古诗词

次韵吴兴纪事一首

刘一止

怀绂初辞玉帝宫,白蘋洲在乱云中。huái fú chū cí yù dì gōng,bái píng zhōu zài luàn yún zhōng。
劝耕汉守宣恩诏,卖剑吴侬袭古风。quàn gēng hàn shǒu xuān ēn zhào,mài jiàn wú nóng xí gǔ fēng。
花好未应惭洛浦,酒香何羡过新丰。huā hǎo wèi yīng cán luò pǔ,jiǔ xiāng hé xiàn guò xīn fēng。
他年图画宾筵胜,锦瑟傍边有病翁。tā nián tú huà bīn yán shèng,jǐn sè bàng biān yǒu bìng wēng。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。