古诗词

寄陈士登元龙士登书问盗且责予不贻书当路为剪除计予方以罪归有言谁见省作诗谢之

王迈

悠悠我之思,东里陈惊坐。yōu yōu wǒ zhī sī,dōng lǐ chén jīng zuò。
更阑梦持环,昼永心摇纛。gèng lán mèng chí huán,zhòu yǒng xīn yáo dào。
一春苦风雨,我困南山饿。yī chūn kǔ fēng yǔ,wǒ kùn nán shān è。
君楼百尺高,头上天几大。jūn lóu bǎi chǐ gāo,tóu shàng tiān jǐ dà。
于我未忘情,更仆修夙好。yú wǒ wèi wàng qíng,gèng pū xiū sù hǎo。
耿耿忧世怀,急于闻警报。gěng gěng yōu shì huái,jí yú wén jǐng bào。
为怜上四州,豺虎正喧噪。wèi lián shàng sì zhōu,chái hǔ zhèng xuān zào。
虐焰欲熏天,获人争斩剉。nüè yàn yù xūn tiān,huò rén zhēng zhǎn cuò。
将州岂不武,弃县如洟唾。jiāng zhōu qǐ bù wǔ,qì xiàn rú tì tuò。
官军望而奔,所至徼宴犒。guān jūn wàng ér bēn,suǒ zhì jiǎo yàn kào。
邻境近忧惶,刁斗急巡逻。lín jìng jìn yōu huáng,diāo dòu jí xún luó。
君责我以书,何时乃高卧。jūn zé wǒ yǐ shū,hé shí nǎi gāo wò。
曷不出良筹,亟为当路告。hé bù chū liáng chóu,jí wèi dāng lù gào。
当局自能迷,看局当不蹉。dāng jú zì néng mí,kàn jú dāng bù cuō。
我壮君之言,义起千夫懦。wǒ zhuàng jūn zhī yán,yì qǐ qiān fū nuò。
顾方谨三缄,此戒那可破。gù fāng jǐn sān jiān,cǐ jiè nà kě pò。
诸贤各有谋,何欠侬一个。zhū xián gè yǒu móu,hé qiàn nóng yī gè。
君家昔太邱,能愧梁上盗。jūn jiā xī tài qiū,néng kuì liáng shàng dào。
毋为陈君短,此语更传播。wú wèi chén jūn duǎn,cǐ yǔ gèng chuán bō。
吾家昔彦方,能正屠牛暴。wú jiā xī yàn fāng,néng zhèng tú niú bào。
勿使王君知,叩头甘谢过。wù shǐ wáng jūn zhī,kòu tóu gān xiè guò。
两家俱德门,今有若人么。liǎng jiā jù dé mén,jīn yǒu ruò rén me。
前时何岩警,召乱在县左。qián shí hé yán jǐng,zhào luàn zài xiàn zuǒ。
赖君告少仙,全活几髫髦。lài jūn gào shǎo xiān,quán huó jǐ tiáo máo。
但推此仁心,古人不难到。dàn tuī cǐ rén xīn,gǔ rén bù nán dào。
邻里贵有恩,急难相悯悼。lín lǐ guì yǒu ēn,jí nán xiāng mǐn dào。
裂券蠲宿逋,减赀粜庄课。liè quàn juān sù bū,jiǎn zī tiào zhuāng kè。
肯令州中人,指我为奇货。kěn lìng zhōu zhōng rén,zhǐ wǒ wèi qí huò。
盗亦有道者,仁里敢桀骜。dào yì yǒu dào zhě,rén lǐ gǎn jié ào。
忠信蛮貊行,岂弟神明劳。zhōng xìn mán mò xíng,qǐ dì shén míng láo。
我持一瓣香,日为苍生祷。wǒ chí yī bàn xiāng,rì wèi cāng shēng dǎo。
吾君甚爱民,恩德侔覆帱。wú jūn shén ài mín,ēn dé móu fù chóu。
社稷福灵长,妖氛行屏扫。shè jì fú líng zhǎng,yāo fēn xíng píng sǎo。
吾言非诞迂,有唱吾须和。wú yán fēi dàn yū,yǒu chàng wú xū hé。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

寄呈漳守李侍郎元善四首

王迈

棠木筠溪手自栽,竹湖又剖竹符来。táng mù yún xī shǒu zì zāi,zhú hú yòu pōu zhú fú lái。
祖孙相望风流盛,父老驩传春意回。zǔ sūn xiāng wàng fēng liú shèng,fù lǎo huān chuán chūn yì huí。
拔薤莫须施辣手,泛莲似更欠清才。bá xiè mò xū shī là shǒu,fàn lián shì gèng qiàn qīng cái。
善人所至如甘雨,要洗漳民满面埃。shàn rén suǒ zhì rú gān yǔ,yào xǐ zhāng mín mǎn miàn āi。

寄呈漳守李侍郎元善四首

王迈

侍郎佛地位中人,一饭何尝不念民。shì láng fú dì wèi zhōng rén,yī fàn hé cháng bù niàn mín。
泾渭同流须有别,雪霜杀物乃为仁。jīng wèi tóng liú xū yǒu bié,xuě shuāng shā wù nǎi wèi rén。
扬清可使贪夫愧,去恶能令善者伸。yáng qīng kě shǐ tān fū kuì,qù è néng lìng shàn zhě shēn。
自笑狂生太饶舌,见诗少喜定多嗔。zì xiào kuáng shēng tài ráo shé,jiàn shī shǎo xǐ dìng duō chēn。

寄呈漳守李侍郎元善四首

王迈

向来大姓虐穷闾,千亩农田浚作渠。xiàng lái dà xìng nüè qióng lǘ,qiān mǔ nóng tián jùn zuò qú。
黠吏鹰豪争攫肉,骄儿螂怒敢当车。xiá lì yīng háo zhēng jué ròu,jiāo ér láng nù gǎn dāng chē。
老丞嫉恶无容忍,直笔诛奸欲剪锄。lǎo chéng jí è wú róng rěn,zhí bǐ zhū jiān yù jiǎn chú。
解印此曹称快甚,惟民与士最愁予。jiě yìn cǐ cáo chēng kuài shén,wéi mín yǔ shì zuì chóu yǔ。

寄呈漳守李侍郎元善四首

王迈

陛前苦语犯龙鳞,朝退还遭丞相嗔。bì qián kǔ yǔ fàn lóng lín,cháo tuì hái zāo chéng xiāng chēn。
连削六阶为下吏,只饶一死与闲身。lián xuē liù jiē wèi xià lì,zhǐ ráo yī sǐ yǔ xián shēn。
命天所付须安分,贫士之常莫语人。mìng tiān suǒ fù xū ān fēn,pín shì zhī cháng mò yǔ rén。
惟有梅花无冷暖,玉堂茅舍一般春。wéi yǒu méi huā wú lěng nuǎn,yù táng máo shě yī bān chūn。

寄南剑守陈寺丞宿

王迈

复斋出守剑津时,正直清廉真吏师。fù zhāi chū shǒu jiàn jīn shí,zhèng zhí qīng lián zhēn lì shī。
遗爱昔尝垂竹帛,徽音今又嗣埙篪。yí ài xī cháng chuí zhú bó,huī yīn jīn yòu sì xūn chí。
侯能培植甘棠茇,我欲摩挲常萼碑。hóu néng péi zhí gān táng bá,wǒ yù mó sā cháng è bēi。
千载福公家传好,怀哉蜀士送行诗。qiān zài fú gōng jiā chuán hǎo,huái zāi shǔ shì sòng xíng shī。

送黄殿讲成父赴广东漕四首

王迈

闽州长者旧家声,德厚流光产俊英。mǐn zhōu zhǎng zhě jiù jiā shēng,dé hòu liú guāng chǎn jùn yīng。
火玉精神充户牖,国兰誉谞播炉亭。huǒ yù jīng shén chōng hù yǒu,guó lán yù xū bō lú tíng。
临轩初试董晁策,抗对专寻濂洛盟。lín xuān chū shì dǒng cháo cè,kàng duì zhuān xún lián luò méng。
胪句一传喑万马,祥云五色捧魁星。lú jù yī chuán yīn wàn mǎ,xiáng yún wǔ sè pěng kuí xīng。

送黄殿讲成父赴广东漕四首

王迈

剡曲莲池彻底清,即驰隽轨上蓬瀛。shàn qū lián chí chè dǐ qīng,jí chí juàn guǐ shàng péng yíng。
抽黄媲白羞时学,渍墨磨丹勘旧经。chōu huáng pì bái xiū shí xué,zì mò mó dān kān jiù jīng。
彤陛奏言殚荩直,玉皇动色赏忠精。tóng bì zòu yán dān jìn zhí,yù huáng dòng sè shǎng zhōng jīng。
胸中列宿舒芒耀,藜火光分太乙星。xiōng zhōng liè sù shū máng yào,lí huǒ guāng fēn tài yǐ xīng。

送黄殿讲成父赴广东漕四首

王迈

金华重席被恩荣,兰省还持多士衡。jīn huá zhòng xí bèi ēn róng,lán shěng hái chí duō shì héng。
善类适然相牴啎,诸公可是费调停。shàn lèi shì rán xiāng dǐ wǔ,zhū gōng kě shì fèi diào tíng。
自从阵脚一摇动,堪叹棋枰几变更。zì cóng zhèn jiǎo yī yáo dòng,kān tàn qí píng jǐ biàn gèng。
紫帽清源人刮目,朱轓炯炯见郎星。zǐ mào qīng yuán rén guā mù,zhū fān jiǒng jiǒng jiàn láng xīng。

送黄殿讲成父赴广东漕四首

王迈

尺一催归白玉京,浮云偏妒月华明。chǐ yī cuī guī bái yù jīng,fú yún piān dù yuè huá míng。
凤凰远举弋何慕,鶗鴂争鸣草不馨。fèng huáng yuǎn jǔ yì hé mù,tí jué zhēng míng cǎo bù xīn。
馆列翘才难致仕,杖携灵寿莫扶倾。guǎn liè qiào cái nán zhì shì,zhàng xié líng shòu mò fú qīng。
重瞳不见贾山久,犹驾轺车作德星。zhòng tóng bù jiàn jiǎ shān jiǔ,yóu jià yáo chē zuò dé xīng。

聚物

王迈

臧谷亡羊等是痴,塞翁失马浪成悲。zāng gǔ wáng yáng děng shì chī,sāi wēng shī mǎ làng chéng bēi。
本非真鹿梦何准,未必无鳌钓且迟。běn fēi zhēn lù mèng hé zhǔn,wèi bì wú áo diào qiě chí。
蛟龙暂与蚖蛇肆,鸿鹄那教燕雀知。jiāo lóng zàn yǔ yuán shé sì,hóng gǔ nà jiào yàn què zhī。
暮四朝三狙莫怒,会看挟乙走狐狸。mù sì cháo sān jū mò nù,huì kàn xié yǐ zǒu hú lí。

和宗侄朝望公辅贺生朝韵

王迈

投闲久矣息心兵,台上饥乌又一声。tóu xián jiǔ yǐ xī xīn bīng,tái shàng jī wū yòu yī shēng。
湖海正须招隐士,朝廷终不赦狂生。hú hǎi zhèng xū zhāo yǐn shì,cháo tíng zhōng bù shè kuáng shēng。
剖开胸腹犹馀赤,削尽头衔越样清。pōu kāi xiōng fù yóu yú chì,xuē jǐn tóu xián yuè yàng qīng。
坐看吾宗后来俊,西风再举上鹏程。zuò kàn wú zōng hòu lái jùn,xī fēng zài jǔ shàng péng chéng。

生朝止客

王迈

白发苍颜五十三,北风不竞又来南。bái fā cāng yán wǔ shí sān,běi fēng bù jìng yòu lái nán。
宦情于我蜡来淡,世味从渠蜜样甘。huàn qíng yú wǒ là lái dàn,shì wèi cóng qú mì yàng gān。
乌哺劬劳恩未报,雁行凄断痛何堪。wū bǔ qú láo ēn wèi bào,yàn xíng qī duàn tòng hé kān。
记生纵有一樽酒,忍与妻孥共醉酣。jì shēng zòng yǒu yī zūn jiǔ,rěn yǔ qī nú gòng zuì hān。

寄延平史君马德大天骥二首

王迈

日诵江干饯别诗,端平局面改嘉熙。rì sòng jiāng gàn jiàn bié shī,duān píng jú miàn gǎi jiā xī。
调元金鼎人黄发,宣化朱轓君白眉。diào yuán jīn dǐng rén huáng fā,xuān huà zhū fān jūn bái méi。
否泰从来更代禅,乾坤此去愿平夷。fǒu tài cóng lái gèng dài chán,qián kūn cǐ qù yuàn píng yí。
狂生迂阔真无用,饱饭山中倒接䍦。kuáng shēng yū kuò zhēn wú yòng,bǎo fàn shān zhōng dào jiē lí。

寄延平史君马德大天骥二首

王迈

君正青春我鬓丝,春闱旧梦是耶非。jūn zhèng qīng chūn wǒ bìn sī,chūn wéi jiù mèng shì yé fēi。
九方皋马分明瘦,百里奚牛自在肥。jiǔ fāng gāo mǎ fēn míng shòu,bǎi lǐ xī niú zì zài féi。
欲去寻盟谈缱绻,又愁钩党起几微。yù qù xún méng tán qiǎn quǎn,yòu chóu gōu dǎng qǐ jǐ wēi。
乘车戴笠俱随分,怀美人兮心奋飞。chéng chē dài lì jù suí fēn,huái měi rén xī xīn fèn fēi。

送赵伯泳涯侍郎守温陵

王迈

泉是梅溪遗爱乡,老倪复此种甘棠。quán shì méi xī yí ài xiāng,lǎo ní fù cǐ zhǒng gān táng。
后来荐报西山政,归去全无南物装。hòu lái jiàn bào xī shān zhèng,guī qù quán wú nán wù zhuāng。
籍甚三贤皆法从,勉哉一赵继循良。jí shén sān xián jiē fǎ cóng,miǎn zāi yī zhào jì xún liáng。
万安桥上传佳话,七十年间四侍郎。wàn ān qiáo shàng chuán jiā huà,qī shí nián jiān sì shì láng。