古诗词

送良沃州赋得石上松

王迈

南山岩石上,郁郁长青松。nán shān yán shí shàng,yù yù zhǎng qīng sōng。
樛枝全似铁,老干半成龙。jiū zhī quán shì tiě,lǎo gàn bàn chéng lóng。
法雨流根润,慈云护影重。fǎ yǔ liú gēn rùn,cí yún hù yǐng zhòng。
吾师挂锡处,苔藓近来封。wú shī guà xī chù,tái xiǎn jìn lái fēng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

清明郊行

王迈

年例清明是暮春,今年春事却平分。nián lì qīng míng shì mù chūn,jīn nián chūn shì què píng fēn。
故添一闰知天巧,欲探群芳奈雨频。gù tiān yī rùn zhī tiān qiǎo,yù tàn qún fāng nài yǔ pín。
烟树对人愁脉脉,暮山似我老陈陈。yān shù duì rén chóu mài mài,mù shān shì wǒ lǎo chén chén。
感时莫洒花前泪,不道中原涨战尘。gǎn shí mò sǎ huā qián lèi,bù dào zhōng yuán zhǎng zhàn chén。

西轩春坐

王迈

容膝都卢屋一间,图书左右任披翻。róng xī dōu lú wū yī jiān,tú shū zuǒ yòu rèn pī fān。
催诗急雨来迢递,吹面凉风过等闲。cuī shī jí yǔ lái tiáo dì,chuī miàn liáng fēng guò děng xián。
生意无边庭下草,清香不断畹中兰。shēng yì wú biān tíng xià cǎo,qīng xiāng bù duàn wǎn zhōng lán。
日长无事真仙隐,作甚辛辛苦苦官。rì zhǎng wú shì zhēn xiān yǐn,zuò shén xīn xīn kǔ kǔ guān。

夏雨

王迈

弥旬不雨懒龙乖,干我茅斋一亩苔。mí xún bù yǔ lǎn lóng guāi,gàn wǒ máo zhāi yī mǔ tái。
火伞亭亭当午立,雷车隐隐半天来。huǒ sǎn tíng tíng dāng wǔ lì,léi chē yǐn yǐn bàn tiān lái。
催诗笑我孤吟苦,忧国愁眉八字开。cuī shī xiào wǒ gū yín kǔ,yōu guó chóu méi bā zì kāi。
池水甫能添几许,儿童已报可浮杯。chí shuǐ fǔ néng tiān jǐ xǔ,ér tóng yǐ bào kě fú bēi。

送方德和大镛赴漕

王迈

好风昨夜作秋天,吹送雏鹓上紫烟。hǎo fēng zuó yè zuò qiū tiān,chuī sòng chú yuān shàng zǐ yān。
慈母整裘颜有喜,难兄提钵面相传。cí mǔ zhěng qiú yán yǒu xǐ,nán xiōng tí bō miàn xiāng chuán。
策勋胄榜特馀事,努力巍科趁壮年。cè xūn zhòu bǎng tè yú shì,nǔ lì wēi kē chèn zhuàng nián。
直数重阳到端午,快聆三捷凯歌还。zhí shù zhòng yáng dào duān wǔ,kuài líng sān jié kǎi gē hái。

送方栻赴铨

王迈

笑提虹管试春闱,大手何妨小出奇。xiào tí hóng guǎn shì chūn wéi,dà shǒu hé fáng xiǎo chū qí。
龙种嘶鸣喑万马,鹿麑辟易避孤罴。lóng zhǒng sī míng yīn wàn mǎ,lù ní pì yì bì gū pí。
京城纸贵争传赋,便驿书来剩寄诗。jīng chéng zhǐ guì zhēng chuán fù,biàn yì shū lái shèng jì shī。
老友生平识英物,要看修竹拂云枝。lǎo yǒu shēng píng shí yīng wù,yào kàn xiū zhú fú yún zhī。

简南剑倅赵用甫以夫同年二首

王迈

元戎择佐奏肤公,君以宗英在选中。yuán róng zé zuǒ zòu fū gōng,jūn yǐ zōng yīng zài xuǎn zhōng。
紫气发硎光射斗,碧油草檄令飞风。zǐ qì fā xíng guāng shè dòu,bì yóu cǎo xí lìng fēi fēng。
莫嫌假手事权小,行拜真王位望穹。mò xián jiǎ shǒu shì quán xiǎo,xíng bài zhēn wáng wèi wàng qióng。
老我相期犹远大,朱虚要立万年功。lǎo wǒ xiāng qī yóu yuǎn dà,zhū xū yào lì wàn nián gōng。

简南剑倅赵用甫以夫同年二首

王迈

岊亭邂逅又轻离,时事更翻几局棋。jié tíng xiè hòu yòu qīng lí,shí shì gèng fān jǐ jú qí。
游宦明知同旦过,出山聊复救朝饥。yóu huàn míng zhī tóng dàn guò,chū shān liáo fù jiù cháo jī。
屠龙笑我真何用,跃马追君已落迟。tú lóng xiào wǒ zhēn hé yòng,yuè mǎ zhuī jūn yǐ luò chí。
却有一般劣相肖,兰阶晚始长琼枝。què yǒu yī bān liè xiāng xiào,lán jiē wǎn shǐ zhǎng qióng zhī。

和赵倅二首

王迈

一样风清共月明,平分那得外斯盟。yī yàng fēng qīng gòng yuè míng,píng fēn nà dé wài sī méng。
合将长与贰同传,正恐君嫌誉过情。hé jiāng zhǎng yǔ èr tóng chuán,zhèng kǒng jūn xián yù guò qíng。
碑断文昌须改制,台高马援却逃名。bēi duàn wén chāng xū gǎi zhì,tái gāo mǎ yuán què táo míng。
色丝黄绢侬无分,悔不文园着力耕。sè sī huáng juàn nóng wú fēn,huǐ bù wén yuán zhe lì gēng。

和赵倅二首

王迈

二车人物汉三明,来主壶山寿永盟。èr chē rén wù hàn sān míng,lái zhǔ hú shān shòu yǒng méng。
众口是碑均咏德,片言如秤不容情。zhòng kǒu shì bēi jūn yǒng dé,piàn yán rú chèng bù róng qíng。
斯文阴有扶持力,循吏何求烜赫名。sī wén yīn yǒu fú chí lì,xún lì hé qiú xuǎn hè míng。
早晚政成天上去,旧廛还忆老农耕。zǎo wǎn zhèng chéng tiān shàng qù,jiù chán hái yì lǎo nóng gēng。

呈赵倅

王迈

别驾从来头沓高,非关期奏压宜敖。bié jià cóng lái tóu dá gāo,fēi guān qī zòu yā yí áo。
推敲今日韩饶贾,引避他年蔺下颇。tuī qiāo jīn rì hán ráo jiǎ,yǐn bì tā nián lìn xià pǒ。
螂欲当车观者笑,驷难及舌罪焉逃。láng yù dāng chē guān zhě xiào,sì nán jí shé zuì yān táo。
小诗赎过无佳句,唐突西施又奈何。xiǎo shī shú guò wú jiā jù,táng tū xī shī yòu nài hé。

再呈赵倅

王迈

委斋坐我以春风,不事拘挛边幅中。wěi zhāi zuò wǒ yǐ chūn fēng,bù shì jū luán biān fú zhōng。
俗子语言藏攫阱,丈夫胸腹等崆峒。sú zi yǔ yán cáng jué jǐng,zhàng fū xiōng fù děng kōng dòng。
虚舟相触何心在,怒火虽炎一饷空。xū zhōu xiāng chù hé xīn zài,nù huǒ suī yán yī xiǎng kōng。
到底不如归去好,扶犁戴笠作村翁。dào dǐ bù rú guī qù hǎo,fú lí dài lì zuò cūn wēng。

作郡庠修学增田记成诸职事招饮

王迈

頖宫轮奂一鲜明,多谢贤侯主夏盟。pàn gōng lún huàn yī xiān míng,duō xiè xián hóu zhǔ xià méng。
鸡白碑成惭浅识,鹅黄酒满认深情。jī bái bēi chéng cán qiǎn shí,é huáng jiǔ mǎn rèn shēn qíng。
回头二十三年梦,接武千英万俊名。huí tóu èr shí sān nián mèng,jiē wǔ qiān yīng wàn jùn míng。
来事可为待卿等,狂生老去合归耕。lái shì kě wèi dài qīng děng,kuáng shēng lǎo qù hé guī gēng。

丹青阁

王迈

盛年忧国鬓毛苍,谏疏端堪铭豆觞。shèng nián yōu guó bìn máo cāng,jiàn shū duān kān míng dòu shāng。
行或使之苗膏雨,心乎爱矣藿倾阳。xíng huò shǐ zhī miáo gāo yǔ,xīn hū ài yǐ huò qīng yáng。
荣华不与群儿竞,名节须留千载长。róng huá bù yǔ qún ér jìng,míng jié xū liú qiān zài zhǎng。
试看丹青阁中句,吾宗有此好元方。shì kàn dān qīng gé zhōng jù,wú zōng yǒu cǐ hǎo yuán fāng。

跋大庾令赵宗华时棣藏诸公帖

王迈

数帖凡经几世藏,字漫黑暗欠装潢。shù tiē fán jīng jǐ shì cáng,zì màn hēi àn qiàn zhuāng huáng。
孰贤孰否人千载,遗臭遗芳纸半张。shú xián shú fǒu rén qiān zài,yí chòu yí fāng zhǐ bàn zhāng。
愤世疾邪成怒骂,怀忠爱直转凄凉。fèn shì jí xié chéng nù mà,huái zhōng ài zhí zhuǎn qī liáng。
吾曹留面要相见,莫使人能议短长。wú cáo liú miàn yào xiāng jiàn,mò shǐ rén néng yì duǎn zhǎng。

偶书警俗

王迈

大雅吾无望古人,有常犹愈翟公门。dà yǎ wú wú wàng gǔ rén,yǒu cháng yóu yù dí gōng mén。
贪荣但可骄妻妾,死义方堪托子孙。tān róng dàn kě jiāo qī qiè,sǐ yì fāng kān tuō zi sūn。
董生鸡哺宁求报,元子雉媒莫少恩。dǒng shēng jī bǔ níng qiú bào,yuán zi zhì méi mò shǎo ēn。
俗物茫茫随野马,英雄千载赤心存。sú wù máng máng suí yě mǎ,yīng xióng qiān zài chì xīn cún。