古诗词

访石林叶少蕴观文二首

刘一止

卿云覆其上,草木争鲜新。qīng yún fù qí shàng,cǎo mù zhēng xiān xīn。
竹露先参差,晴曦破萧晨。zhú lù xiān cān chà,qíng xī pò xiāo chén。
万石纷拱揖,静默自主宾。wàn shí fēn gǒng yī,jìng mò zì zhǔ bīn。
似中有老仙,云霞焕精神。shì zhōng yǒu lǎo xiān,yún xiá huàn jīng shén。
朝暮林壑间,搜抉出怪珍。cháo mù lín hè jiān,sōu jué chū guài zhēn。
风攲青箬笠,雨垫乌角巾。fēng qī qīng ruò lì,yǔ diàn wū jiǎo jīn。
山灵指相谓,个是夔龙身。shān líng zhǐ xiāng wèi,gè shì kuí lóng shēn。
如何轻世累,萧散意许真。rú hé qīng shì lèi,xiāo sàn yì xǔ zhēn。
了知衮衣贵,未若岩石亲。le zhī gǔn yī guì,wèi ruò yán shí qīn。
功名乃弃馀,道德受咨询。gōng míng nǎi qì yú,dào dé shòu zī xún。
我来追步趋,且复结胜因。wǒ lái zhuī bù qū,qiě fù jié shèng yīn。
剧谈到羲轩,愧此真天人。jù tán dào xī xuān,kuì cǐ zhēn tiān rén。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。