟螭。tiě huà yǐn shí gǔ,yù qū pán jiāo chī。
李丞嗜奇古,见石喜且悲。lǐ chéng shì qí gǔ,jiàn shí xǐ qiě bēi。
眈眈建华屋,落落刊丰碑。dān dān jiàn huá wū,luò luò kān fēng bēi。
尔来三十年,堂在石已移。ěr lái sān shí nián,táng zài shí yǐ yí。
幸未仆作桥,上有车马驰。xìng wèi pū zuò qiáo,shàng yǒu chē mǎ chí。
缺折从瓦砾,叠为垣墙基。quē zhé cóng wǎ lì,dié wèi yuán qiáng jī。
一见丛筱间,若与平生期。yī jiàn cóng xiǎo jiān,ruò yǔ píng shēng qī。
清泉去尘垢,始露金玉姿。qīng quán qù chén gòu,shǐ lù jīn yù zī。
殷勤还兹堂,如母逢厥儿。yīn qín hái zī táng,rú mǔ féng jué ér。
对以古书卷,环以秋竹枝。duì yǐ gǔ shū juǎn,huán yǐ qiū zhú zhī。
胜舍结高义,出处相与随。shèng shě jié gāo yì,chū chù xiāng yǔ suí。
夷齐秉达节,颠沛不少亏。yí qí bǐng dá jié,diān pèi bù shǎo kuī。
岂事燕处玩,可为终身规。qǐ shì yàn chù wán,kě wèi zhōng shēn guī。
嗟嗟石何有,三赏百见欺。jiē jiē shí hé yǒu,sān shǎng bǎi jiàn qī。
好恶凡在人,显晦若有时。hǎo è fán zài rén,xiǎn huì ruò yǒu shí。
官满当舍去,弃置无复疑。guān mǎn dāng shě qù,qì zhì wú fù yí。
聊书告神物,为我当护持。liáo shū gào shén wù,wèi wǒ dāng hù chí。