古诗词

寿方右史德顺大琮生朝

王迈

大哉天地仁,生意无尽藏。dà zāi tiān dì rén,shēng yì wú jǐn cáng。
芳春三月时,五阳正敷畅。fāng chūn sān yuè shí,wǔ yáng zhèng fū chàng。
在卦则为夬,泽下于天上。zài guà zé wèi guài,zé xià yú tiān shàng。
笃生万人英,出应苍生望。dǔ shēng wàn rén yīng,chū yīng cāng shēng wàng。
退然处乡闾,温恭加直谅。tuì rán chù xiāng lǘ,wēn gōng jiā zhí liàng。
万顷波汪汪,一团和盎盎。wàn qǐng bō wāng wāng,yī tuán hé àng àng。
凛然立朝廷,谠论动旒纩。lǐn rán lì cháo tíng,dǎng lùn dòng liú kuàng。
张胆输荩忠,赪颜斥庸妄。zhāng dǎn shū jìn zhōng,chēng yán chì yōng wàng。
宁为凤鸣阳,不作马立仗。níng wèi fèng míng yáng,bù zuò mǎ lì zhàng。
玉皇笑点头,谏疏堪屏障。yù huáng xiào diǎn tóu,jiàn shū kān píng zhàng。
谗者何人斯,严科欲监谤。chán zhě hé rén sī,yán kē yù jiān bàng。
纲常尽斁沦,天日忍欺诳。gāng cháng jǐn yì lún,tiān rì rěn qī kuáng。
白璧污苍蝇,鸣珂辞翠阆。bái bì wū cāng yíng,míng kē cí cuì láng。
膏屯施未光,干蛊遂高尚。gāo tún shī wèi guāng,gàn gǔ suì gāo shàng。
郭外新结庐,野色耽虚旷。guō wài xīn jié lú,yě sè dān xū kuàng。
积书遗儿孙,开斝延辈行。jī shū yí ér sūn,kāi jiǎ yán bèi xíng。
及此绂麟旦,仙壶敞方丈。jí cǐ fú lín dàn,xiān hú chǎng fāng zhàng。
台宿焕祥辉,矞云宾景贶。tái sù huàn xiáng huī,yù yún bīn jǐng kuàng。
有客前称觥,致词太豪放。yǒu kè qián chēng gōng,zhì cí tài háo fàng。
海内今何时,四面波涛涨。hǎi nèi jīn hé shí,sì miàn bō tāo zhǎng。
督府册元戎,庙坐辕门帐。dū fǔ cè yuán róng,miào zuò yuán mén zhàng。
妖氛不能清,恻焉赖汝将。yāo fēn bù néng qīng,cè yān lài rǔ jiāng。
都堂留一老,手携灵寿杖。dōu táng liú yī lǎo,shǒu xié líng shòu zhàng。
颠危不能扶,又焉用彼相。diān wēi bù néng fú,yòu yān yòng bǐ xiāng。
时流忌生语,相顾效哑瘴。shí liú jì shēng yǔ,xiāng gù xiào yǎ zhàng。
回首忆端平,芳菲仅一饷。huí shǒu yì duān píng,fāng fēi jǐn yī xiǎng。
大号正扬庭,一阴敢阳抗。dà hào zhèng yáng tíng,yī yīn gǎn yáng kàng。
治少乱日多,古今同证状。zhì shǎo luàn rì duō,gǔ jīn tóng zhèng zhuàng。
公抱葵藿心,未忘太阳向。gōng bào kuí huò xīn,wèi wàng tài yáng xiàng。
天运有推移,阴阳迭摩荡。tiān yùn yǒu tuī yí,yīn yáng dié mó dàng。
夬进则为乾,群龙神气王。guài jìn zé wèi qián,qún lóng shén qì wáng。
公主善类盟,任重在力量。gōng zhǔ shàn lèi méng,rèn zhòng zài lì liàng。
周道当中兴,方叔犹必壮。zhōu dào dāng zhōng xīng,fāng shū yóu bì zhuàng。
松茂宜柏悦,吕鸣因律唱。sōng mào yí bǎi yuè,lǚ míng yīn lǜ chàng。
唤起矍铄翁,吾军亦可张。huàn qǐ jué shuò wēng,wú jūn yì kě zhāng。
壶山献宝熏,寿水足醇酿。hú shān xiàn bǎo xūn,shòu shuǐ zú chún niàng。
一瓣虬吐烟,一吸鲸吞浪。yī bàn qiú tǔ yān,yī xī jīng tūn làng。
寿公乃寿国,他语徒冗长。shòu gōng nǎi shòu guó,tā yǔ tú rǒng zhǎng。
玉鼎愿精调,金瓯保无恙。yù dǐng yuàn jīng diào,jīn ōu bǎo wú yàng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。