古诗词

贤牧堂

王迈

贤牧存遗爱,邦人重此祠。xián mù cún yí ài,bāng rén zhòng cǐ cí。
典刑前辈几,德政后来谁。diǎn xíng qián bèi jǐ,dé zhèng hòu lái shuí。
来日清泉濯,归时只鹤随。lái rì qīng quán zhuó,guī shí zhǐ hè suí。
不须看石碣,人口是丰碑。bù xū kàn shí jié,rén kǒu shì fēng bēi。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

师心主人作飞锡岩

王迈

岩头古佛留心印,岩下高人新受持。yán tóu gǔ fú liú xīn yìn,yán xià gāo rén xīn shòu chí。
佛亦本来无隐现,人于悟处领希夷。fú yì běn lái wú yǐn xiàn,rén yú wù chù lǐng xī yí。
莫嫌梦里还谈梦,且看奇中更有奇。mò xián mèng lǐ hái tán mèng,qiě kàn qí zhōng gèng yǒu qí。
他日证成罗汉果,相逢不必问伊谁。tā rì zhèng chéng luó hàn guǒ,xiāng féng bù bì wèn yī shuí。

听九座钝庵禅师端午日外堂说法诗

王迈

人在尘中醉玉蒲,师于瓶里泻醍醐。rén zài chén zhōng zuì yù pú,shī yú píng lǐ xiè tí hú。
传来双径清香远,唤起丛林病骨苏。chuán lái shuāng jìng qīng xiāng yuǎn,huàn qǐ cóng lín bìng gǔ sū。
炳炳毫光争日月,琅琅舌本有江湖。bǐng bǐng háo guāng zhēng rì yuè,láng láng shé běn yǒu jiāng hú。
他年泉下相逢处,解得龙山旧事无。tā nián quán xià xiāng féng chù,jiě dé lóng shān jiù shì wú。

挽邱制干二首

王迈

功名入手太匆匆,匹马沙场气贯虹。gōng míng rù shǒu tài cōng cōng,pǐ mǎ shā chǎng qì guàn hóng。
诗好可能却敌骑,檄工不自愈头风。shī hǎo kě néng què dí qí,xí gōng bù zì yù tóu fēng。
死须厉贼言犹在,生不封侯命果穷。sǐ xū lì zéi yán yóu zài,shēng bù fēng hóu mìng guǒ qióng。
四十九年蘧伯玉,是非往事转头空。sì shí jiǔ nián qú bó yù,shì fēi wǎng shì zhuǎn tóu kōng。

挽邱制干二首

王迈

曾见端平进士评,邱君磊落榜中英。céng jiàn duān píng jìn shì píng,qiū jūn lěi luò bǎng zhōng yīng。
忘形尔汝同年集,驰志伊吾即日行。wàng xíng ěr rǔ tóng nián jí,chí zhì yī wú jí rì xíng。
举子能谈真将略,元戎夸得好门生。jǔ zi néng tán zhēn jiāng lüè,yuán róng kuā dé hǎo mén shēng。
可怜书剑浑无用,才力如何与命争。kě lián shū jiàn hún wú yòng,cái lì rú hé yǔ mìng zhēng。

挽陈直学二首

王迈

领袖乡庠四十年,被书误得到华颠。lǐng xiù xiāng xiáng sì shí nián,bèi shū wù dé dào huá diān。
玉川大用不及试,东野古心常自鞭。yù chuān dà yòng bù jí shì,dōng yě gǔ xīn cháng zì biān。
抱疢二诗知命语,遗骸一偈小乘禅。bào chèn èr shī zhī mìng yǔ,yí hái yī jì xiǎo chéng chán。
修文地下非公愿,生则当生兜率天。xiū wén dì xià fēi gōng yuàn,shēng zé dāng shēng dōu lǜ tiān。

挽陈直学二首

王迈

饱看布褐与轩裳,识破都如梦一场。bǎo kàn bù hè yǔ xuān shang,shí pò dōu rú mèng yī chǎng。
失鹿蕉间空咄咄,骑鹏天上去堂堂。shī lù jiāo jiān kōng duō duō,qí péng tiān shàng qù táng táng。
命真不遇才何负,人已无存德未忘。mìng zhēn bù yù cái hé fù,rén yǐ wú cún dé wèi wàng。
珍重骓甥歌挽些,他年有泪洒槟榔。zhēn zhòng zhuī shēng gē wǎn xiē,tā nián yǒu lèi sǎ bīn láng。

挽武刚方录参

王迈

世科赫奕登相续,官守端方石介如。shì kē hè yì dēng xiāng xù,guān shǒu duān fāng shí jiè rú。
无节能开河内廪,进身耻觅帝城书。wú jié néng kāi hé nèi lǐn,jìn shēn chǐ mì dì chéng shū。
秩终九品人称屈,善积千年庆有馀。zhì zhōng jiǔ pǐn rén chēng qū,shàn jī qiān nián qìng yǒu yú。
马耳家声无失坠,二雏努力大门闾。mǎ ěr jiā shēng wú shī zhuì,èr chú nǔ lì dà mén lǘ。

挽致政朱司户二首

王迈

枕上功名泪不干,镜中勋业老犹看。zhěn shàng gōng míng lèi bù gàn,jìng zhōng xūn yè lǎo yóu kàn。
起家喜有千金子,入手才沾九品官。qǐ jiā xǐ yǒu qiān jīn zi,rù shǒu cái zhān jiǔ pǐn guān。
衮衮天朝来锡赉,匆匆人事异悲欢。gǔn gǔn tiān cháo lái xī lài,cōng cōng rén shì yì bēi huān。
最怜当日称觞处,桂茂兰芳萱草残。zuì lián dāng rì chēng shāng chù,guì mào lán fāng xuān cǎo cán。

挽致政朱司户二首

王迈

一生铁砚费磨钻,老去耽书废食眠。yī shēng tiě yàn fèi mó zuān,lǎo qù dān shū fèi shí mián。
不惜空门求利果,只将心事博长年。bù xī kōng mén qiú lì guǒ,zhǐ jiāng xīn shì bó zhǎng nián。
思贤已矣悲行路,福善昭然有老天。sī xián yǐ yǐ bēi xíng lù,fú shàn zhāo rán yǒu lǎo tiān。
他日儿孙须鼎贵,燕山阴德剩流传。tā rì ér sūn xū dǐng guì,yàn shān yīn dé shèng liú chuán。

兰花

王迈

见山堂里小春寒,觞政诗囊甚有欢。jiàn shān táng lǐ xiǎo chūn hán,shāng zhèng shī náng shén yǒu huān。
重客分明知小李,美人自在写猗兰。zhòng kè fēn míng zhī xiǎo lǐ,měi rén zì zài xiě yī lán。
直须博去纫为佩,只欠香来劣可餐。zhí xū bó qù rèn wèi pèi,zhǐ qiàn xiāng lái liè kě cān。
菊涧一枝尤洒落,不妨人作易芳看。jú jiàn yī zhī yóu sǎ luò,bù fáng rén zuò yì fāng kàn。

怀蒋力父监仓

王迈

冰结长江少跃鳞,天寒不见雁来宾。bīng jié zhǎng jiāng shǎo yuè lín,tiān hán bù jiàn yàn lái bīn。
翻云覆雨羞馀子,霁月光风忆若人。fān yún fù yǔ xiū yú zi,jì yuè guāng fēng yì ruò rén。
丹穴鹓雏行毓瑞,北堂燕喜倍生春。dān xué yuān chú xíng yù ruì,běi táng yàn xǐ bèi shēng chūn。
万金消息何时到,一洗胸中万斛尘。wàn jīn xiāo xī hé shí dào,yī xǐ xiōng zhōng wàn hú chén。

除夜共蒋力父有秋宿南浦馆

王迈

客里逢年酒半醺,篝灯课了送穷文。kè lǐ féng nián jiǔ bàn xūn,gōu dēng kè le sòng qióng wén。
对床共听巴山雨,入梦休思巫峡云。duì chuáng gòng tīng bā shān yǔ,rù mèng xiū sī wū xiá yún。
好整衣冠朝北阙,新栽桃李属东君。hǎo zhěng yī guān cháo běi quē,xīn zāi táo lǐ shǔ dōng jūn。
平明各把菱花看,黄上眉间已十分。píng míng gè bǎ líng huā kàn,huáng shàng méi jiān yǐ shí fēn。

寄林少忠因为家叔再留之馆

王迈

择师难似择良医,争得奇功指俗迷。zé shī nán shì zé liáng yī,zhēng dé qí gōng zhǐ sú mí。
每羡君才如扁鹊,能为后学发醯鸡。měi xiàn jūn cái rú biǎn què,néng wèi hòu xué fā xī jī。
作文须有夺胎法,卞惑先须刮膜篦。zuò wén xū yǒu duó tāi fǎ,biàn huò xiān xū guā mó bì。
子侄明年看骨换,所求不止在刀圭。zi zhí míng nián kàn gǔ huàn,suǒ qiú bù zhǐ zài dāo guī。

寄林少忠因为家叔再留之馆

王迈

年来师道孰知尊,温饱何缘得浼君。nián lái shī dào shú zhī zūn,wēn bǎo hé yuán dé měi jūn。
鸿雁暂为粱稻计,牛羊谁为牧刍勤。hóng yàn zàn wèi liáng dào jì,niú yáng shuí wèi mù chú qín。
琴书到处聊娱目,羽翼生时要薄云。qín shū dào chù liáo yú mù,yǔ yì shēng shí yào báo yún。
我偶书田收一熟,向来正亦病人芸。wǒ ǒu shū tián shōu yī shú,xiàng lái zhèng yì bìng rén yún。

送林日升景高之毗陵傅氏馆

王迈

情好相投岁月深,那堪天外话离襟。qíng hǎo xiāng tóu suì yuè shēn,nà kān tiān wài huà lí jīn。
京华浊暑邻三伏,荆水清风直万金。jīng huá zhuó shǔ lín sān fú,jīng shuǐ qīng fēng zhí wàn jīn。
鸿雁稻粱聊老计,蛟龙云雨有初心。hóng yàn dào liáng liáo lǎo jì,jiāo lóng yún yǔ yǒu chū xīn。
三年名遂荣归去,椿桂堂前候好音。sān nián míng suì róng guī qù,chūn guì táng qián hòu hǎo yīn。