古诗词

次韵寄酬无言兄颁政二章

刘一止

自公之出矣,岂不旦夕思。zì gōng zhī chū yǐ,qǐ bù dàn xī sī。
人情剧险艰,太行未足危。rén qíng jù xiǎn jiān,tài xíng wèi zú wēi。
十年江湖心,鸥鸟识忘机。shí nián jiāng hú xīn,ōu niǎo shí wàng jī。
却来鹓鹭行,方寸交喜悲。què lái yuān lù xíng,fāng cùn jiāo xǐ bēi。
晚被天语温,习如和风吹。wǎn bèi tiān yǔ wēn,xí rú hé fēng chuī。
凡公宿昔交,谁不胜两眉。fán gōng sù xī jiāo,shuí bù shèng liǎng méi。
如我故陆沈,笔耕遇比饥。rú wǒ gù lù shěn,bǐ gēng yù bǐ jī。
胸腹抱介介,何以取世资。xiōng fù bào jiè jiè,hé yǐ qǔ shì zī。
时哉今唐虞,不出斯无时。shí zāi jīn táng yú,bù chū sī wú shí。
苕之水洋洋,我饥实乐之。sháo zhī shuǐ yáng yáng,wǒ jī shí lè zhī。
如何磊落人,颇复误见期。rú hé lěi luò rén,pǒ fù wù jiàn qī。
谁能叩人门,受彼在亡辞。shuí néng kòu rén mén,shòu bǐ zài wáng cí。
吸饮风露寒,身轻会孤飞。xī yǐn fēng lù hán,shēn qīng huì gū fēi。
明时自嗟拙,敢赋衡门诗。míng shí zì jiē zhuō,gǎn fù héng mén shī。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。