古诗词

水口上舟呈同行傅月山苌

王迈

溯流上嵩江,江阔流益峻。sù liú shàng sōng jiāng,jiāng kuò liú yì jùn。
时方良月初,打头恶风信。shí fāng liáng yuè chū,dǎ tóu è fēng xìn。
老翁把柂立,首叫尾必应。lǎo wēng bǎ yí lì,shǒu jiào wěi bì yīng。
大男前运篙,风激水还喷。dà nán qián yùn gāo,fēng jī shuǐ hái pēn。
小男上拽纤,石行跲复奋。xiǎo nán shàng zhuāi xiān,shí xíng jiá fù fèn。
后退辄丈寻,前跻不尺寸。hòu tuì zhé zhàng xún,qián jī bù chǐ cùn。
偪仄一堵中,危坐易慵困。bī zè yī dǔ zhōng,wēi zuò yì yōng kùn。
冷雨去复来,前山邈难认。lěng yǔ qù fù lái,qián shān miǎo nán rèn。
江天暮渐低,好风来一瞬。jiāng tiān mù jiàn dī,hǎo fēng lái yī shùn。
帆饱去如飞,两程疑可并。fān bǎo qù rú fēi,liǎng chéng yí kě bìng。
举杯嘱月山,凡物有定分。jǔ bēi zhǔ yuè shān,fán wù yǒu dìng fēn。
壮年登王官,转盼更五闰。zhuàng nián dēng wáng guān,zhuǎn pàn gèng wǔ rùn。
星沙罹闵艰,日毂转颠顿。xīng shā lí mǐn jiān,rì gǔ zhuǎn diān dùn。
方头忤时流,失脚落陷阱。fāng tóu wǔ shí liú,shī jiǎo luò xiàn jǐng。
巧宦疾以驰,笑我拙而钝。qiǎo huàn jí yǐ chí,xiào wǒ zhuō ér dùn。
如登今日舟,易退难于进。rú dēng jīn rì zhōu,yì tuì nán yú jìn。
自知平生事,百欠无一剩。zì zhī píng shēng shì,bǎi qiàn wú yī shèng。
饥寒驱出山,歌笑破群闷。jī hán qū chū shān,gē xiào pò qún mèn。
独有不自欺,心可与天印。dú yǒu bù zì qī,xīn kě yǔ tiān yìn。
人为固多端,天定或能胜。rén wèi gù duō duān,tiān dìng huò néng shèng。
愿如晚来风,先逆后乃顺。yuàn rú wǎn lái fēng,xiān nì hòu nǎi shùn。
得酒且酌斟,升沉付天运。dé jiǔ qiě zhuó zhēn,shēng chén fù tiān yùn。
有穷必有通,无喜亦无愠。yǒu qióng bì yǒu tōng,wú xǐ yì wú yùn。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

和马伯庸尚书四绝句

王迈

步障随车起暗尘,画罗难隔艳阳春。bù zhàng suí chē qǐ àn chén,huà luó nán gé yàn yáng chūn。
水边争羡春阳柳,一岁东风一岁新。shuǐ biān zhēng xiàn chūn yáng liǔ,yī suì dōng fēng yī suì xīn。

和马伯庸尚书四绝句

王迈

玉泉山下水潺潺,不比温泉洗玉环。yù quán shān xià shuǐ chán chán,bù bǐ wēn quán xǐ yù huán。
濯罢九龙池内锦,才教流出到人间。zhuó bà jiǔ lóng chí nèi jǐn,cái jiào liú chū dào rén jiān。

和马伯庸尚书四绝句

王迈

丝丝垂柳拂金沟,学就宫娃舞态柔。sī sī chuí liǔ fú jīn gōu,xué jiù gōng wá wǔ tài róu。
莫遣落红飘一点,长门春色不禁愁。mò qiǎn luò hóng piāo yī diǎn,zhǎng mén chūn sè bù jìn chóu。

观风堂观丛刻

王迈

古碑真赝递相承,俗刻纷纷满笥縢。gǔ bēi zhēn yàn dì xiāng chéng,sú kè fēn fēn mǎn sì téng。
最是可怜越山石,不应只吊剡溪藤。zuì shì kě lián yuè shān shí,bù yīng zhǐ diào shàn xī téng。

莲花

王迈

莲花出自淤泥中,过眼嫣然色即空。lián huā chū zì yū ní zhōng,guò yǎn yān rán sè jí kōng。
争似泥涂隐君子,褐衣怀玉古人风。zhēng shì ní tú yǐn jūn zi,hè yī huái yù gǔ rén fēng。

又送地栗螃蟹简赵倅诗

王迈

镂玉雕琼饤饾中,杯行到手莫辞空。lòu yù diāo qióng dìng dòu zhōng,bēi xíng dào shǒu mò cí kōng。
诗仙比作西湖藕,俎豆蘋蘩入国风。shī xiān bǐ zuò xī hú ǒu,zǔ dòu píng fán rù guó fēng。

送笋菰与方德润大琮右史仍求霜毫

王迈

玉版丰标清更臞,紫姑道味颇甘腴。yù bǎn fēng biāo qīng gèng qú,zǐ gū dào wèi pǒ gān yú。
遣渠问讯紫薇老,后省厨供有此无。qiǎn qú wèn xùn zǐ wēi lǎo,hòu shěng chú gōng yǒu cǐ wú。

送笋菰与方德润大琮右史仍求霜毫

王迈

狂吟不觉兔毫枯,偶探囊中笑子虚。kuáng yín bù jué tù háo kū,ǒu tàn náng zhōng xiào zi xū。
欲觅管城何处是,中书君自有中书。yù mì guǎn chéng hé chù shì,zhōng shū jūn zì yǒu zhōng shū。

监试卫通判送桂花一枝得四绝句以谢

王迈

花映眉间一点黄,笑将文字共平章。huā yìng méi jiān yī diǎn huáng,xiào jiāng wén zì gòng píng zhāng。
高枝定不轻分付,自有花为知见香。gāo zhī dìng bù qīng fēn fù,zì yǒu huā wèi zhī jiàn xiāng。

监试卫通判送桂花一枝得四绝句以谢

王迈

天女吹香到酒边,不须更着水沉烟。tiān nǚ chuī xiāng dào jiǔ biān,bù xū gèng zhe shuǐ chén yān。
明年正月披香殿,人在玉皇香案前。míng nián zhèng yuè pī xiāng diàn,rén zài yù huáng xiāng àn qián。

监试卫通判送桂花一枝得四绝句以谢

王迈

君家结得此花缘,盛事龙头四十年。jūn jiā jié dé cǐ huā yuán,shèng shì lóng tóu sì shí nián。
书种至今香不断,馨儿俱作广寒仙。shū zhǒng zhì jīn xiāng bù duàn,xīn ér jù zuò guǎng hán xiān。

监试卫通判送桂花一枝得四绝句以谢

王迈

风月堂中倾国姝,别来风骨太清臞。fēng yuè táng zhōng qīng guó shū,bié lái fēng gǔ tài qīng qú。
良宵梦里殷勤说,玉兔还能捣药无。liáng xiāo mèng lǐ yīn qín shuō,yù tù hái néng dǎo yào wú。

参部至三山简王宗教子文野二首仍寄观潮拙稿子文旧诗名为碧云楼集

王迈

昔舣归舟傍浅沙,逢君跃马看梅花。xī yǐ guī zhōu bàng qiǎn shā,féng jūn yuè mǎ kàn méi huā。
匆匆相见还相别,三十六湾天一涯。cōng cōng xiāng jiàn hái xiāng bié,sān shí liù wān tiān yī yá。

参部至三山简王宗教子文野二首仍寄观潮拙稿子文旧诗名为碧云楼集

王迈

别来双鬓忽惊秋,一笑哦诗宽百忧。bié lái shuāng bìn hū jīng qiū,yī xiào ó shī kuān bǎi yōu。
草舍绳枢聊尔尔,如何比得碧云楼。cǎo shě shéng shū liáo ěr ěr,rú hé bǐ dé bì yún lóu。

腊肉

王迈

霜蹄削玉慰馋涎,却退腥荤不敢前。shuāng tí xuē yù wèi chán xián,què tuì xīng hūn bù gǎn qián。
水饮一盂成软饱,邻翁当午息庖烟。shuǐ yǐn yī yú chéng ruǎn bǎo,lín wēng dāng wǔ xī páo yān。