古诗词

潘世表来访临别赠二十韵

王迈

病眼缘春困,晨兴为子明。bìng yǎn yuán chūn kùn,chén xīng wèi zi míng。
未应谈世故,政恐累吾清。wèi yīng tán shì gù,zhèng kǒng lèi wú qīng。
书况近何若,襟期久不倾。shū kuàng jìn hé ruò,jīn qī jiǔ bù qīng。
春来已多日,课办几何程。chūn lái yǐ duō rì,kè bàn jǐ hé chéng。
我懒觉成惯,人怜太瘦生。wǒ lǎn jué chéng guàn,rén lián tài shòu shēng。
招穷诗作祟,攻闷酒为兵。zhāo qióng shī zuò suì,gōng mèn jiǔ wèi bīng。
昨著僧房宿,思寻友旧盟。zuó zhù sēng fáng sù,sī xún yǒu jiù méng。
时时整行李,往往叹浮萍。shí shí zhěng xíng lǐ,wǎng wǎng tàn fú píng。
一动归欤兴,长歌去矣行。yī dòng guī yú xīng,zhǎng gē qù yǐ xíng。
小轩频偃蹇,分物息经营。xiǎo xuān pín yǎn jiǎn,fēn wù xī jīng yíng。
绿爱弥墙幄,红惊糁地英。lǜ ài mí qiáng wò,hóng jīng sǎn dì yīng。
感时愁杜宇,唤梦赏鹂鹒。gǎn shí chóu dù yǔ,huàn mèng shǎng lí gēng。
秩马来迢递,论文会合并。zhì mǎ lái tiáo dì,lùn wén huì hé bìng。
匆匆为草具,郁郁有兰馨。cōng cōng wèi cǎo jù,yù yù yǒu lán xīn。
如许遽言别,深知不尽情。rú xǔ jù yán bié,shēn zhī bù jǐn qíng。
惜花二三月,送客短长亭。xī huā èr sān yuè,sòng kè duǎn zhǎng tíng。
万事眼前幻,一杯身后名。wàn shì yǎn qián huàn,yī bēi shēn hòu míng。
相期在忠孝,冷笑付枯荣。xiāng qī zài zhōng xiào,lěng xiào fù kū róng。
问学无穷尽,文章合老成。wèn xué wú qióng jǐn,wén zhāng hé lǎo chéng。
倘来聊尔尔,所立要铮铮。tǎng lái liáo ěr ěr,suǒ lì yào zhēng zhēng。
此去逢同社,为侬好寄声。cǐ qù féng tóng shè,wèi nóng hǎo jì shēng。
有需新句子,此稿不妨呈。yǒu xū xīn jù zi,cǐ gǎo bù fáng chéng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。