古诗词

读诚斋新酒歌仍效其体

王迈

先生出奇作新酒,自作自歌自为寿。xiān shēng chū qí zuò xīn jiǔ,zì zuò zì gē zì wèi shòu。
酒徒若欲举吾杯,先挽天河濯渠手。jiǔ tú ruò yù jǔ wú bēi,xiān wǎn tiān hé zhuó qú shǒu。
谁知先生诗更奇,刊落陈言付刍狗。shuí zhī xiān shēng shī gèng qí,kān luò chén yán fù chú gǒu。
俗人欲诵先生诗,先吸天浆漱渠口。sú rén yù sòng xiān shēng shī,xiān xī tiān jiāng shù qú kǒu。
古来作酒称杜康,作诗只说杜草堂。gǔ lái zuò jiǔ chēng dù kāng,zuò shī zhǐ shuō dù cǎo táng。
举世无人传得方,奄有二杜惟一杨。jǔ shì wú rén chuán dé fāng,yǎn yǒu èr dù wéi yī yáng。
先生此味谁能尝,却曾见此糟蟹黄。xiān shēng cǐ wèi shuí néng cháng,què céng jiàn cǐ zāo xiè huáng。
一片入口风韵长,馀子祇慕大官羊。yī piàn rù kǒu fēng yùn zhǎng,yú zi qí mù dà guān yáng。
天公生我太迟后,不作先生牛马走。tiān gōng shēng wǒ tài chí hòu,bù zuò xiān shēng niú mǎ zǒu。
低头乞取酒百壶,咽下先生诗万首。dī tóu qǐ qǔ jiǔ bǎi hú,yàn xià xiān shēng shī wàn shǒu。
先生骑鲸上天游,问著许侬知味否。xiān shēng qí jīng shàng tiān yóu,wèn zhù xǔ nóng zhī wèi fǒu。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。