古诗词

天香·程春庐驾部瑞鹊巢探春第一集分赋佛手柑

杨芳灿

笃耨香浓,兜罗绵软,诸天金界招手。dǔ nòu xiāng nóng,dōu luó mián ruǎn,zhū tiān jīn jiè zhāo shǒu。
指月玲珑,逆风芬馥,爪甲了无尘垢。zhǐ yuè líng lóng,nì fēng fēn fù,zhǎo jiǎ le wú chén gòu。
禅机参透。chán jī cān tòu。
问弹处、华严现否。wèn dàn chù huá yán xiàn fǒu。
供向乌皮几净,伴人小窗清昼。gōng xiàng wū pí jǐ jìng,bàn rén xiǎo chuāng qīng zhòu。
莲台镇长合十,愿皈依、赤华青豆。lián tái zhèn zhǎng hé shí,yuàn guī yī chì huá qīng dòu。
鼻观闻薰,未必妙因无漏。bí guān wén xūn,wèi bì miào yīn wú lòu。
应是拈花笑后。yīng shì niān huā xiào hòu。
带一种、氤氲自灵鹫。dài yī zhǒng yīn yūn zì líng jiù。
小屈双尖,似持神咒。xiǎo qū shuāng jiān,shì chí shén zhòu。

杨芳灿

清江苏金匮人,字才叔,号蓉裳。乾隆四十二年拔贡生。历官甘肃伏羌知县、灵州知州,有能名。入为户部员外郎。工骈文诗词。有《直率斋稿》、《芙蓉山馆诗词稿》、《芙蓉山馆骈体文》等。生卒均在十二月中。 杨芳灿的作品>>

猜您喜欢

莲花博士歌为吴兰雪作

杨芳灿

鉴湖一曲云水涯,风吹万柄红荷花。jiàn hú yī qū yún shuǐ yá,fēng chuī wàn bǐng hóng hé huā。
放翁醉后出奇语,花为四壁船为家。fàng wēng zuì hòu chū qí yǔ,huā wèi sì bì chuán wèi jiā。
满湖风露凉烟重,冉冉故人来入梦。mǎn hú fēng lù liáng yān zhòng,rǎn rǎn gù rén lái rù mèng。
劝翁暂领新置官,美酒百壶当月俸。quàn wēng zàn lǐng xīn zhì guān,měi jiǔ bǎi hú dāng yuè fèng。
明妆环立千娉婷,博士合以莲花名。míng zhuāng huán lì qiān pīng tíng,bó shì hé yǐ lián huā míng。
诗人自古有奇福,水乡别筑芙蓉城。shī rén zì gǔ yǒu qí fú,shuǐ xiāng bié zhù fú róng chéng。
真灵位业依稀记,潇洒吴郎堪作替。zhēn líng wèi yè yī xī jì,xiāo sǎ wú láng kān zuò tì。
梦倚红香四面风,扁舟棹入空明地。mèng yǐ hóng xiāng sì miàn fēng,biǎn zhōu zhào rù kōng míng dì。
今年花发积水潭,接天云锦红酣酣。jīn nián huā fā jī shuǐ tán,jiē tiān yún jǐn hóng hān hān。
青山窥人出港北,白鹭导客过溪南。qīng shān kuī rén chū gǎng běi,bái lù dǎo kè guò xī nán。
十刹海边携俊侣,君自高歌花起舞。shí shā hǎi biān xié jùn lǚ,jūn zì gāo gē huā qǐ wǔ。
角巾微垫纻衣凉,翠盖轻翻满身雨。jiǎo jīn wēi diàn zhù yī liáng,cuì gài qīng fān mǎn shēn yǔ。
西风瑟瑟零红愁,乘兴还续招提游。xī fēng sè sè líng hóng chóu,chéng xīng hái xù zhāo tí yóu。
银云涌出大圆镜,琉璃万顷摇清秋。yín yún yǒng chū dà yuán jìng,liú lí wàn qǐng yáo qīng qiū。
画省高间诗闲士,笑指头衔恰相似。huà shěng gāo jiān shī xián shì,xiào zhǐ tóu xián qià xiāng shì。
癖嗜从教命属花,冰衿尽耐官如水。pǐ shì cóng jiào mìng shǔ huā,bīng jīn jǐn nài guān rú shuǐ。
羡君倜傥才疑仙,珊瑚击碎诗狂颠。xiàn jūn tì tǎng cái yí xiān,shān hú jī suì shī kuáng diān。
金樽翠管斗新句,澜翻舌底生青莲。jīn zūn cuì guǎn dòu xīn jù,lán fān shé dǐ shēng qīng lián。
梦游历历灵踪在,真见莲花似车盖。mèng yóu lì lì líng zōng zài,zhēn jiàn lián huā shì chē gài。
十丈曾搴太华峰,一枝稳坐耆尼界。shí zhàng céng qiān tài huá fēng,yī zhī wěn zuò qí ní jiè。
我亦琳宫博士身,登楼常忆旧星辰。wǒ yì lín gōng bó shì shēn,dēng lóu cháng yì jiù xīng chén。
云阶月地如相访,手把芙蓉证夙因。yún jiē yuè dì rú xiāng fǎng,shǒu bǎ fú róng zhèng sù yīn。

闻洪稚存入关却寄其一

杨芳灿

兰山话别各伤神,浩荡冰天逐雁臣。lán shān huà bié gè shāng shén,hào dàng bīng tiān zhú yàn chén。
幸免若卢收杜众,还愁乐浪窜崔骃。xìng miǎn ruò lú shōu dù zhòng,hái chóu lè làng cuàn cuī yīn。
孤踪拌作长流客,温语旋回绝塞春。gū zōng bàn zuò zhǎng liú kè,wēn yǔ xuán huí jué sāi chūn。
开尽桃花消尽雪,两行红柳送归人。kāi jǐn táo huā xiāo jǐn xuě,liǎng xíng hóng liǔ sòng guī rén。
1712