古诗词

即事一首

刘一止

何物当门户,青松及我长。hé wù dāng mén hù,qīng sōng jí wǒ zhǎng。
佳山忘岁月,同汝过风霜。jiā shān wàng suì yuè,tóng rǔ guò fēng shuāng。
北涧花应尽,南荣草欲芳。běi jiàn huā yīng jǐn,nán róng cǎo yù fāng。
病来欢意少,一醉未全忘。bìng lái huān yì shǎo,yī zuì wèi quán wàng。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

宋景文公之孙景云得玉龟印有忠孝侯印四字示诗次其韵

刘一止

宝器传家宁浪出,汉爵通侯二千石。bǎo qì chuán jiā níng làng chū,hàn jué tōng hóu èr qiān shí。
悬知忠孝萃公门,寸印便应轻尺璧。xuán zhī zhōng xiào cuì gōng mén,cùn yìn biàn yīng qīng chǐ bì。
虎头飞去通神画,未免诳欺涉嘲骂。hǔ tóu fēi qù tōng shén huà,wèi miǎn kuáng qī shè cháo mà。
馀不左顾非偶然,渭水得璜天或者。yú bù zuǒ gù fēi ǒu rán,wèi shuǐ dé huáng tiān huò zhě。
公门次第生辉光,一一词锋如剑铓。gōng mén cì dì shēng huī guāng,yī yī cí fēng rú jiàn máng。
龟玉正怜俱在手,莫放柙中苍兕吼。guī yù zhèng lián jù zài shǒu,mò fàng xiá zhōng cāng sì hǒu。

舍弟出家作诗贻之

刘一止

在家情已疏,出家终不恶。zài jiā qíng yǐ shū,chū jiā zhōng bù è。
不有清净缘,云何脱徽索。bù yǒu qīng jìng yuán,yún hé tuō huī suǒ。
我昔志婚宦,谓足世味乐。wǒ xī zhì hūn huàn,wèi zú shì wèi lè。
颠倒十年间,如蚕竟自缚。diān dào shí nián jiān,rú cán jìng zì fù。
业已无奈何,劝汝莫莫莫。yè yǐ wú nài hé,quàn rǔ mò mò mò。
一沤非全潮,起灭皆妄作。yī ōu fēi quán cháo,qǐ miè jiē wàng zuò。
当知是身浮,流浪恐非托。dāng zhī shì shēn fú,liú làng kǒng fēi tuō。
伎俩百不好,摄念乃初学。jì liǎ bǎi bù hǎo,shè niàn nǎi chū xué。
如病求真医,安心是良药。rú bìng qiú zhēn yī,ān xīn shì liáng yào。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

汉城欲回春,梅柳诧先受。hàn chéng yù huí chūn,méi liǔ chà xiān shòu。
江北迎两轓,江南试春酒。jiāng běi yíng liǎng fān,jiāng nán shì chūn jiǔ。
得州古云乐,渠阁大如斗。dé zhōu gǔ yún lè,qú gé dà rú dòu。
要将岁寒姿,一笑阅好丑。yào jiāng suì hán zī,yī xiào yuè hǎo chǒu。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

朱轓世功名,地接韦杜天。zhū fān shì gōng míng,dì jiē wéi dù tiān。
勤劳三十载,始着荣途鞭。qín láo sān shí zài,shǐ zhe róng tú biān。
淹速会有时,用舍何其贤。yān sù huì yǒu shí,yòng shě hé qí xián。
或者相弃除,天公赐长年。huò zhě xiāng qì chú,tiān gōng cì zhǎng nián。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

杯觞谁圣贤,翰墨自主客。bēi shāng shuí shèng xián,hàn mò zì zhǔ kè。
一醉迎春风,丽思发幽赜。yī zuì yíng chūn fēng,lì sī fā yōu zé。
河东岂无赋,讽一或劝百。hé dōng qǐ wú fù,fěng yī huò quàn bǎi。
愿公摅梗概,早晚焕简册。yuàn gōng shū gěng gài,zǎo wǎn huàn jiǎn cè。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

龙门映当代,开阖踵前躅。lóng mén yìng dāng dài,kāi hé zhǒng qián zhú。
自笑牛马走,老矣恋寸禄。zì xiào niú mǎ zǒu,lǎo yǐ liàn cùn lù。
染指睨列鼎,炙手借馀燠。rǎn zhǐ nì liè dǐng,zhì shǒu jiè yú yù。
但恐飞诏来,沙头理行轴。dàn kǒng fēi zhào lái,shā tóu lǐ xíng zhóu。

将如京师和方时敏机宜十二辰歌一首

刘一止

群儿鼠窃均有遇,老矣自知牛后误。qún ér shǔ qiè jūn yǒu yù,lǎo yǐ zì zhī niú hòu wù。
成功未解斗两虎,援翰徒劳秃千兔。chéng gōng wèi jiě dòu liǎng hǔ,yuán hàn tú láo tū qiān tù。
佩书丱首何龙钟,灵蛇光怪蟠心胸。pèi shū guàn shǒu hé lóng zhōng,líng shé guāng guài pán xīn xiōng。
马头三千悲远道,羊角万里无高风。mǎ tóu sān qiān bēi yuǎn dào,yáng jiǎo wàn lǐ wú gāo fēng。
秦歌呜呜楚猴舞,一笑何如共鸡黍。qín gē wū wū chǔ hóu wǔ,yī xiào hé rú gòng jī shǔ。
谋身狗苟君勿嗤,聊戏墨猪书韵语。móu shēn gǒu gǒu jūn wù chī,liáo xì mò zhū shū yùn yǔ。

五十少公卿赠何子楚居士

刘一止

五十少公卿,三十老举子。wǔ shí shǎo gōng qīng,sān shí lǎo jǔ zi。
世间老与少,不必较年齿。shì jiān lǎo yǔ shǎo,bù bì jiào nián chǐ。
我观宦达人,颜色自丰美。wǒ guān huàn dá rén,yán sè zì fēng měi。
癯者忽易腴,变化一日耳。qú zhě hū yì yú,biàn huà yī rì ěr。
人言老再少,信是有此理。rén yán lǎo zài shǎo,xìn shì yǒu cǐ lǐ。
我为老诸生,流落逾二纪。wǒ wèi lǎo zhū shēng,liú luò yú èr jì。
四十又过四,淟涊百僚底。sì shí yòu guò sì,tiǎn niǎn bǎi liáo dǐ。
说老已十年,何况真老矣。shuō lǎo yǐ shí nián,hé kuàng zhēn lǎo yǐ。
壮气推幽忧,发白面目缁。zhuàng qì tuī yōu yōu,fā bái miàn mù zī。
宁有再少时,一衰乃如此。níng yǒu zài shǎo shí,yī shuāi nǎi rú cǐ。
何郎穷过我,齿发亦相似。hé láng qióng guò wǒ,chǐ fā yì xiāng shì。
闲居傲轩裳,臞腹满经史。xián jū ào xuān shang,qú fù mǎn jīng shǐ。
时时吐光焰,丽句落窗几。shí shí tǔ guāng yàn,lì jù luò chuāng jǐ。
谁家肯终惠,试此足千里。shuí jiā kěn zhōng huì,shì cǐ zú qiān lǐ。
空令坐穷独,阁户今扫轨。kōng lìng zuò qióng dú,gé hù jīn sǎo guǐ。
宦达世共慕,闲旷我所喜。huàn dá shì gòng mù,xián kuàng wǒ suǒ xǐ。
丈夫生世间,要自发奇伟。zhàng fū shēng shì jiān,yào zì fā qí wěi。
富贵何足云,功名半张纸。fù guì hé zú yún,gōng míng bàn zhāng zhǐ。
古来傲世士,良是穷乃止。gǔ lái ào shì shì,liáng shì qióng nǎi zhǐ。
未有如子年,忼慨隐廛市。wèi yǒu rú zi nián,kāng kǎi yǐn chán shì。
我不愧公卿,愧此少居士。wǒ bù kuì gōng qīng,kuì cǐ shǎo jū shì。

水村二首示友人

刘一止

浮花荡漾青蘋小,绿柄攲垂剪刀草。fú huā dàng yàng qīng píng xiǎo,lǜ bǐng qī chuí jiǎn dāo cǎo。
朝从港东暮港西,采花撷草无尽期。cháo cóng gǎng dōng mù gǎng xī,cǎi huā xié cǎo wú jǐn qī。
秋光有尽意无尽,万马奔腾山作阵。qiū guāng yǒu jǐn yì wú jǐn,wàn mǎ bēn téng shān zuò zhèn。
眼中未饱公莫回,饥肠作恶如鸣雷。yǎn zhōng wèi bǎo gōng mò huí,jī cháng zuò è rú míng léi。

水村二首示友人

刘一止

张公一生云水客,往岁孤踪寄苕霅。zhāng gōng yī shēng yún shuǐ kè,wǎng suì gū zōng jì sháo zhà。
故人刺史眼为青,愿为泛宅浮清泠。gù rén cì shǐ yǎn wèi qīng,yuàn wèi fàn zhái fú qīng líng。
当时鸥鸟难问迹,尚有水村名泊宅。dāng shí ōu niǎo nán wèn jì,shàng yǒu shuǐ cūn míng pō zhái。
碧蓑青笠宁在无,公今仙去当传余。bì suō qīng lì níng zài wú,gōng jīn xiān qù dāng chuán yú。

借居鸬鹚山中一首呈方允迪道踪昆仲

刘一止

长松舞高寒,落涧泻清泚。zhǎng sōng wǔ gāo hán,luò jiàn xiè qīng cǐ。
笙簧响天上,金石鸣地底。shēng huáng xiǎng tiān shàng,jīn shí míng dì dǐ。
云容何润泽,下有隐君子。yún róng hé rùn zé,xià yǒu yǐn jūn zi。
乐此山水音,清若变流徵。lè cǐ shān shuǐ yīn,qīng ruò biàn liú zhēng。
怪我从何来,尘土两目眯。guài wǒ cóng hé lái,chén tǔ liǎng mù mī。
寇戎在江浒,荐食心未已。kòu róng zài jiāng hǔ,jiàn shí xīn wèi yǐ。
赤囊走边报,朝暮异忧喜。chì náng zǒu biān bào,cháo mù yì yōu xǐ。
安知隐人乐,胜绝有如此。ān zhī yǐn rén lè,shèng jué yǒu rú cǐ。
古来成败事,不入山中耳。gǔ lái chéng bài shì,bù rù shān zhōng ěr。
愿言晚相收,置我岩壑里。yuàn yán wǎn xiāng shōu,zhì wǒ yán hè lǐ。
酌泉得醒心,茹术可不死。zhuó quán dé xǐng xīn,rú shù kě bù sǐ。
况有载酒人,半道同栗里。kuàng yǒu zài jiǔ rén,bàn dào tóng lì lǐ。

山居作拆字诗一首寄江子我郎中比尝以拆字语为戏然未有以为诗者请自今始

刘一止

日月明朝昏,山风岚自起。rì yuè míng cháo hūn,shān fēng lán zì qǐ。
石皮破仍坚,古木枯不死。shí pí pò réng jiān,gǔ mù kū bù sǐ。
可人何当来,意若重千里。kě rén hé dāng lái,yì ruò zhòng qiān lǐ。
永言咏黄鹄,志士心未已。yǒng yán yǒng huáng gǔ,zhì shì xīn wèi yǐ。

次韵郑维心贻卢叔才一首

刘一止

朝行转木末,暮返循水涯。cháo xíng zhuǎn mù mò,mù fǎn xún shuǐ yá。
生长山水间,途穷自知归。shēng zhǎng shān shuǐ jiān,tú qióng zì zhī guī。
万绪更扰扰,众目何睽睽。wàn xù gèng rǎo rǎo,zhòng mù hé kuí kuí。
有若脱■牛,邂逅得此时。yǒu ruò tuō niú,xiè hòu dé cǐ shí。
坐念卢夫子,与世真背驰。zuò niàn lú fū zi,yǔ shì zhēn bèi chí。
读书如董生,三载圃不窥。dú shū rú dǒng shēng,sān zài pǔ bù kuī。
清诗见真情,观者岂得疵。qīng shī jiàn zhēn qíng,guān zhě qǐ dé cī。
春风入闾巷,烂熳百草菲。chūn fēng rù lǘ xiàng,làn màn bǎi cǎo fēi。
摩腹忽起行,菜茹伤蕨薇。mó fù hū qǐ xíng,cài rú shāng jué wēi。
平生经纶学,无术取世资。píng shēng jīng lún xué,wú shù qǔ shì zī。
贫交可相觅,叩门两无疑。pín jiāo kě xiāng mì,kòu mén liǎng wú yí。
富贵不汝求,吾至君勿挥。fù guì bù rǔ qiú,wú zhì jūn wù huī。

次韵维心谢沈尚书惠笔一首

刘一止

书生磨吻铅刀铦,君家手笔不退尖。shū shēng mó wěn qiān dāo xiān,jūn jiā shǒu bǐ bù tuì jiān。
琢成秀句夺天巧,平揖鲍谢奴高钱。zuó chéng xiù jù duó tiān qiǎo,píng yī bào xiè nú gāo qián。
郊寒岛瘦复可哂,汉风楚国真能兼。jiāo hán dǎo shòu fù kě shěn,hàn fēng chǔ guó zhēn néng jiān。
胸中疾邪茹不吐,但觉忿气生虬髯。xiōng zhōng jí xié rú bù tǔ,dàn jué fèn qì shēng qiú rán。
叵堪陈寿书汉实,毫端有口可得钳。pǒ kān chén shòu shū hàn shí,háo duān yǒu kǒu kě dé qián。
尚书昔侍金华讲,论议凛凛秋霜严。shàng shū xī shì jīn huá jiǎng,lùn yì lǐn lǐn qiū shuāng yán。
曾将一字窃鲁史,未用三语求阮瞻。céng jiāng yī zì qiè lǔ shǐ,wèi yòng sān yǔ qiú ruǎn zhān。
分君赐笔助清峭,雕犀镂象光出奁。fēn jūn cì bǐ zhù qīng qiào,diāo xī lòu xiàng guāng chū lián。
如吾朴遫岂足数,半世翰墨徒心潜。rú wú pǔ chì qǐ zú shù,bàn shì hàn mò tú xīn qián。
老去文章读不入,编帙散乱如投签。lǎo qù wén zhāng dú bù rù,biān zhì sàn luàn rú tóu qiān。
因君穷讨默自愧,僻鲁成痼何时砭。yīn jūn qióng tǎo mò zì kuì,pì lǔ chéng gù hé shí biān。
须要尽见君家书,槁死不叹周南淹。xū yào jǐn jiàn jūn jiā shū,gǎo sǐ bù tàn zhōu nán yān。
更从湘东觅金管,赏激忠孝祛奸憸。gèng cóng xiāng dōng mì jīn guǎn,shǎng jī zhōng xiào qū jiān xiān。

谢吴兴守李端明致酒一首时寓德清

刘一止

孔愉庙边溪水长,石壁岩下飞泉香。kǒng yú miào biān xī shuǐ zhǎng,shí bì yán xià fēi quán xiāng。
居士住此几寒暑,只见四山青又黄。jū shì zhù cǐ jǐ hán shǔ,zhǐ jiàn sì shān qīng yòu huáng。
今年春雨摧麦芒,六月稻穗乾欲僵。jīn nián chūn yǔ cuī mài máng,liù yuè dào suì qián yù jiāng。
烦公焦劳坐黄堂,何不趣公归赞襄。fán gōng jiāo láo zuò huáng táng,hé bù qù gōng guī zàn xiāng。
为时开阁阴与阳,不令此忧遗君王。wèi shí kāi gé yīn yǔ yáng,bù lìng cǐ yōu yí jūn wáng。
我君有如坐甑内,口顾怫郁不得骧。wǒ jūn yǒu rú zuò zèng nèi,kǒu gù fú yù bù dé xiāng。
公欲令我苏肺肠,白衣致酒甚沛滂。gōng yù lìng wǒ sū fèi cháng,bái yī zhì jiǔ shén pèi pāng。
瓶粟未空陶氏仓,得酒且到王生乡。píng sù wèi kōng táo shì cāng,dé jiǔ qiě dào wáng shēng xiāng。
更招山前老漫郎,渠家曲柄荷可觞。gèng zhāo shān qián lǎo màn láng,qú jiā qū bǐng hé kě shāng。