古诗词

二十韵寄潮阳宰余君实日华

王迈

昔日潮守有昌黎,恩波万顷横鳄溪。xī rì cháo shǒu yǒu chāng lí,ēn bō wàn qǐng héng è xī。
五百年后得余令,棠阴上与韩本齐。wǔ bǎi nián hòu dé yú lìng,táng yīn shàng yǔ hán běn qí。
故家县谱熟展布,砉然牛刀优割鸡。gù jiā xiàn pǔ shú zhǎn bù,huò rán niú dāo yōu gē jī。
期年已报三异政,节爱堂扁焕新题。qī nián yǐ bào sān yì zhèng,jié ài táng biǎn huàn xīn tí。
手摩民瘼心隐痛,药石其肯靳刀圭。shǒu mó mín mò xīn yǐn tòng,yào shí qí kěn jìn dāo guī。
老农终岁不识吏,废畴荒陇皆锄犁。lǎo nóng zhōng suì bù shí lì,fèi chóu huāng lǒng jiē chú lí。
邑有豪侠擅武断,缿筒告诉来髫齯。yì yǒu háo xiá shàn wǔ duàn,xiàng tǒng gào sù lái tiáo ní。
仁者之勇一发露,爱苗亟欲芟稗稊。rén zhě zhī yǒng yī fā lù,ài miáo jí yù shān bài tí。
谁为鼠辈巧道地,周道如砥生蒺藜。shuí wèi shǔ bèi qiǎo dào dì,zhōu dào rú dǐ shēng jí lí。
公车未采舆人诵,端士先为横议挤。gōng chē wèi cǎi yú rén sòng,duān shì xiān wèi héng yì jǐ。
朝中有语稍辨雪,言者愕立惜噬脐。cháo zhōng yǒu yǔ shāo biàn xuě,yán zhě è lì xī shì qí。
侯朝闻命暮就道,束书之外他无赍。hóu cháo wén mìng mù jiù dào,shù shū zhī wài tā wú jī。
出廛五日才百里,截镫卧辙相提携。chū chán wǔ rì cái bǎi lǐ,jié dèng wò zhé xiāng tí xié。
乞留有状白府治,辞以君命安敢稽。qǐ liú yǒu zhuàng bái fǔ zhì,cí yǐ jūn mìng ān gǎn jī。
香花随乘推不去,丁壮遮拜婴孩啼。xiāng huā suí chéng tuī bù qù,dīng zhuàng zhē bài yīng hái tí。
不知朝廷闻得否,天下贪吏浊如泥。bù zhī cháo tíng wén dé fǒu,tiān xià tān lì zhuó rú ní。
毁誉失真例如此,狂澜既倒谁能堤。huǐ yù shī zhēn lì rú cǐ,kuáng lán jì dào shuí néng dī。
书生有舌不善佞,今拜东野头须低。shū shēng yǒu shé bù shàn nìng,jīn bài dōng yě tóu xū dī。
诗成翻恨天门远,何人乞我青云梯。shī chéng fān hèn tiān mén yuǎn,hé rén qǐ wǒ qīng yún tī。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。