古诗词

和致政林存斋稚圭

王迈

东邻南极老人星,音吐洪亮眼晶荧。dōng lín nán jí lǎo rén xīng,yīn tǔ hóng liàng yǎn jīng yíng。
诸郎个个佳宁馨,长者早占千佛经。zhū láng gè gè jiā níng xīn,zhǎng zhě zǎo zhàn qiān fú jīng。
仲季锐如刃发硎,三珠粲烂照户庭。zhòng jì ruì rú rèn fā xíng,sān zhū càn làn zhào hù tíng。
老人散策傲郊坰,健笔哦诗惊六丁,仰天高唱雨霖铃。lǎo rén sàn cè ào jiāo jiōng,jiàn bǐ ó shī jīng liù dīng,yǎng tiān gāo chàng yǔ lín líng。
餐和毓粹养灵扃,炼得元身如鹤形。cān hé yù cuì yǎng líng jiōng,liàn dé yuán shēn rú hè xíng。
文堂纵谈耳惊霆,硬语盍作盘盂铭。wén táng zòng tán ěr jīng tíng,yìng yǔ hé zuò pán yú míng。
笑渠教谄儿懒听,只今人物混渭泾。xiào qú jiào chǎn ér lǎn tīng,zhǐ jīn rén wù hùn wèi jīng。
贤者聚散类梗萍,报复未已况调停。xián zhě jù sàn lèi gěng píng,bào fù wèi yǐ kuàng diào tíng。
我狂畏暑卧风棂,日夕西望忧朝廷。wǒ kuáng wèi shǔ wò fēng líng,rì xī xī wàng yōu cháo tíng。
何时乾坤得清宁,未信日月长昏冥。hé shí qián kūn dé qīng níng,wèi xìn rì yuè zhǎng hūn míng。
不必餔糟学独醒,不烦餐菊制颓龄。bù bì bù zāo xué dú xǐng,bù fán cān jú zhì tuí líng。
支驾皇舆待騋駉,问讯谁坐东西厅。zhī jià huáng yú dài lái jiōng,wèn xùn shuí zuò dōng xī tīng。
老成自昔有典刑,尚父须符渭卜灵。lǎo chéng zì xī yǒu diǎn xíng,shàng fù xū fú wèi bo líng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。