古诗词

书怀奉简黄成甫史君

王迈

忆昔绍定元,被命考廷策。yì xī shào dìng yuán,bèi mìng kǎo tíng cè。
偶过袁君房,玉墀日将夕。ǒu guò yuán jūn fáng,yù chí rì jiāng xī。
案头得君文,喜跃越三百。àn tóu dé jūn wén,xǐ yuè yuè sān bǎi。
张烛朗诵之,相与手加额。zhāng zhú lǎng sòng zhī,xiāng yǔ shǒu jiā é。
若人作抡魁,馀子当辟易。ruò rén zuò lūn kuí,yú zi dāng pì yì。
时有详定官,嫌君多指斥。shí yǒu xiáng dìng guān,xián jūn duō zhǐ chì。
众默余独争,言厉面发赤。zhòng mò yú dú zhēng,yán lì miàn fā chì。
紫宸一传胪,璧水推巨擘。zǐ chén yī chuán lú,bì shuǐ tuī jù bāi。
诸君始相贺,时相颇不怿。zhū jūn shǐ xiāng hè,shí xiāng pǒ bù yì。
爰有小人儒,从旁肆蜂螫。yuán yǒu xiǎo rén rú,cóng páng sì fēng shì。
谏官工逢迎,霜简肆捃摭。jiàn guān gōng féng yíng,shuāng jiǎn sì jùn zhí。
此事人能言,本末甚明白。cǐ shì rén néng yán,běn mò shén míng bái。
暨于端平初,天夺老奸魄。jì yú duān píng chū,tiān duó lǎo jiān pò。
散地起忠良,丘园纷束帛。sàn dì qǐ zhōng liáng,qiū yuán fēn shù bó。
君老登瀛洲,讲筵赐重席。jūn lǎo dēng yíng zhōu,jiǎng yán cì zhòng xí。
余亦试玉堂,朝有愈之迹。yú yì shì yù táng,cháo yǒu yù zhī jì。
啜茶熏玉虬,投饼呼金鲫。chuài chá xūn yù qiú,tóu bǐng hū jīn jì。
同校南宫文,等是西山客。tóng xiào nán gōng wén,děng shì xī shān kè。
无何阵脚动,君出为方伯。wú hé zhèn jiǎo dòng,jūn chū wèi fāng bó。
馆中失名流,我辈苦叹惜。guǎn zhōng shī míng liú,wǒ bèi kǔ tàn xī。
西山遽仙去,局面日改革。xī shān jù xiān qù,jú miàn rì gǎi gé。
余入对未央,苦语出肝膈。yú rù duì wèi yāng,kǔ yǔ chū gān gé。
淮南冤未消,元载家当籍。huái nán yuān wèi xiāo,yuán zài jiā dāng jí。
外党分牛李,内宠怙秦虢。wài dǎng fēn niú lǐ,nèi chǒng hù qín guó。
臣愚怀隐忧,厚地其敢蹐。chén yú huái yǐn yōu,hòu dì qí gǎn jí。
虎须敢一编,龙鳞敢一逆。hǔ xū gǎn yī biān,lóng lín gǎn yī nì。
自信填海隅,复中含沙射。zì xìn tián hǎi yú,fù zhōng hán shā shè。
移舟返蓬莱,伏隩甘冰檗。yí zhōu fǎn péng lái,fú ào gān bīng bò。
君正舞莱衣,清香笼画戟。jūn zhèng wǔ lái yī,qīng xiāng lóng huà jǐ。
年丰富红仓,风顺多琛舶。nián fēng fù hóng cāng,fēng shùn duō chēn bó。
我舍抵是州,相望才四驿。wǒ shě dǐ shì zhōu,xiāng wàng cái sì yì。
幽栖懒及门,一再通书尺。yōu qī lǎn jí mén,yī zài tōng shū chǐ。
起家倅漳滨,始访二千石。qǐ jiā cuì zhāng bīn,shǐ fǎng èr qiān shí。
居官未半期,台评又寻摘。jū guān wèi bàn qī,tái píng yòu xún zhāi。
既罹关虎嗔,宜有人猫厄。jì lí guān hǔ chēn,yí yǒu rén māo è。
归途抵温陵,除夜大促迫。guī tú dǐ wēn líng,chú yè dà cù pò。
所亲有室庐,许我相假借。suǒ qīn yǒu shì lú,xǔ wǒ xiāng jiǎ jiè。
莲灯看烂红,柏酒浮重碧。lián dēng kàn làn hóng,bǎi jiǔ fú zhòng bì。
去家差不远,朋旧来络绎。qù jiā chà bù yuǎn,péng jiù lái luò yì。
雌堂在何许,一望弱水隔。cí táng zài hé xǔ,yī wàng ruò shuǐ gé。
山鬼巧揶揄,室人交遍谪。shān guǐ qiǎo yé yú,shì rén jiāo biàn zhé。
平生重名检,义利最知择。píng shēng zhòng míng jiǎn,yì lì zuì zhī zé。
冷眼视舆金,宝身甚拱璧。lěng yǎn shì yú jīn,bǎo shēn shén gǒng bì。
世途赫赫炎,众手所共炙。shì tú hè hè yán,zhòng shǒu suǒ gòng zhì。
谁能效李锥,作计事钻刺。shuí néng xiào lǐ zhuī,zuò jì shì zuān cì。
蒲葵安可常,秋至辄抛掷。pú kuí ān kě cháng,qiū zhì zhé pāo zhì。
贵贱见交情,书门何怪翟。guì jiàn jiàn jiāo qíng,shū mén hé guài dí。
趋时岂不好,嗜古业成癖。qū shí qǐ bù hǎo,shì gǔ yè chéng pǐ。
群飞任刺天,甘剪笼中翮。qún fēi rèn cì tiān,gān jiǎn lóng zhōng hé。
丈夫身计轻,忧国愁如积。zhàng fū shēn jì qīng,yōu guó chóu rú jī。
向欲恢三京,今日蹙五百。xiàng yù huī sān jīng,jīn rì cù wǔ bǎi。
西蜀断咽喉,北军患肘腋。xī shǔ duàn yàn hóu,běi jūn huàn zhǒu yè。
流民满京师,戾气成疾疫。liú mín mǎn jīng shī,lì qì chéng jí yì。
强寇恣咆哮,行人饱需索。qiáng kòu zì páo xiāo,xíng rén bǎo xū suǒ。
廷绅倒手版,淮帅羞巾帼。tíng shēn dào shǒu bǎn,huái shuài xiū jīn guó。
南海下蒲轮,西人望衮舄。nán hǎi xià pú lún,xī rén wàng gǔn xì。
病剧乏良医,棋危需善弈。bìng jù fá liáng yī,qí wēi xū shàn yì。
君行觐清光,何策输忠益。jūn xíng jìn qīng guāng,hé cè shū zhōng yì。
急须息边尘,徐可寿国脉。jí xū xī biān chén,xú kě shòu guó mài。
任责属诸贤,臞儒老山泽。rèn zé shǔ zhū xián,qú rú lǎo shān zé。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

寿南宗东岩四首

王迈

公是昆台紫府仙,中间一念堕尘缘。gōng shì kūn tái zǐ fǔ xiān,zhōng jiān yī niàn duò chén yuán。
小猿驿口霜生甑,白鹤岩前月满船。xiǎo yuán yì kǒu shuāng shēng zèng,bái hè yán qián yuè mǎn chuán。
诗太迫人清似水,琴真知我直如弦。shī tài pò rén qīng shì shuǐ,qín zhēn zhī wǒ zhí rú xián。
年来族老晨星少,独鲁灵光尚岿然。nián lái zú lǎo chén xīng shǎo,dú lǔ líng guāng shàng kuī rán。

寿南宗东岩四首

王迈

杉风萝月读书楼,藜杖分光夜校雠。shān fēng luó yuè dú shū lóu,lí zhàng fēn guāng yè xiào chóu。
双璧连科天启齿,一珠照座客回头。shuāng bì lián kē tiān qǐ chǐ,yī zhū zhào zuò kè huí tóu。
金闺通籍传芳信,彩袖称觥衬雅讴。jīn guī tōng jí chuán fāng xìn,cǎi xiù chēng gōng chèn yǎ ōu。
浪说锦屏家庆好,银潢元有此风流。làng shuō jǐn píng jiā qìng hǎo,yín huáng yuán yǒu cǐ fēng liú。

寿南宗东岩四首

王迈

新阳一信迸黄钟,春到分枝若木丛。xīn yáng yī xìn bèng huáng zhōng,chūn dào fēn zhī ruò mù cóng。
天为万人生李晟,朋来三寿颂僖公。tiān wèi wàn rén shēng lǐ chéng,péng lái sān shòu sòng xī gōng。
松林古佛烧香报,粟洞群仙注福同。sōng lín gǔ fú shāo xiāng bào,sù dòng qún xiān zhù fú tóng。
欲识东岩长寿相,只看台背更方瞳。yù shí dōng yán zhǎng shòu xiāng,zhǐ kàn tái bèi gèng fāng tóng。

寿南宗东岩四首

王迈

万斛龙文笔可扛,诗坛坐受百城降。wàn hú lóng wén bǐ kě káng,shī tán zuò shòu bǎi chéng jiàng。
文章今代长庚李,福气前朝戊子庞。wén zhāng jīn dài zhǎng gēng lǐ,fú qì qián cháo wù zi páng。
见说明时延彦胜,可令属籍欠鸿厖。jiàn shuō míng shí yán yàn shèng,kě lìng shǔ jí qiàn hóng páng。
馀干相业公须继,先借双旌涖是邦。yú gàn xiāng yè gōng xū jì,xiān jiè shuāng jīng lì shì bāng。

过新蓬二岭

王迈

世路年来熟险巇,那堪炎火正宣威。shì lù nián lái shú xiǎn xī,nà kān yán huǒ zhèng xuān wēi。
足摩青壁顶头过,心逐白云天外飞。zú mó qīng bì dǐng tóu guò,xīn zhú bái yún tiān wài fēi。
瀑布有声愁客耳,山禽无语怪儒衣。pù bù yǒu shēng chóu kè ěr,shān qín wú yǔ guài rú yī。
田翁怜我鞋根湿,为说林梢已夕晖。tián wēng lián wǒ xié gēn shī,wèi shuō lín shāo yǐ xī huī。

闽岭遥岑

王迈

天晴遥见七闽关,万仞丹梯莫可攀。tiān qíng yáo jiàn qī mǐn guān,wàn rèn dān tī mò kě pān。
鸟度不离青嶂里,客行多在白云间。niǎo dù bù lí qīng zhàng lǐ,kè xíng duō zài bái yún jiān。
玉门辽邈诚虚设,蜀道崎岖只等闲。yù mén liáo miǎo chéng xū shè,shǔ dào qí qū zhǐ děng xián。
扰扰路傍名利子,轩车南去几人还。rǎo rǎo lù bàng míng lì zi,xuān chē nán qù jǐ rén hái。

送会之梦龙赴南安尉

王迈

儒生十九谙吏事,君自胸中有八窗。rú shēng shí jiǔ ān lì shì,jūn zì xiōng zhōng yǒu bā chuāng。
好去褆身师长吏,谨毋泄迩薄邻邦。hǎo qù tí shēn shī zhǎng lì,jǐn wú xiè ěr báo lín bāng。
政声要重车渠百,祥兆须来鸂鶒双。zhèng shēng yào zhòng chē qú bǎi,xiáng zhào xū lái xī chì shuāng。
自笑悭囊无可赆,篇诗独不美羊腔。zì xiào qiān náng wú kě jìn,piān shī dú bù měi yáng qiāng。

钱方言岩仲之泰尉尤溪二首

王迈

莫作寻常一尉看,斯人能大所居官。mò zuò xún cháng yī wèi kàn,sī rén néng dà suǒ jū guān。
才高不数麒麟楦,气盛曾排虎豹关。cái gāo bù shù qí lín xuàn,qì shèng céng pái hǔ bào guān。
初筮事人须以直,有心及物莫辞难。chū shì shì rén xū yǐ zhí,yǒu xīn jí wù mò cí nán。
此行有一为君贺,刺史贤如元次山。cǐ xíng yǒu yī wèi jūn hè,cì shǐ xián rú yuán cì shān。

钱方言岩仲之泰尉尤溪二首

王迈

一第归来正黑头,艾轩遗墨费旁搜。yī dì guī lái zhèng hēi tóu,ài xuān yí mò fèi páng sōu。
及瓜上日相催迫,锓枣通宵细校雠。jí guā shàng rì xiāng cuī pò,qǐn zǎo tōng xiāo xì xiào chóu。
充类所行皆好事,立身何患不前修。chōng lèi suǒ xíng jiē hǎo shì,lì shēn hé huàn bù qián xiū。
故家常宝文公帖,谨勿逢人便有求。gù jiā cháng bǎo wén gōng tiē,jǐn wù féng rén biàn yǒu qiú。

游温陵得未第之士四人作四爱诗赠茂功茂叔

王迈

吾爱清源徐茂功,声名捷出日方东。wú ài qīng yuán xú mào gōng,shēng míng jié chū rì fāng dōng。
高尻下首纷馀子,屈指论心几钜公。gāo kāo xià shǒu fēn yú zi,qū zhǐ lùn xīn jǐ jù gōng。
我定斯文宜馆阁,人言科目滞英雄。wǒ dìng sī wén yí guǎn gé,rén yán kē mù zhì yīng xióng。
直须一举魁天下,方快鹏程万里风。zhí xū yī jǔ kuí tiān xià,fāng kuài péng chéng wàn lǐ fēng。

游温陵得未第之士四人作四爱诗赠养仁若春

王迈

吾爱清源颜养仁,笔端有力重千钧。wú ài qīng yuán yán yǎng rén,bǐ duān yǒu lì zhòng qiān jūn。
奇才自合巍收第,他巧何妨且进身。qí cái zì hé wēi shōu dì,tā qiǎo hé fáng qiě jìn shēn。
我老无能惟喜士,君名若出定惊人。wǒ lǎo wú néng wéi xǐ shì,jūn míng ruò chū dìng jīng rén。
元宵相聚过寒食,不污东风一点尘。yuán xiāo xiāng jù guò hán shí,bù wū dōng fēng yī diǎn chén。

游温陵得未第之士四人作四爱诗赠顺夫履信

王迈

吾爱清源陈顺夫,妙龄足迹半江湖。wú ài qīng yuán chén shùn fū,miào líng zú jì bàn jiāng hú。
三湘舟里诗成束,百尺楼前酒满壶。sān xiāng zhōu lǐ shī chéng shù,bǎi chǐ lóu qián jiǔ mǎn hú。
科目岂淹真俊杰,世间谁数饱侏儒。kē mù qǐ yān zhēn jùn jié,shì jiān shuí shù bǎo zhū rú。
长安贵宦门如市,还有樽前此客无。zhǎng ān guì huàn mén rú shì,hái yǒu zūn qián cǐ kè wú。

游温陵得未第之士四人作四爱诗赠来叔泰来

王迈

清源吾爱陈来叔,紫帽家声蔼月评。qīng yuán wú ài chén lái shū,zǐ mào jiā shēng ǎi yuè píng。
苦学心能通造化,择交足不出门庭。kǔ xué xīn néng tōng zào huà,zé jiāo zú bù chū mén tíng。
人知长宋名先弟,谁识子由文胜兄。rén zhī zhǎng sòng míng xiān dì,shuí shí zi yóu wén shèng xiōng。
听取搢绅传好语,可轩后有两魁星。tīng qǔ jìn shēn chuán hǎo yǔ,kě xuān hòu yǒu liǎng kuí xīng。

简宗弟无逸稼主簿

王迈

朅来才是早春时,过眼园林啭子规。qiè lái cái shì zǎo chūn shí,guò yǎn yuán lín zhuàn zi guī。
看绝交书君介癖,读离骚赋我狂痴。kàn jué jiāo shū jūn jiè pǐ,dú lí sāo fù wǒ kuáng chī。
断无清梦飞蓬岛,剩有?搜到草池。duàn wú qīng mèng fēi péng dǎo,shèng yǒu sōu dào cǎo chí。
闻说郎星遭孛彗,又添一恨上双眉。wén shuō láng xīng zāo bèi huì,yòu tiān yī hèn shàng shuāng méi。

和林养正龟符惠诗

王迈

殿陛程文被十行,要搜鲠论献朝堂。diàn bì chéng wén bèi shí xíng,yào sōu gěng lùn xiàn cháo táng。
点头只欠饶三好,强项须教受一章。diǎn tóu zhǐ qiàn ráo sān hǎo,qiáng xiàng xū jiào shòu yī zhāng。
耿耿古心增肮脏,茫茫俗眼笑荒唐。gěng gěng gǔ xīn zēng āng zàng,máng máng sú yǎn xiào huāng táng。
大官羊肉非吾羡,一箸藜羹劣可尝。dà guān yáng ròu fēi wú xiàn,yī zhù lí gēng liè kě cháng。