古诗词

谢政府馈金

王迈

大廷昔日曾空臆,时论忌人太疏直。dà tíng xī rì céng kōng yì,shí lùn jì rén tài shū zhí。
名公正色力主盟,寘之甲科免居乙。míng gōng zhèng sè lì zhǔ méng,zhì zhī jiǎ kē miǎn jū yǐ。
殿庐今日忝校文,甘言如饴心所嫉。diàn lú jīn rì tiǎn xiào wén,gān yán rú yí xīn suǒ jí。
或者欲植桃李恩,慨然为下雌黄笔。huò zhě yù zhí táo lǐ ēn,kǎi rán wèi xià cí huáng bǐ。
头方直是不能圆,入险固应阴下石。tóu fāng zhí shì bù néng yuán,rù xiǎn gù yīng yīn xià shí。
我公天下尽门生,仆荷知音心感激。wǒ gōng tiān xià jǐn mén shēng,pū hé zhī yīn xīn gǎn jī。
幸无赃墨辱门墙,犹免语人颜发赤。xìng wú zāng mò rǔ mén qiáng,yóu miǎn yǔ rén yán fā chì。
感公具眼照人才,坠履遗簪犹爱惜。gǎn gōng jù yǎn zhào rén cái,zhuì lǚ yí zān yóu ài xī。
临归多谢馈兼金,何日能为还白璧。lín guī duō xiè kuì jiān jīn,hé rì néng wèi hái bái bì。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。