古诗词

水村二首示友人

刘一止

张公一生云水客,往岁孤踪寄苕霅。zhāng gōng yī shēng yún shuǐ kè,wǎng suì gū zōng jì sháo zhà。
故人刺史眼为青,愿为泛宅浮清泠。gù rén cì shǐ yǎn wèi qīng,yuàn wèi fàn zhái fú qīng líng。
当时鸥鸟难问迹,尚有水村名泊宅。dāng shí ōu niǎo nán wèn jì,shàng yǒu shuǐ cūn míng pō zhái。
碧蓑青笠宁在无,公今仙去当传余。bì suō qīng lì níng zài wú,gōng jīn xiān qù dāng chuán yú。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。