古诗词

述梦

王迈

午枕避尘嚣,梦乘银潢槎。wǔ zhěn bì chén xiāo,mèng chéng yín huáng chá。
好风吹衣袂,堕我天之涯。hǎo fēng chuī yī mèi,duò wǒ tiān zhī yá。
群仙赴号召,骖凤来香车。qún xiān fù hào zhào,cān fèng lái xiāng chē。
一见如故旧,丝麟酌流霞。yī jiàn rú gù jiù,sī lín zhuó liú xiá。
或鞭石为羊,或握枣如瓜。huò biān shí wèi yáng,huò wò zǎo rú guā。
中有汗漫生,盘礴埋丹砂。zhōng yǒu hàn màn shēng,pán bó mái dān shā。
谁言仙有道,挟术相矜夸。shuí yán xiān yǒu dào,xié shù xiāng jīn kuā。
顾我亦可学,正坐一念差。gù wǒ yì kě xué,zhèng zuò yī niàn chà。
我笑谢之言,仙凡各有家。wǒ xiào xiè zhī yán,xiān fán gè yǒu jiā。
悠悠御风还,聚散如团沙。yōu yōu yù fēng hái,jù sàn rú tuán shā。
绳床一欠伸,兹游真幻耶。shéng chuáng yī qiàn shēn,zī yóu zhēn huàn yé。
咄咄置勿论,呼童煮新茶。duō duō zhì wù lùn,hū tóng zhǔ xīn chá。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。