古诗词

识舟亭一首

刘一止

渺渺归帆江北渚,脉脉相望那得语。miǎo miǎo guī fān jiāng běi zhǔ,mài mài xiāng wàng nà dé yǔ。
舟中贾客婵娟女,朝乐潇湘暮荆楚。zhōu zhōng jiǎ kè chán juān nǚ,cháo lè xiāo xiāng mù jīng chǔ。
我欲招之问计然,浮名唾去如飘烟。wǒ yù zhāo zhī wèn jì rán,fú míng tuò qù rú piāo yān。
买鱼沽酒啸俦侣,槌鼓弄笛凋残年。mǎi yú gū jiǔ xiào chóu lǚ,chuí gǔ nòng dí diāo cán nián。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。