古诗词

题江郎石

王迈

崒嵂天外来,生平眼不识。zú lǜ tiān wài lái,shēng píng yǎn bù shí。
道傍问行人,指此为何石。dào bàng wèn xíng rén,zhǐ cǐ wèi hé shí。
云是江郎神,兹地显灵迹。yún shì jiāng láng shén,zī dì xiǎn líng jì。
岳渎孕精灵,阴阳陶器质。yuè dú yùn jīng líng,yīn yáng táo qì zhì。
壁立千万仞,葱然翠欲滴。bì lì qiān wàn rèn,cōng rán cuì yù dī。
缥缈出尘寰,上与太清迫。piāo miǎo chū chén huán,shàng yǔ tài qīng pò。
伏如蛟龙蟠,耸如麒麟逸。fú rú jiāo lóng pán,sǒng rú qí lín yì。
开如旌旗扬,敛如圭绶直。kāi rú jīng qí yáng,liǎn rú guī shòu zhí。
交酬如大宾,相敬见颜色。jiāo chóu rú dà bīn,xiāng jìng jiàn yán sè。
特立如正女,斋庄不可昵。tè lì rú zhèng nǚ,zhāi zhuāng bù kě nì。
勇如毛大夫,囊锥推颖出。yǒng rú máo dà fū,náng zhuī tuī yǐng chū。
烈如蔺相如,挺身卫全璧。liè rú lìn xiāng rú,tǐng shēn wèi quán bì。
劲如傅介子,叱咤在三尺。jìn rú fù jiè zi,chì zhà zài sān chǐ。
直如太史公,巉岩操史笔。zhí rú tài shǐ gōng,chán yán cāo shǐ bǐ。
裒萃许精英,状出大奇特。póu cuì xǔ jīng yīng,zhuàng chū dà qí tè。
谁言造化工,于物无雕刻。shuí yán zào huà gōng,yú wù wú diāo kè。
我来揖清标,倚杖立叹息。wǒ lái yī qīng biāo,yǐ zhàng lì tàn xī。
年来天柱倾,谁是扶持力。nián lái tiān zhù qīng,shuí shì fú chí lì。
愿移此灵根,支拄天西北。yuàn yí cǐ líng gēn,zhī zhǔ tiān xī běi。
三光五岳气,要使合为一。sān guāng wǔ yuè qì,yào shǐ hé wèi yī。
血食千万年,与国同无极。xuè shí qiān wàn nián,yǔ guó tóng wú jí。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。