古诗词

次韵维心谢沈尚书惠笔一首

刘一止

书生磨吻铅刀铦,君家手笔不退尖。shū shēng mó wěn qiān dāo xiān,jūn jiā shǒu bǐ bù tuì jiān。
琢成秀句夺天巧,平揖鲍谢奴高钱。zuó chéng xiù jù duó tiān qiǎo,píng yī bào xiè nú gāo qián。
郊寒岛瘦复可哂,汉风楚国真能兼。jiāo hán dǎo shòu fù kě shěn,hàn fēng chǔ guó zhēn néng jiān。
胸中疾邪茹不吐,但觉忿气生虬髯。xiōng zhōng jí xié rú bù tǔ,dàn jué fèn qì shēng qiú rán。
叵堪陈寿书汉实,毫端有口可得钳。pǒ kān chén shòu shū hàn shí,háo duān yǒu kǒu kě dé qián。
尚书昔侍金华讲,论议凛凛秋霜严。shàng shū xī shì jīn huá jiǎng,lùn yì lǐn lǐn qiū shuāng yán。
曾将一字窃鲁史,未用三语求阮瞻。céng jiāng yī zì qiè lǔ shǐ,wèi yòng sān yǔ qiú ruǎn zhān。
分君赐笔助清峭,雕犀镂象光出奁。fēn jūn cì bǐ zhù qīng qiào,diāo xī lòu xiàng guāng chū lián。
如吾朴遫岂足数,半世翰墨徒心潜。rú wú pǔ chì qǐ zú shù,bàn shì hàn mò tú xīn qián。
老去文章读不入,编帙散乱如投签。lǎo qù wén zhāng dú bù rù,biān zhì sàn luàn rú tóu qiān。
因君穷讨默自愧,僻鲁成痼何时砭。yīn jūn qióng tǎo mò zì kuì,pì lǔ chéng gù hé shí biān。
须要尽见君家书,槁死不叹周南淹。xū yào jǐn jiàn jūn jiā shū,gǎo sǐ bù tàn zhōu nán yān。
更从湘东觅金管,赏激忠孝祛奸憸。gèng cóng xiāng dōng mì jīn guǎn,shǎng jī zhōng xiào qū jiān xiān。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。