古诗词

陈侍郎见激字韵和以见寄复用韵谢

王迈

先生德量万顷波,挠之不浊无湍激。xiān shēng dé liàng wàn qǐng bō,náo zhī bù zhuó wú tuān jī。
文章亦如万斛泉,酌之不竭何悭惜。wén zhāng yì rú wàn hú quán,zhuó zhī bù jié hé qiān xī。
沧浪亭下把钓竿,双笔堂前看苍璧。cāng làng tíng xià bǎ diào gān,shuāng bǐ táng qián kàn cāng bì。
时逢问字客及门,倒屣不要人扶出。shí féng wèn zì kè jí mén,dào xǐ bù yào rén fú chū。
饮酣戏索乌栏书,吟罢笑拈麟脯擘。yǐn hān xì suǒ wū lán shū,yín bà xiào niān lín pú bāi。
一诗直万鸡林金,衙官坡谷奴刘石。yī shī zhí wàn jī lín jīn,yá guān pō gǔ nú liú shí。
得者须熏玉蕤香,览而玩之痊百疾。dé zhě xū xūn yù ruí xiāng,lǎn ér wán zhī quán bǎi jí。
堂堂元帅坐词坛,馀子谁堪承羽檄。táng táng yuán shuài zuò cí tán,yú zi shuí kān chéng yǔ xí。
许侯端是忘年交,具眼朗然为赏识。xǔ hóu duān shì wàng nián jiāo,jù yǎn lǎng rán wèi shǎng shí。
云岫诗卷盈锦囊,自欣邂逅有胜特。yún xiù shī juǎn yíng jǐn náng,zì xīn xiè hòu yǒu shèng tè。
先生筋力似裴公,侯比香山才更逸。xiān shēng jīn lì shì péi gōng,hóu bǐ xiāng shān cái gèng yì。
凉台燠馆富唱酬,如见古人今之夕。liáng tái yù guǎn fù chàng chóu,rú jiàn gǔ rén jīn zhī xī。
斐然小子谩成章,所美信美安敢溢。fěi rán xiǎo zi mán chéng zhāng,suǒ měi xìn měi ān gǎn yì。
有来珍翰费吹嘘,展阅再三感千百。yǒu lái zhēn hàn fèi chuī xū,zhǎn yuè zài sān gǎn qiān bǎi。
当偕巨帙什袭藏,寒谷先期有春色。dāng xié jù zhì shén xí cáng,hán gǔ xiān qī yǒu chūn sè。
新年更拟打作碑,荐福莫教雷霹雳。xīn nián gèng nǐ dǎ zuò bēi,jiàn fú mò jiào léi pī lì。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。