古诗词

武阳寨见村中梅花

彭汝砺

茅屋蛮溪路,梅花亦自开。máo wū mán xī lù,méi huā yì zì kāi。
雪深忧思远,风静暗香来。xuě shēn yōu sī yuǎn,fēng jìng àn xiāng lái。
故国春何似,孤城兴远哉。gù guó chūn hé shì,gū chéng xīng yuǎn zāi。
晚风吹片片,恣意点苍苔。wǎn fēng chuī piàn piàn,zì yì diǎn cāng tái。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

送周朝议赴郢

彭汝砺

驱马悠悠何所之,岘山南去习家池。qū mǎ yōu yōu hé suǒ zhī,xiàn shān nán qù xí jiā chí。
莲花可爱肌如雪,鸥鸟何为鬓亦丝。lián huā kě ài jī rú xuě,ōu niǎo hé wèi bìn yì sī。
一叶林头秋到处,片云溪上雨来时。yī yè lín tóu qiū dào chù,piàn yún xī shàng yǔ lái shí。
公方紫绶金章贵,可要山公白接䍦。gōng fāng zǐ shòu jīn zhāng guì,kě yào shān gōng bái jiē lí。

城上

彭汝砺

孤城纵目尽南东,山转溪回翠且重。gū chéng zòng mù jǐn nán dōng,shān zhuǎn xī huí cuì qiě zhòng。
云际静浮滨汉水,林端清送上方钟。yún jì jìng fú bīn hàn shuǐ,lín duān qīng sòng shàng fāng zhōng。
今时汉北无雏凤,当日襄南有卧龙。jīn shí hàn běi wú chú fèng,dāng rì xiāng nán yǒu wò lóng。
万事废兴无足问,登临吾乐正从容。wàn shì fèi xīng wú zú wèn,dēng lín wú lè zhèng cóng róng。

代人答周朝议生辰赠章

彭汝砺

我辰邂逅得朱明,一离阴邪一点生。wǒ chén xiè hòu dé zhū míng,yī lí yīn xié yī diǎn shēng。
蓬矢尚存随薄宦,龙驹已老怯修程。péng shǐ shàng cún suí báo huàn,lóng jū yǐ lǎo qiè xiū chéng。
鬓毛久似安仁白,神气初惭卫玠清。bìn máo jiǔ shì ān rén bái,shén qì chū cán wèi jiè qīng。
南郭丈人慈爱并,远分珠玉助光荣。nán guō zhàng rén cí ài bìng,yuǎn fēn zhū yù zhù guāng róng。

谷城溪亭

彭汝砺

谷国有亭溪水边,税车安寝不无缘。gǔ guó yǒu tíng xī shuǐ biān,shuì chē ān qǐn bù wú yuán。
芰荷苒苒双飞鸟,芦苇深深一钓船。jì hé rǎn rǎn shuāng fēi niǎo,lú wěi shēn shēn yī diào chuán。
故国寄声无去雁,他乡催泪有啼蝉。gù guó jì shēng wú qù yàn,tā xiāng cuī lèi yǒu tí chán。
江山亦为行人动,六月寒风正凛然。jiāng shān yì wèi xíng rén dòng,liù yuè hán fēng zhèng lǐn rán。

答孙荆州颃

彭汝砺

凤林清淑郁扶舆,五马当年数驻车。fèng lín qīng shū yù fú yú,wǔ mǎ dāng nián shù zhù chē。
故老作歌今未已,大贤为政法何如。gù lǎo zuò gē jīn wèi yǐ,dà xián wèi zhèng fǎ hé rú。
二碑岘首窥馀烈,一纸荆州得近书。èr bēi xiàn shǒu kuī yú liè,yī zhǐ jīng zhōu dé jìn shū。
缩项槎头知未羡,龙州闻说更多鱼。suō xiàng chá tóu zhī wèi xiàn,lóng zhōu wén shuō gèng duō yú。

病中寄君时

彭汝砺

可怜平生不堪处,未有一朝无病时。kě lián píng shēng bù kān chù,wèi yǒu yī cháo wú bìng shí。
患难寻常心欲折,尘埃四十发如丝。huàn nán xún cháng xīn yù zhé,chén āi sì shí fā rú sī。
倦游司马多闻友,现病维摩大导师。juàn yóu sī mǎ duō wén yǒu,xiàn bìng wéi mó dà dǎo shī。
筋力尚堪游乐在,不应空废百花期。jīn lì shàng kān yóu lè zài,bù yīng kōng fèi bǎi huā qī。

寄孙元忠

彭汝砺

离群已是四年秋,昔是少年今白头。lí qún yǐ shì sì nián qiū,xī shì shǎo nián jīn bái tóu。
旧日雁池应好在,多情睢水会东流。jiù rì yàn chí yīng hǎo zài,duō qíng suī shuǐ huì dōng liú。
更贫尚有箪瓢在,已见谁能度数求。gèng pín shàng yǒu dān piáo zài,yǐ jiàn shuí néng dù shù qiú。
三径渊明多种菊,五湖范蠡有归舟。sān jìng yuān míng duō zhǒng jú,wǔ hú fàn lí yǒu guī zhōu。

戏呈叶提举

彭汝砺

自笑肩舆钝似椎,不如马足快如鵻。zì xiào jiān yú dùn shì chuí,bù rú mǎ zú kuài rú zhuī。
驱驰只似江西日,懒病全非年少时。qū chí zhǐ shì jiāng xī rì,lǎn bìng quán fēi nián shǎo shí。
熟睡疑空净石室,沉思若下董生帷。shú shuì yí kōng jìng shí shì,chén sī ruò xià dǒng shēng wéi。
道途不独输公敏,凡事相方总较迟。dào tú bù dú shū gōng mǐn,fán shì xiāng fāng zǒng jiào chí。

和马太守五首寒林

彭汝砺

平林十里看深秋,疏影横斜翠欲流。píng lín shí lǐ kàn shēn qiū,shū yǐng héng xié cuì yù liú。
日晚小舟维别浦,天寒飞鸟浴沧洲。rì wǎn xiǎo zhōu wéi bié pǔ,tiān hán fēi niǎo yù cāng zhōu。
傍山畦径村村远,近水轩楹事事幽。bàng shān qí jìng cūn cūn yuǎn,jìn shuǐ xuān yíng shì shì yōu。
欲赋只惭非太白,酒卮独觊一朝酬。yù fù zhǐ cán fēi tài bái,jiǔ zhī dú jì yī cháo chóu。

和马太守五首寒林

彭汝砺

平湖如鉴见寒林,谁作高亭据静深。píng hú rú jiàn jiàn hán lín,shuí zuò gāo tíng jù jìng shēn。
到海水源终有本,从龙云影自无心。dào hǎi shuǐ yuán zhōng yǒu běn,cóng lóng yún yǐng zì wú xīn。
芰荷一片随幽赏,鸂鶒双飞近醉吟。jì hé yī piàn suí yōu shǎng,xī chì shuāng fēi jìn zuì yín。
顾我倦游归欲早,寒门独觊数窥临。gù wǒ juàn yóu guī yù zǎo,hán mén dú jì shù kuī lín。

和马太守五首寒林

彭汝砺

万竹娟娟一径开,禅师当日为谁栽。wàn zhú juān juān yī jìng kāi,chán shī dāng rì wèi shuí zāi。
本支间出为龙去,秀实长留待凤来。běn zhī jiān chū wèi lóng qù,xiù shí zhǎng liú dài fèng lái。
挥袂好风能应接,杖藜栖鸟误惊猜。huī mèi hǎo fēng néng yīng jiē,zhàng lí qī niǎo wù jīng cāi。
公游岂得如嵇阮,禁省方归治剧材。gōng yóu qǐ dé rú jī ruǎn,jìn shěng fāng guī zhì jù cái。

和马太守五首寒林

彭汝砺

不到匡庐今几年,幽亭纵目意茫然。bù dào kuāng lú jīn jǐ nián,yōu tíng zòng mù yì máng rán。
苍颜想像重湖外,翠色参差落照前。cāng yán xiǎng xiàng zhòng hú wài,cuì sè cān chà luò zhào qián。
润泽为霖功及物,坚高作柱势参天。rùn zé wèi lín gōng jí wù,jiān gāo zuò zhù shì cān tiān。
使君笔墨真能赋,不必须凭绘画传。shǐ jūn bǐ mò zhēn néng fù,bù bì xū píng huì huà chuán。

和马太守五首寒林

彭汝砺

逸老初开池上亭,使君钟鼓乐新成。yì lǎo chū kāi chí shàng tíng,shǐ jūn zhōng gǔ lè xīn chéng。
宝林自有湖山助,定水何曾风浪生。bǎo lín zì yǒu hú shān zhù,dìng shuǐ hé céng fēng làng shēng。
雨过淡云迷岛屿,日长幽鸟下檐楹。yǔ guò dàn yún mí dǎo yǔ,rì zhǎng yōu niǎo xià yán yíng。
扁舟远泛沧浪碧,可避时人笑独清。biǎn zhōu yuǎn fàn cāng làng bì,kě bì shí rén xiào dú qīng。

和念一弟

彭汝砺

冈陵盘泊土湖深,蛟蜃伏藏山鸟吟。gāng líng pán pō tǔ hú shēn,jiāo shèn fú cáng shān niǎo yín。
大雪埋云冬寂寞,乔松夹竹昼阴森。dà xuě mái yún dōng jì mò,qiáo sōng jiā zhú zhòu yīn sēn。
百年身逐无涯智,万斛愁中方寸心。bǎi nián shēn zhú wú yá zhì,wàn hú chóu zhōng fāng cùn xīn。
昨日汝诗催泪落,暴添溪水两三寻。zuó rì rǔ shī cuī lèi luò,bào tiān xī shuǐ liǎng sān xún。

临江道中人家多植竹

彭汝砺

远远平山浅浅溪,人家栽竹当藩篱。yuǎn yuǎn píng shān qiǎn qiǎn xī,rén jiā zāi zhú dāng fān lí。
雪霜尽腊青如昨,风月乘春绿更滋。xuě shuāng jǐn là qīng rú zuó,fēng yuè chéng chūn lǜ gèng zī。
淡薄冷光浮莽苍,招摇清影落涟漪。dàn báo lěng guāng fú mǎng cāng,zhāo yáo qīng yǐng luò lián yī。
故园所富今几顷,会有归来筑隐时。gù yuán suǒ fù jīn jǐ qǐng,huì yǒu guī lái zhù yǐn shí。