古诗词

春月白鹤吟寄魏鹤山

王迈

鹤去兮渠阳,雪衣兮相羊。hè qù xī qú yáng,xuě yī xī xiāng yáng。
啄芳洲兮饮碧湘,如青城之栖兮流矢中伤。zhuó fāng zhōu xī yǐn bì xiāng,rú qīng chéng zhī qī xī liú shǐ zhōng shāng。
鹤来兮钱塘,朱顶兮昂藏。hè lái xī qián táng,zhū dǐng xī áng cáng。
浴太液兮下建章,如九皋之唳兮声彻上苍。yù tài yè xī xià jiàn zhāng,rú jiǔ gāo zhī lì xī shēng chè shàng cāng。
鹤归兮临邛之岗,嗥朔风兮立晓霜。hè guī xī lín qióng zhī gǎng,háo shuò fēng xī lì xiǎo shuāng。
扪参历井兮水云乡,如辽东之返兮华表飞扬。mén cān lì jǐng xī shuǐ yún xiāng,rú liáo dōng zhī fǎn xī huá biǎo fēi yáng。
昔者去兮,狂枭毒獍相贺乎偃月堂。xī zhě qù xī,kuáng xiāo dú jìng xiāng hè hū yǎn yuè táng。
迨其来兮,文鸾祥凤相得乎汉未央。dài qí lái xī,wén luán xiáng fèng xiāng dé hū hàn wèi yāng。
今其归兮,驯鸥狎鹭相待乎午桥庄。jīn qí guī xī,xùn ōu xiá lù xiāng dài hū wǔ qiáo zhuāng。
善类无依兮,若空乎振鹭之行。shàn lèi wú yī xī,ruò kōng hū zhèn lù zhī xíng。
留行无语兮,谁扼乎群鸟之吭。liú xíng wú yǔ xī,shuí è hū qún niǎo zhī kēng。
归去来于鹤何加损兮,关世道之否臧。guī qù lái yú hè hé jiā sǔn xī,guān shì dào zhī fǒu zāng。
有雁兮南翔,翼短兮心长。yǒu yàn xī nán xiáng,yì duǎn xī xīn zhǎng。
避缯弋兮饱稻粱,望胎仙兮天一方。bì zēng yì xī bǎo dào liáng,wàng tāi xiān xī tiān yī fāng。
思蹇产兮结中肠,此仙之寿兮未易量。sī jiǎn chǎn xī jié zhōng cháng,cǐ xiān zhī shòu xī wèi yì liàng。
天若祚宋兮,当复来而为治世之祥。tiān ruò zuò sòng xī,dāng fù lái ér wèi zhì shì zhī xiáng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。