古诗词

马上见蜀山

彭汝砺

明日催今日,长亭间短亭。míng rì cuī jīn rì,zhǎng tíng jiān duǎn tíng。
久流淮水远,喜见蜀山青。jiǔ liú huái shuǐ yuǎn,xǐ jiàn shǔ shān qīng。
天地飞飞雁,江湖泛泛萍。tiān dì fēi fēi yàn,jiāng hú fàn fàn píng。
欲知后夜乐,樽酒上亲庭。yù zhī hòu yè lè,zūn jiǔ shàng qīn tíng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

和莘老城东斋祠

彭汝砺

郁郁葱葱佳气中,晓天春雾湿蒙蒙。yù yù cōng cōng jiā qì zhōng,xiǎo tiān chūn wù shī méng méng。
山川更洗崇朝雨,草木还催二月风。shān chuān gèng xǐ chóng cháo yǔ,cǎo mù hái cuī èr yuè fēng。
乐国地开金色界,容台人在水晶宫。lè guó dì kāi jīn sè jiè,róng tái rén zài shuǐ jīng gōng。
长年饱食知无补,尚有私诚祝屡丰。zhǎng nián bǎo shí zhī wú bǔ,shàng yǒu sī chéng zhù lǚ fēng。

和莘老城东斋祠

彭汝砺

天上春来今几时,园林已自足光辉。tiān shàng chūn lái jīn jǐ shí,yuán lín yǐ zì zú guāng huī。
桃心欲放轻红出,柳眼初分嫩绿归。táo xīn yù fàng qīng hóng chū,liǔ yǎn chū fēn nèn lǜ guī。
解冻暖风吹浩荡,养花新雨落霏微。jiě dòng nuǎn fēng chuī hào dàng,yǎng huā xīn yǔ luò fēi wēi。
知君准拟多行乐,佳句何妨及绣衣。zhī jūn zhǔn nǐ duō xíng lè,jiā jù hé fáng jí xiù yī。

急雨

彭汝砺

远岫低连野水苍,田溪急似雨淋浪。yuǎn xiù dī lián yě shuǐ cāng,tián xī jí shì yǔ lín làng。
灵坛冉冉云烟净,小径深深花草香。líng tán rǎn rǎn yún yān jìng,xiǎo jìng shēn shēn huā cǎo xiāng。
落日客帆千点细,秋风渔笛一声长。luò rì kè fān qiān diǎn xì,qiū fēng yú dí yī shēng zhǎng。
诗成未解酬真赏,追逐须将夙愿偿。shī chéng wèi jiě chóu zhēn shǎng,zhuī zhú xū jiāng sù yuàn cháng。

山堂

彭汝砺

江湖曲曲抱千峰,堂在山光水色中。jiāng hú qū qū bào qiān fēng,táng zài shān guāng shuǐ sè zhōng。
云薄只疑蓬岛近,湖深遥觉海门通。yún báo zhǐ yí péng dǎo jìn,hú shēn yáo jué hǎi mén tōng。
扁舟莼菜知无限,促席榴花定不空。biǎn zhōu chún cài zhī wú xiàn,cù xí liú huā dìng bù kōng。
独倚栏干西北望,子牟此兴亦无穷。dú yǐ lán gàn xī běi wàng,zi móu cǐ xīng yì wú qióng。

望云台

彭汝砺

欲望都门春正深,高台孤绝更登临。yù wàng dōu mén chūn zhèng shēn,gāo tái gū jué gèng dēng lín。
空云霭霭生归思,鸣雁雍雍多好音。kōng yún ǎi ǎi shēng guī sī,míng yàn yōng yōng duō hǎo yīn。
华盖荧煌天半际,瀛洲缥缈海中心。huá gài yíng huáng tiān bàn jì,yíng zhōu piāo miǎo hǎi zhōng xīn。
江天抱病频搔首,自笑纷纷雪已侵。jiāng tiān bào bìng pín sāo shǒu,zì xiào fēn fēn xuě yǐ qīn。

郁孤台

彭汝砺

江城尘土日喧喧,中有苍然一点山。jiāng chéng chén tǔ rì xuān xuān,zhōng yǒu cāng rán yī diǎn shān。
日暖蜃楼浮海上,花深蓬岛在人间。rì nuǎn shèn lóu fú hǎi shàng,huā shēn péng dǎo zài rén jiān。
晴云鹤鹤千峰远,碧瓦鳞鳞万屋环。qíng yún hè hè qiān fēng yuǎn,bì wǎ lín lín wàn wū huán。
却望钟陵何处所,客心先与水东还。què wàng zhōng líng hé chù suǒ,kè xīn xiān yǔ shuǐ dōng hái。

离赣上

彭汝砺

昨夜水生三尺来,匆匆相送若相催。zuó yè shuǐ shēng sān chǐ lái,cōng cōng xiāng sòng ruò xiāng cuī。
大声振地潜鱼跃,白浪粘天高岸摧。dà shēng zhèn dì qián yú yuè,bái làng zhān tiān gāo àn cuī。
宿雨未收云霭霭,春鸥无数雪皑皑。sù yǔ wèi shōu yún ǎi ǎi,chūn ōu wú shù xuě ái ái。
问奴新酿犹馀否,为我临溪开一杯。wèn nú xīn niàng yóu yú fǒu,wèi wǒ lín xī kāi yī bēi。

送正夫之郓

彭汝砺

清河如练月如霜,六月舟行亦自凉。qīng hé rú liàn yuè rú shuāng,liù yuè zhōu xíng yì zì liáng。
骢马何为轻去国,锦衣不害数还乡。cōng mǎ hé wèi qīng qù guó,jǐn yī bù hài shù hái xiāng。
高才落落邦之杰,令问洋洋民所望。gāo cái luò luò bāng zhī jié,lìng wèn yáng yáng mín suǒ wàng。
城上望公公更远,人间今日日何长。chéng shàng wàng gōng gōng gèng yuǎn,rén jiān jīn rì rì hé zhǎng。

答赵正夫

彭汝砺

风波久与故人违,临水登山百尔思。fēng bō jiǔ yǔ gù rén wéi,lín shuǐ dēng shān bǎi ěr sī。
世事易令人苟简,年华稍恨我衰迟。shì shì yì lìng rén gǒu jiǎn,nián huá shāo hèn wǒ shuāi chí。
尚迁乔木出幽谷,忍舍灵龟观朵颐。shàng qiān qiáo mù chū yōu gǔ,rěn shě líng guī guān duǒ yí。
鱼雁不应嫌寂寞,时将一字寄天涯。yú yàn bù yīng xián jì mò,shí jiāng yī zì jì tiān yá。

以去年诗再答正夫

彭汝砺

不愿与公终食违,别离草草不胜思。bù yuàn yǔ gōng zhōng shí wéi,bié lí cǎo cǎo bù shèng sī。
老便静处溪山好,懒见闲中日月迟。lǎo biàn jìng chù xī shān hǎo,lǎn jiàn xián zhōng rì yuè chí。
论易朱云折其角,说诗匡鼎解人颐。lùn yì zhū yún zhé qí jiǎo,shuō shī kuāng dǐng jiě rén yí。
岁云暮矣来何晚,倚杖相望一水涯。suì yún mù yǐ lái hé wǎn,yǐ zhàng xiāng wàng yī shuǐ yá。

饮君宜弟所寄缁衣酒继得书因成小诗奉寄

彭汝砺

少年离别似寻常,老大别离多感伤。shǎo nián lí bié shì xún cháng,lǎo dà bié lí duō gǎn shāng。
饮酒看云心散漫,开书对雨泪淋浪。yǐn jiǔ kàn yún xīn sàn màn,kāi shū duì yǔ lèi lín làng。
棣棠密织花成锦,鸿雁斜书字作行。dì táng mì zhī huā chéng jǐn,hóng yàn xié shū zì zuò xíng。
未到与人贪富贵,会须同汝老耕桑。wèi dào yǔ rén tān fù guì,huì xū tóng rǔ lǎo gēng sāng。

寄君时学正弟

彭汝砺

亦与儿童酌酒醪,焚香颂祝不胜劳。yì yǔ ér tóng zhuó jiǔ láo,fén xiāng sòng zhù bù shèng láo。
命如千载松难老,德比九疑山更高。mìng rú qiān zài sōng nán lǎo,dé bǐ jiǔ yí shān gèng gāo。
顶上少时多鹤发,眉间近日有霜毫。dǐng shàng shǎo shí duō hè fā,méi jiān jìn rì yǒu shuāng háo。
江湖复见年时雁,倚杖孤城首重搔。jiāng hú fù jiàn nián shí yàn,yǐ zhàng gū chéng shǒu zhòng sāo。

敏叔家会仙洞

彭汝砺

大松十里建旌麾,晓日朝霞五色衣。dà sōng shí lǐ jiàn jīng huī,xiǎo rì cháo xiá wǔ sè yī。
幽谷静闻猿一啸,白云时见鹤双飞。yōu gǔ jìng wén yuán yī xiào,bái yún shí jiàn hè shuāng fēi。
花开洞府春长在,人会瀛洲夜未归。huā kāi dòng fǔ chūn zhǎng zài,rén huì yíng zhōu yè wèi guī。
家近武陵时入梦,诗成更忆故山薇。jiā jìn wǔ líng shí rù mèng,shī chéng gèng yì gù shān wēi。

答周考功惠黄丝棕心席玉面界方

彭汝砺

老年离别欲心折,不似旧时年少时。lǎo nián lí bié yù xīn zhé,bù shì jiù shí nián shǎo shí。
人世匆忙疑是梦,鬓毛感慨欲成丝。rén shì cōng máng yí shì mèng,bìn máo gǎn kǎi yù chéng sī。
刚严碧玉方无玷,润泽黄丝席有仪。gāng yán bì yù fāng wú diàn,rùn zé huáng sī xí yǒu yí。
观物似公长在眼,祝公千岁比灵龟。guān wù shì gōng zhǎng zài yǎn,zhù gōng qiān suì bǐ líng guī。

和通判章承议

彭汝砺

决胜从容樽俎间,一军争死不知还。jué shèng cóng róng zūn zǔ jiān,yī jūn zhēng sǐ bù zhī hái。
拔旗往蹈乌丸垒,杖棰横封函谷关。bá qí wǎng dǎo wū wán lěi,zhàng chuí héng fēng hán gǔ guān。
画像麒麟天上阁,铭功鸡鹿雪中山。huà xiàng qí lín tiān shàng gé,míng gōng jī lù xuě zhōng shān。
我荣不与诸公比,归见慈亲一解颜。wǒ róng bù yǔ zhū gōng bǐ,guī jiàn cí qīn yī jiě yán。