古诗词

代贺崇清陈侍郎正仲谠诞辰

王迈

曾梦乘槎泛银潢,不遇张骞遇东方。céng mèng chéng chá fàn yín huáng,bù yù zhāng qiān yù dōng fāng。
为言神仙事渺茫,仙府不在白云乡。wèi yán shén xiān shì miǎo máng,xiān fǔ bù zài bái yún xiāng。
丹台幻作儒珍阁,蓬岛飞来双笔堂。dān tái huàn zuò rú zhēn gé,péng dǎo fēi lái shuāng bǐ táng。
鹤车千乘集云轴,玉尘万斛纷雪香。hè chē qiān chéng jí yún zhóu,yù chén wàn hú fēn xuě xiāng。
是中仙翁永难老,尝侍香案近玉皇。shì zhōng xiān wēng yǒng nán lǎo,cháng shì xiāng àn jìn yù huáng。
归来手握山水印,傲睨羲昊轻轩裳。guī lái shǒu wò shān shuǐ yìn,ào nì xī hào qīng xuān shang。
新诗醉墨美无度,奄有元白兼钟王。xīn shī zuì mò měi wú dù,yǎn yǒu yuán bái jiān zhōng wáng。
身在岩壑心廊庙,丝鬓垂颔颜苍苍。shēn zài yán hè xīn láng miào,sī bìn chuí hàn yán cāng cāng。
与公同时一辈人,半随蒲荻零秋霜。yǔ gōng tóng shí yī bèi rén,bàn suí pú dí líng qiū shuāng。
元老崔嵬独山立,岁寒不改雪中篁。yuán lǎo cuī wéi dú shān lì,suì hán bù gǎi xuě zhōng huáng。
九月十五夜未艾,长庚伴月光煌煌。jiǔ yuè shí wǔ yè wèi ài,zhǎng gēng bàn yuè guāng huáng huáng。
台星寿星合为一,今夕何夕见此祥。tái xīng shòu xīng hé wèi yī,jīn xī hé xī jiàn cǐ xiáng。
翠娥满引九仙酝,菊英入盏宫样黄。cuì é mǎn yǐn jiǔ xiān yùn,jú yīng rù zhǎn gōng yàng huáng。
珠明玉润陪笑粲,起舞珰佩鸣丁当。zhū míng yù rùn péi xiào càn,qǐ wǔ dāng pèi míng dīng dāng。
李蹊森森密无缝,佳句往往溢诗囊。lǐ qī sēn sēn mì wú fèng,jiā jù wǎng wǎng yì shī náng。
我于门阑最晚出,瓣香致祷意则长。wǒ yú mén lán zuì wǎn chū,bàn xiāng zhì dǎo yì zé zhǎng。
如闻郡国事方殷,须起老手为平章。rú wén jùn guó shì fāng yīn,xū qǐ lǎo shǒu wèi píng zhāng。
待教卫武了相业,方许潞公归洛阳。dài jiào wèi wǔ le xiāng yè,fāng xǔ lù gōng guī luò yáng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。