古诗词

赋建安林尚能家追远堂一首

刘一止

履霜存永慕,风树寄悲惋。lǚ shuāng cún yǒng mù,fēng shù jì bēi wǎn。
古来孝子心,百岁常辗转。gǔ lái xiào zi xīn,bǎi suì cháng niǎn zhuǎn。
鸡豚逮亲存,适意宁一脔。jī tún dǎi qīn cún,shì yì níng yī luán。
他时毂千乘,泣涕颜有腼。tā shí gǔ qiān chéng,qì tì yán yǒu miǎn。
生世苟如此,岂得但理遣。shēng shì gǒu rú cǐ,qǐ dé dàn lǐ qiǎn。
所以奉尝事,自竭叵不勉。suǒ yǐ fèng cháng shì,zì jié pǒ bù miǎn。
尚能七闽秀,器识颇凝远。shàng néng qī mǐn xiù,qì shí pǒ níng yuǎn。
求官自束发,捧檄恨晼晚。qiú guān zì shù fā,pěng xí hèn wǎn wǎn。
归怀追养勤,作堂近山巘。guī huái zhuī yǎng qín,zuò táng jìn shān yǎn。
欲招九原魂,仿佛此息偃。yù zhāo jiǔ yuán hún,fǎng fú cǐ xī yǎn。
牛羊家自腯,菘韭傍可剪。niú yáng jiā zì tú,sōng jiǔ bàng kě jiǎn。
春秋及时祀,情物两俱腆。chūn qiū jí shí sì,qíng wù liǎng jù tiǎn。
遂令里间儿,艰诧知礼典。suì lìng lǐ jiān ér,jiān chà zhī lǐ diǎn。
孰先如此堂,孰孝如此悃。shú xiān rú cǐ táng,shú xiào rú cǐ kǔn。
从今大而门,至行神所戬。cóng jīn dà ér mén,zhì xíng shén suǒ jiǎn。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。