古诗词

代简奉寄三山方时父遇游几叟明复

王迈

昔我游三山,稠中得二友。xī wǒ yóu sān shān,chóu zhōng dé èr yǒu。
初交方时父,后识游几叟。chū jiāo fāng shí fù,hòu shí yóu jǐ sǒu。
大比献能书,厥岁在丁酉。dà bǐ xiàn néng shū,jué suì zài dīng yǒu。
垂钓文海中,修鳞上钩否。chuí diào wén hǎi zhōng,xiū lín shàng gōu fǒu。
蔡簿校文回,曰方其所取。cài bù xiào wén huí,yuē fāng qí suǒ qǔ。
有高说夫者,姓名出其右。yǒu gāo shuō fū zhě,xìng míng chū qí yòu。
高游本弟昆,紫荆偶分剖。gāo yóu běn dì kūn,zǐ jīng ǒu fēn pōu。
游虽迟再荐,楚弓楚人有。yóu suī chí zài jiàn,chǔ gōng chǔ rén yǒu。
余评时父才,进士中少耦。yú píng shí fù cái,jìn shì zhōng shǎo ǒu。
词绝似秦七,诗已迫黄九。cí jué shì qín qī,shī yǐ pò huáng jiǔ。
几叟尤不凡,耿耿良自负。jǐ sǒu yóu bù fán,gěng gěng liáng zì fù。
英辞沮金石,直气干星斗。yīng cí jǔ jīn shí,zhí qì gàn xīng dòu。
等是青云人,科第争前后。děng shì qīng yún rén,kē dì zhēng qián hòu。
射策对天墀,会须为举首。shè cè duì tiān chí,huì xū wèi jǔ shǒu。
三年一抡魁,须服天下口。sān nián yī lūn kuí,xū fú tiān xià kǒu。
毋为陈诚之,要作张无垢。wú wèi chén chéng zhī,yào zuò zhāng wú gòu。
狂生分不才,垂老未觉丑。kuáng shēng fēn bù cái,chuí lǎo wèi jué chǒu。
向坐太饶舌,相看拥众手。xiàng zuò tài ráo shé,xiāng kàn yōng zhòng shǒu。
六阶何惜镌,百谪亦甘受。liù jiē hé xī juān,bǎi zhé yì gān shòu。
不爱骑鹤姿,看人作太守。bù ài qí hè zī,kàn rén zuò tài shǒu。
只读相牛经,教子事农亩。zhǐ dú xiāng niú jīng,jiào zi shì nóng mǔ。
乏地堪置锥,仰天频击缶。fá dì kān zhì zhuī,yǎng tiān pín jī fǒu。
二君最知心,一别忽许久。èr jūn zuì zhī xīn,yī bié hū xǔ jiǔ。
作诗分寄之,或赏千金帚。zuò shī fēn jì zhī,huò shǎng qiān jīn zhǒu。
并简潘庭坚,何时一樽酒。bìng jiǎn pān tíng jiān,hé shí yī zūn jiǔ。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。