古诗词

读杜工部诗

张方平

文物皇唐盛,诗家老杜豪。wén wù huáng táng shèng,shī jiā lǎo dù háo。
雅音还正始,感兴出离骚。yǎ yīn hái zhèng shǐ,gǎn xīng chū lí sāo。
运海张鹏翅,追风骋骥髦。yùn hǎi zhāng péng chì,zhuī fēng chěng jì máo。
三春上休苑,八月浙江涛。sān chūn shàng xiū yuàn,bā yuè zhè jiāng tāo。
璀璨开鲛室,幽深闭虎牢。cuǐ càn kāi jiāo shì,yōu shēn bì hǔ láo。
金晶神鼎重,玉气霁虹高。jīn jīng shén dǐng zhòng,yù qì jì hóng gāo。
甲马腾千队,戈船下万艘。jiǎ mǎ téng qiān duì,gē chuán xià wàn sōu。
吴钩铦莫触,羿彀巧无逃。wú gōu xiān mò chù,yì gòu qiǎo wú táo。
远意随孤鸟,雄筋举六鳌。yuǎn yì suí gū niǎo,xióng jīn jǔ liù áo。
曲严周庙肃,颂美孔图褒。qū yán zhōu miào sù,sòng měi kǒng tú bāo。
世乱多群盗,天遥隔九皋。shì luàn duō qún dào,tiān yáo gé jiǔ gāo。
途穷伤白发,行在窘青袍。tú qióng shāng bái fā,xíng zài jiǒng qīng páo。
忧国论时事,司功去谏曹。yōu guó lùn shí shì,sī gōng qù jiàn cáo。
七哀同谷寓,一曲锦川遨。qī āi tóng gǔ yù,yī qū jǐn chuān áo。
妻子饥寒累,朝廷战伐劳。qī zi jī hán lèi,cháo tíng zhàn fá láo。
倦游徒右席,乐善伐干旄。juàn yóu tú yòu xí,lè shàn fá gàn máo。
旧里归无路,危城至辄遭。jiù lǐ guī wú lù,wēi chéng zhì zhé zāo。
行吟非楚泽,达观念庄濠。xíng yín fēi chǔ zé,dá guān niàn zhuāng háo。
逸思乘秋水,愁肠困浊醪。yì sī chéng qiū shuǐ,chóu cháng kùn zhuó láo。
耒阳三尺土,谁为剪蓬蒿。lěi yáng sān chǐ tǔ,shuí wèi jiǎn péng hāo。

张方平

宋应天宋城人,字安道,号乐全居士。仁宗景祐元年举茂才异等科,复中贤良方正科。历知昆山县,通判睦州。西夏入犯,上平戎十策。历知谏院,论建甚多,主与西夏讲和。累进翰林学士,拜御史中丞,改三司使。出知数州府。英宗治平中召拜翰林学士承旨。神宗即位,拜参知政事,反对任用王安石,极论新法之害。以太子少师致仕。既告老,而论事益切,于用兵、起狱尤反复言之。卒谥文定。有《乐全集》。 张方平的作品>>

猜您喜欢

题英烈王庙

张方平

固云志在修私怨,破郢其如不利吴。gù yún zhì zài xiū sī yuàn,pò yǐng qí rú bù lì wú。
由此夫差心遂侈,鸱夷岂得谓非辜。yóu cǐ fū chà xīn suì chǐ,chī yí qǐ dé wèi fēi gū。

东方朔

张方平

不独岩扃与市尘,金门亦可晦吾真。bù dú yán jiōng yǔ shì chén,jīn mén yì kě huì wú zhēn。
孤风大义人谁见,宣室聊曾抗幸臣。gū fēng dà yì rén shuí jiàn,xuān shì liáo céng kàng xìng chén。

侯君房

张方平

爵位功名可自豪,青云志士岂而曹。jué wèi gōng míng kě zì háo,qīng yún zhì shì qǐ ér cáo。
一朝黄钺看看下,始愧狂奴故态高。yī cháo huáng yuè kàn kàn xià,shǐ kuì kuáng nú gù tài gāo。

访朱先生值昼寝

张方平

一枕清风靖馆深,满庭公桧郁交阴。yī zhěn qīng fēng jìng guǎn shēn,mǎn tíng gōng guì yù jiāo yīn。
此时真境谁人见,月在泥丸日在心。cǐ shí zhēn jìng shuí rén jiàn,yuè zài ní wán rì zài xīn。

谢浙漕刘忠顺郎中送簟

张方平

玉水一方光潋滟,霜华八尺翠琅玕。yù shuǐ yī fāng guāng liàn yàn,shuāng huá bā chǐ cuì láng gān。
卧来病骨殊清快,胜饵西山五色丸。wò lái bìng gǔ shū qīng kuài,shèng ěr xī shān wǔ sè wán。

诚思约以初秋东来相过辄驰短韵以速行期

张方平

已闻露叶寒蝉急,休待霜空晓雁催。yǐ wén lù yè hán chán jí,xiū dài shuāng kōng xiǎo yàn cuī。
不是相思闲命驾,无为弟子望师来。bù shì xiāng sī xián mìng jià,wú wèi dì zi wàng shī lái。

留别所知

张方平

雪拥归程朔吹寒,来时孤剑系征鞍。xuě yōng guī chéng shuò chuī hán,lái shí gū jiàn xì zhēng ān。
此行誓不忘知己,昨夜为公重一弹。cǐ xíng shì bù wàng zhī jǐ,zuó yè wèi gōng zhòng yī dàn。

简徐登道人

张方平

闻说频来帝里游,药炉何日得同流。wén shuō pín lái dì lǐ yóu,yào lú hé rì dé tóng liú。
劝君只就红尘里,拨转河车万事休。quàn jūn zhǐ jiù hóng chén lǐ,bō zhuǎn hé chē wàn shì xiū。

中秋夜清思台独坐对月寄太傅曾鲁公宫师赵公

张方平

万籁沈声群动息,纤尘绝迹片云无。wàn lài shěn shēng qún dòng xī,xiān chén jué jì piàn yún wú。
此时何物名身世,一点灵光彻太虚。cǐ shí hé wù míng shēn shì,yī diǎn líng guāng chè tài xū。

风琴

张方平

露华月色澹轩庭,风过时同从籁鸣。lù huá yuè sè dàn xuān tíng,fēng guò shí tóng cóng lài míng。
谁挂机心在弦索,有弦宁更有全声。shuí guà jī xīn zài xián suǒ,yǒu xián níng gèng yǒu quán shēng。

齐鲁道中望睢阳有念

张方平

重叠荒山满四围,征鞍系剑背斜晖。zhòng dié huāng shān mǎn sì wéi,zhēng ān xì jiàn bèi xié huī。
遥知梁国白云下,此际吾亲独倚扉。yáo zhī liáng guó bái yún xià,cǐ jì wú qīn dú yǐ fēi。

对酒

张方平

醉里翻身天地窄,愁来天地不容身。zuì lǐ fān shēn tiān dì zhǎi,chóu lái tiān dì bù róng shēn。
可怜泽畔行吟客,争似垆边高卧人。kě lián zé pàn xíng yín kè,zhēng shì lú biān gāo wò rén。

春郊

张方平

携樽纵步寻芳墅,聊藉芊芊手把红。xié zūn zòng bù xún fāng shù,liáo jí qiān qiān shǒu bǎ hóng。
行乐岂关闲客事,少侯长日占春风。xíng lè qǐ guān xián kè shì,shǎo hóu zhǎng rì zhàn chūn fēng。

梦后

张方平

索索幽虫急晓风,玉绳西下露华浓。suǒ suǒ yōu chóng jí xiǎo fēng,yù shéng xī xià lù huá nóng。
远钟惊觉窗灯暗,依旧江山一万重。yuǎn zhōng jīng jué chuāng dēng àn,yī jiù jiāng shān yī wàn zhòng。

书吴兴僧兴公院壁

张方平

我爱霅溪风景闲,年年鱼鸟伴湖山。wǒ ài zhà xī fēng jǐng xián,nián nián yú niǎo bàn hú shān。
利名人到心犹静,况是老僧长闭关。lì míng rén dào xīn yóu jìng,kuàng shì lǎo sēng zhǎng bì guān。