古诗词

题赵别驾委斋诗

王迈

别驾来访别,徵我委斋诗。bié jià lái fǎng bié,zhēng wǒ wěi zhāi shī。
敢问委之说,别驾自发挥。gǎn wèn wěi zhī shuō,bié jià zì fā huī。
万事悉委分,吾何容心为。wàn shì xī wěi fēn,wú hé róng xīn wèi。
抱椠游文屋,去取委所司。bào qiàn yóu wén wū,qù qǔ wěi suǒ sī。
一战偶得隽,敢夸词藻奇。yī zhàn ǒu dé juàn,gǎn kuā cí zǎo qí。
随牒走仕途,荐举委所知。suí dié zǒu shì tú,jiàn jǔ wěi suǒ zhī。
一朝获通籍,敢恃妍媚姿。yī cháo huò tōng jí,gǎn shì yán mèi zī。
不见百里奚,非黠亦非痴。bù jiàn bǎi lǐ xī,fēi xiá yì fēi chī。
爵禄委倘来,饭牛牛自肥。jué lù wěi tǎng lái,fàn niú niú zì féi。
不见塞上翁,无喜亦无悲。bù jiàn sāi shàng wēng,wú xǐ yì wú bēi。
得丧委自然,失马马复归。dé sàng wěi zì rán,shī mǎ mǎ fù guī。
委怀在琴书,栗里真吾师。wěi huái zài qín shū,lì lǐ zhēn wú shī。
委顺听时命,香山不吾欺。wěi shùn tīng shí mìng,xiāng shān bù wú qī。
吾以名吾斋,曰委不亦宜。wú yǐ míng wú zhāi,yuē wěi bù yì yí。
王子曰不然,我言异于斯。wáng zi yuē bù rán,wǒ yán yì yú sī。
人性涵万善,其位配两仪。rén xìng hán wàn shàn,qí wèi pèi liǎng yí。
凡天所委付,受者不得辞。fán tiān suǒ wěi fù,shòu zhě bù dé cí。
行藏道污隆,进退时安危。xíng cáng dào wū lóng,jìn tuì shí ān wēi。
委禹以治水,胼胝敢言疲。wěi yǔ yǐ zhì shuǐ,pián zhī gǎn yán pí。
委尹以复辟,宠利非谋私。wěi yǐn yǐ fù pì,chǒng lì fēi móu sī。
经制委姬旦,述作委仲尼。jīng zhì wěi jī dàn,shù zuò wěi zhòng ní。
今古理无二,圣贤人可希。jīn gǔ lǐ wú èr,shèng xián rén kě xī。
纲常或沦斁,委我开训彝。gāng cháng huò lún yì,wěi wǒ kāi xùn yí。
杨墨路必辟,韩庄门宜麾。yáng mò lù bì pì,hán zhuāng mén yí huī。
宇宙或倾仆,委我力扶持。yǔ zhòu huò qīng pū,wěi wǒ lì fú chí。
补天出娲石,浴日升咸池。bǔ tiān chū wā shí,yù rì shēng xián chí。
饥者委我食,寒者委我衣。jī zhě wěi wǒ shí,hán zhě wěi wǒ yī。
一或负所委,是谓天职亏。yī huò fù suǒ wěi,shì wèi tiān zhí kuī。
若君所言者,庄老同一岐。ruò jūn suǒ yán zhě,zhuāng lǎo tóng yī qí。
梁以苦空坏,晋以清谈隳。liáng yǐ kǔ kōng huài,jìn yǐ qīng tán huī。
流弊至委弃,往事真来规。liú bì zhì wěi qì,wǎng shì zhēn lái guī。
世道真险隘,天将委之谁。shì dào zhēn xiǎn ài,tiān jiāng wěi zhī shuí。
上不能使尔,夫岂无良医。shàng bù néng shǐ ěr,fū qǐ wú liáng yī。
因诗重感慨,当有评是非。yīn shī zhòng gǎn kǎi,dāng yǒu píng shì fēi。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

挽赵东岩简叔彦侯四首

王迈

召节飞来湘水滨,笺天乞取自由身。zhào jié fēi lái xiāng shuǐ bīn,jiān tiān qǐ qǔ zì yóu shēn。
悬知寿杖宜扶孔,纵有蒲轮莫致申。xuán zhī shòu zhàng yí fú kǒng,zòng yǒu pú lún mò zhì shēn。
老去最能坚晚节,复来应信有全人。lǎo qù zuì néng jiān wǎn jié,fù lái yīng xìn yǒu quán rén。
朱虚不作更生死,谁为苍生问大钧。zhū xū bù zuò gèng shēng sǐ,shuí wèi cāng shēng wèn dà jūn。

挽漳守郑都承子敬四首

王迈

饕相当朝舞大权,故将旌节博金钱。tāo xiāng dāng cháo wǔ dà quán,gù jiāng jīng jié bó jīn qián。
公尝勇去三千石,天与闲居十六年。gōng cháng yǒng qù sān qiān shí,tiān yǔ xián jū shí liù nián。
清苦膏粱馀子笑,孤高云水一僧然。qīng kǔ gāo liáng yú zi xiào,gū gāo yún shuǐ yī sēng rán。
如何赤屿丹霞地,夜半骑鲸上紫烟。rú hé chì yǔ dān xiá dì,yè bàn qí jīng shàng zǐ yān。

挽漳守郑都承子敬四首

王迈

端平众彦起弹冠,公作枢庭第一官。duān píng zhòng yàn qǐ dàn guān,gōng zuò shū tíng dì yī guān。
君似仁皇从谏易,相非庄敏汰兵难。jūn shì rén huáng cóng jiàn yì,xiāng fēi zhuāng mǐn tài bīng nán。
齐人一傅楚人众,赵氏几危刘氏安。qí rén yī fù chǔ rén zhòng,zhào shì jǐ wēi liú shì ān。
君面更新风色恶,回思往事为悽酸。jūn miàn gèng xīn fēng sè è,huí sī wǎng shì wèi qī suān。

挽漳守郑都承子敬四首

王迈

壶山阀阅例多贤,雪玉风标忆眼前。hú shān fá yuè lì duō xián,xuě yù fēng biāo yì yǎn qián。
正献风猷复斋继,蜀公素业肯亭传。zhèng xiàn fēng yóu fù zhāi jì,shǔ gōng sù yè kěn tíng chuán。
人于故国悲诸老,我为吾州惜二仙。rén yú gù guó bēi zhū lǎo,wǒ wèi wú zhōu xī èr xiān。
在昔靖康人物尽,却教老蔡雪垂肩。zài xī jìng kāng rén wù jǐn,què jiào lǎo cài xuě chuí jiān。

挽漳守郑都承子敬四首

王迈

当日曾同鹓鹭群,清漳风月又平分。dāng rì céng tóng yuān lù qún,qīng zhāng fēng yuè yòu píng fēn。
轮囷肝胆忧时事,紬绎诸书洗吏氛。lún qūn gān dǎn yōu shí shì,chóu yì zhū shū xǐ lì fēn。
悔不佩韦成造次,幸犹挂剑答殷勤。huǐ bù pèi wéi chéng zào cì,xìng yóu guà jiàn dá yīn qín。
只鸡斗酒来行酹,三十六湾生暮春。zhǐ jī dòu jiǔ lái xíng lèi,sān shí liù wān shēng mù chūn。

挽赵南塘尚书汝谈二首

王迈

屈贾文章蚤善鸣,长杨制诰晚尤精。qū jiǎ wén zhāng zǎo shàn míng,zhǎng yáng zhì gào wǎn yóu jīng。
天仙一念堕尘世,属籍千年谁老成。tiān xiān yī niàn duò chén shì,shǔ jí qiān nián shuí lǎo chéng。
贺表明明规宝庆,谏箴字字砭端平。hè biǎo míng míng guī bǎo qìng,jiàn zhēn zì zì biān duān píng。
不堪耆旧凋零尽,泪到南塘觉尽倾。bù kān qí jiù diāo líng jǐn,lèi dào nán táng jué jǐn qīng。

挽赵南塘尚书汝谈二首

王迈

一自黄台咏摘瓜,伤心吾道竟非耶。yī zì huáng tái yǒng zhāi guā,shāng xīn wú dào jìng fēi yé。
病来陶侃少献替,老去谢安微误差。bìng lái táo kǎn shǎo xiàn tì,lǎo qù xiè ān wēi wù chà。
万里长江饶一曲,连城白璧略纤瑕。wàn lǐ zhǎng jiāng ráo yī qū,lián chéng bái bì lüè xiān xiá。
太玄草就无人识,付与知音弟子芭。tài xuán cǎo jiù wú rén shí,fù yǔ zhī yīn dì zi bā。

挽邹帅母叶夫人二首

王迈

诗书教子昔邹母,燕喜宁亲今鲁侯。shī shū jiào zi xī zōu mǔ,yàn xǐ níng qīn jīn lǔ hóu。
石窌疏封时陆续,鱼轩迎养岁优游。shí jiào shū fēng shí lù xù,yú xuān yíng yǎng suì yōu yóu。
精专十念湘山佛,仿佛三生阆苑俦。jīng zhuān shí niàn xiāng shān fú,fǎng fú sān shēng láng yuàn chóu。
方拟绣舆扶上殿,不堪丹旐楚江头。fāng nǐ xiù yú fú shàng diàn,bù kān dān zhào chǔ jiāng tóu。

挽邹帅母叶夫人二首

王迈

昨依绿水芙蓉幕,得傍华堂萱草阴。zuó yī lǜ shuǐ fú róng mù,dé bàng huá táng xuān cǎo yīn。
座末识裳蒙眄异,羹馀分颍念恩深。zuò mò shí shang méng miǎn yì,gēng yú fēn yǐng niàn ēn shēn。
巢庐正洒莱衣泪,传驿俄惊楚些音。cháo lú zhèng sǎ lái yī lèi,chuán yì é jīng chǔ xiē yīn。
二母生荣虽迥别,天寒陟屺一般心。èr mǔ shēng róng suī jiǒng bié,tiān hán zhì qǐ yī bān xīn。

刘氏内政及二宠同孕

王迈

中秋过后才十日,广寒侍人遭谴谪。zhōng qiū guò hòu cái shí rì,guǎng hán shì rén zāo qiǎn zhé。
堕在人间富贵家,依前不离姮娥侧。duò zài rén jiān fù guì jiā,yī qián bù lí héng é cè。
刘郎风流世所无,醉中饮啖无精粗。liú láng fēng liú shì suǒ wú,zuì zhōng yǐn dàn wú jīng cū。
三胎闻已俱孕秀,次第门外连悬弧。sān tāi wén yǐ jù yùn xiù,cì dì mén wài lián xuán hú。
老子释氏亲抱送,想应屡入维熊梦。lǎo zi shì shì qīn bào sòng,xiǎng yīng lǚ rù wéi xióng mèng。
我今预作弄璋书,君须早办汤饼供。wǒ jīn yù zuò nòng zhāng shū,jūn xū zǎo bàn tāng bǐng gōng。

乔松歌

王迈

华阳有乔松,直干千丈强。huá yáng yǒu qiáo sōng,zhí gàn qiān zhàng qiáng。
盘根据厚土,劲直凌秋霜。pán gēn jù hòu tǔ,jìn zhí líng qiū shuāng。
不知种者谁,拱把由羲皇。bù zhī zhǒng zhě shuí,gǒng bǎ yóu xī huáng。
不受秦人封,铁立心慨慷。bù shòu qín rén fēng,tiě lì xīn kǎi kāng。
下有青牛蹲,中有琥珀藏。xià yǒu qīng niú dūn,zhōng yǒu hǔ pò cáng。
长恐蛟龙姿,夜逐雷雨翔。zhǎng kǒng jiāo lóng zī,yè zhú léi yǔ xiáng。
我愿为胎仙,高风下相羊。wǒ yuàn wèi tāi xiān,gāo fēng xià xiāng yáng。
共此清与高,保此坚与刚。gòng cǐ qīng yǔ gāo,bǎo cǐ jiān yǔ gāng。
共闻尧舜君,至治垂衣裳。gòng wén yáo shùn jūn,zhì zhì chuí yī shang。
玉帛交万国,朝觐开明堂。yù bó jiāo wàn guó,cháo jìn kāi míng táng。
我愿为榱桷,翼松为栋梁。wǒ yuàn wèi cuī jué,yì sōng wèi dòng liáng。
斫此冰雪根,绘画施青黄。zhuó cǐ bīng xuě gēn,huì huà shī qīng huáng。
万古永不朽,长久天日光。wàn gǔ yǒng bù xiǔ,zhǎng jiǔ tiān rì guāng。

岁暮呈同行蔡实甫

王迈

人生聚散类团沙,偶得联骖饯岁华。rén shēng jù sàn lèi tuán shā,ǒu dé lián cān jiàn suì huá。
竹杖徐行忘了簥,村醪小酌胜如茶。zhú zhàng xú xíng wàng le jiāo,cūn láo xiǎo zhuó shèng rú chá。
乡情喜似轻千里,诗味相投各一家。xiāng qíng xǐ shì qīng qiān lǐ,shī wèi xiāng tóu gè yī jiā。
便好扶携玉京去,孤山深处看梅花。biàn hǎo fú xié yù jīng qù,gū shān shēn chù kàn méi huā。

送白糍与囊山老子

王迈

东坡以春笋,名为玉版师。dōng pō yǐ chūn sǔn,míng wèi yù bǎn shī。
我独谓玉版,正可名白糍。wǒ dú wèi yù bǎn,zhèng kě míng bái cí。
吃笋令人瘦,吃糍充人饥。chī sǔn lìng rén shòu,chī cí chōng rén jī。
慧眼曰不然,不如饮水肥。huì yǎn yuē bù rán,bù rú yǐn shuǐ féi。

人日六言五首

王迈

功名朝三暮四,学问人百己千。gōng míng cháo sān mù sì,xué wèn rén bǎi jǐ qiān。
古今无限卿相,方册惟著圣贤。gǔ jīn wú xiàn qīng xiāng,fāng cè wéi zhù shèng xián。

人日六言五首

王迈

诵诗心醉六义,读易梦吞三爻。sòng shī xīn zuì liù yì,dú yì mèng tūn sān yáo。
毛郑寸长我取,羲文千载神交。máo zhèng cùn zhǎng wǒ qǔ,xī wén qiān zài shén jiāo。