古诗词

马上见蜀山

彭汝砺

明日催今日,长亭间短亭。míng rì cuī jīn rì,zhǎng tíng jiān duǎn tíng。
久流淮水远,喜见蜀山青。jiǔ liú huái shuǐ yuǎn,xǐ jiàn shǔ shān qīng。
天地飞飞雁,江湖泛泛萍。tiān dì fēi fēi yàn,jiāng hú fàn fàn píng。
欲知后夜乐,樽酒上亲庭。yù zhī hòu yè lè,zūn jiǔ shàng qīn tíng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

出城呈君玉都官

彭汝砺

天寒雨气满林幽,道上风尘拥布裘。tiān hán yǔ qì mǎn lín yōu,dào shàng fēng chén yōng bù qiú。
万室未堪今日弊,一官敢念此生浮。wàn shì wèi kān jīn rì bì,yī guān gǎn niàn cǐ shēng fú。
平常素拙公家事,夙夜聊分县尹忧。píng cháng sù zhuō gōng jiā shì,sù yè liáo fēn xiàn yǐn yōu。
见说至尊方旰食,吾侪何术补涓流。jiàn shuō zhì zūn fāng gàn shí,wú chái hé shù bǔ juān liú。

舟中暮雨

彭汝砺

骑马昔由建春去,泛舟今自美丰归。qí mǎ xī yóu jiàn chūn qù,fàn zhōu jīn zì měi fēng guī。
水中仙子红莲出,物外幽人白鹭飞。shuǐ zhōng xiān zi hóng lián chū,wù wài yōu rén bái lù fēi。
风起岸蘋寒苒苒,雨生烟谷细霏霏。fēng qǐ àn píng hán rǎn rǎn,yǔ shēng yān gǔ xì fēi fēi。
吏情转觉尘埃丑,叹息沧浪属钓矶。lì qíng zhuǎn jué chén āi chǒu,tàn xī cāng làng shǔ diào jī。

春雨

彭汝砺

三月江淮物正新,等闲风雨挫芳春。sān yuè jiāng huái wù zhèng xīn,děng xián fēng yǔ cuò fāng chūn。
狂飘柳色低垂地,暗损花枝自恼人。kuáng piāo liǔ sè dī chuí dì,àn sǔn huā zhī zì nǎo rén。
垄亩千家知有望,江湖万里喜通津。lǒng mǔ qiān jiā zhī yǒu wàng,jiāng hú wàn lǐ xǐ tōng jīn。
鸰原莫放朝华去,共约新晴醉绿茵。líng yuán mò fàng cháo huá qù,gòng yuē xīn qíng zuì lǜ yīn。

渔艇寄莲花

彭汝砺

鸟飞池曲冒尘埃,眼看莲花叶叶开。niǎo fēi chí qū mào chén āi,yǎn kàn lián huā yè yè kāi。
行李偶随孤艇出,好风飘寄一枝来。xíng lǐ ǒu suí gū tǐng chū,hǎo fēng piāo jì yī zhī lái。
雨中秀色供吟眼,风外清香入酒杯。yǔ zhōng xiù sè gōng yín yǎn,fēng wài qīng xiāng rù jiǔ bēi。
半夜梦魂生枕簟,神仙无语下阳台。bàn yè mèng hún shēng zhěn diàn,shén xiān wú yǔ xià yáng tái。

骤雨

彭汝砺

乍喜物情争发育,无端骤雨欲残春。zhà xǐ wù qíng zhēng fā yù,wú duān zhòu yǔ yù cán chūn。
阎闾已负游芳意,畎亩犹滋望岁人。yán lǘ yǐ fù yóu fāng yì,quǎn mǔ yóu zī wàng suì rén。
厚泽颙颙苏品汇,微波泛泛涨江津。hòu zé yóng yóng sū pǐn huì,wēi bō fàn fàn zhǎng jiāng jīn。
城头便好狂吟去,草木青红衬锦茵。chéng tóu biàn hǎo kuáng yín qù,cǎo mù qīng hóng chèn jǐn yīn。

感怀

彭汝砺

浪计寻思直径归,大疏不与世情宜。làng jì xún sī zhí jìng guī,dà shū bù yǔ shì qíng yí。
吟成白雪无人问,歌尽清风只自知。yín chéng bái xuě wú rén wèn,gē jǐn qīng fēng zhǐ zì zhī。
是否不能寻物议,穷通浑欲付天时。shì fǒu bù néng xún wù yì,qióng tōng hún yù fù tiān shí。
轲雄已矣吾谁适,犹有尘编旧训辞。kē xióng yǐ yǐ wú shuí shì,yóu yǒu chén biān jiù xùn cí。

次张德甫朔雪韵

彭汝砺

朔风吹雪落天涯,醉立飞楼四望赊。shuò fēng chuī xuě luò tiān yá,zuì lì fēi lóu sì wàng shē。
粪壤不知涵润泽,蒿莱无复见纤瑕。fèn rǎng bù zhī hán rùn zé,hāo lái wú fù jiàn xiān xiá。
半宵庭槛光争晓,穷腊园林物自花。bàn xiāo tíng kǎn guāng zhēng xiǎo,qióng là yuán lín wù zì huā。
谁借一舟湖北岸,月明东访戴生家。shuí jiè yī zhōu hú běi àn,yuè míng dōng fǎng dài shēng jiā。

彭汝砺

春入园林总不知,墙头初见一梅枝。chūn rù yuán lín zǒng bù zhī,qiáng tóu chū jiàn yī méi zhī。
朔风不挫寒冰骨,夜月偏饶白玉姿。shuò fēng bù cuò hán bīng gǔ,yè yuè piān ráo bái yù zī。
密意忍容莺蝶污,英心长与雪霜期。mì yì rěn róng yīng dié wū,yīng xīn zhǎng yǔ xuě shuāng qī。
人情愿得和羹实,无纵羌童把笛吹。rén qíng yuàn dé hé gēng shí,wú zòng qiāng tóng bǎ dí chuī。

睡觉

彭汝砺

漏急难留一梦清,灯寒相伴寸心明。lòu jí nán liú yī mèng qīng,dēng hán xiāng bàn cùn xīn míng。
暖薰绣被春风信,寒战莎阶夜雨声。nuǎn xūn xiù bèi chūn fēng xìn,hán zhàn shā jiē yè yǔ shēng。
尽晓丝篁来竹幄,何时锦绣满花城。jǐn xiǎo sī huáng lái zhú wò,hé shí jǐn xiù mǎn huā chéng。
病夫不称诗魔役,愁见吟魂续续生。bìng fū bù chēng shī mó yì,chóu jiàn yín hún xù xù shēng。

送太守舒郎中赴阙

彭汝砺

英谋一发破昏冥,道路喁喁侧耳听。yīng móu yī fā pò hūn míng,dào lù yóng yóng cè ěr tīng。
千里啸歌趋雨露,百胥奸猾避雷霆。qiān lǐ xiào gē qū yǔ lù,bǎi xū jiān huá bì léi tíng。
闾阎有让风长暖,囹圄无尘草自青。lǘ yán yǒu ràng fēng zhǎng nuǎn,líng yǔ wú chén cǎo zì qīng。
朝罢雍容问民瘼,愿言康乐上宸庭。cháo bà yōng róng wèn mín mò,yuàn yán kāng lè shàng chén tíng。

送太守舒郎中赴阙

彭汝砺

陋迹迟回寂寞滨,欲闻高谊叹无津。lòu jì chí huí jì mò bīn,yù wén gāo yì tàn wú jīn。
声华未及膺门客,揖让犹皆蜀守民。shēng huá wèi jí yīng mén kè,yī ràng yóu jiē shǔ shǒu mín。
白日忽收千里诏,清风长挟万家春。bái rì hū shōu qiān lǐ zhào,qīng fēng zhǎng xié wàn jiā chūn。
穷途倾眷陶钧力,吟尽肝肠一惨神。qióng tú qīng juàn táo jūn lì,yín jǐn gān cháng yī cǎn shén。

送太守舒郎中赴阙

彭汝砺

解郡西南促去程,扁舟西下照江明。jiě jùn xī nán cù qù chéng,biǎn zhōu xī xià zhào jiāng míng。
旌麾益近青云路,剑佩行朝白玉京。jīng huī yì jìn qīng yún lù,jiàn pèi xíng cháo bái yù jīng。
势位久淹犹郡国,光华此去即公卿。shì wèi jiǔ yān yóu jùn guó,guāng huá cǐ qù jí gōng qīng。
山林愿听功名起,野拙犹能颂治声。shān lín yuàn tīng gōng míng qǐ,yě zhuō yóu néng sòng zhì shēng。

过陶太尉庙

彭汝砺

刘石纷纭正忧戈,尽心收得晋山河。liú shí fēn yún zhèng yōu gē,jǐn xīn shōu dé jìn shān hé。
巍巍功业能如此,藉藉浮言意若何。wēi wēi gōng yè néng rú cǐ,jí jí fú yán yì ruò hé。
风雨旧祠藏石壁,丹青遗像落江波。fēng yǔ jiù cí cáng shí bì,dān qīng yí xiàng luò jiāng bō。
黄昏欲作溪头钓,愿丐当时壁上梭。huáng hūn yù zuò xī tóu diào,yuàn gài dāng shí bì shàng suō。

伯兄归自桐江未至因有作示诸弟

彭汝砺

遥思徒驭去江干,道路谁何共险艰。yáo sī tú yù qù jiāng gàn,dào lù shuí hé gòng xiǎn jiān。
长使庭闱终日望,不知车马几时还。zhǎng shǐ tíng wéi zhōng rì wàng,bù zhī chē mǎ jǐ shí hái。
伫期笑乐同尘席,应有文章慰病颜。zhù qī xiào lè tóng chén xí,yīng yǒu wén zhāng wèi bìng yán。
酒瓮半空为收拾,筮言当见立谈间。jiǔ wèng bàn kōng wèi shōu shí,shì yán dāng jiàn lì tán jiān。

将归寄润

彭汝砺

纷纷穷绪不能禁,一缕俄惊百万寻。fēn fēn qióng xù bù néng jìn,yī lǚ é jīng bǎi wàn xún。
风月正牵相望眼,山川难系欲归心。fēng yuè zhèng qiān xiāng wàng yǎn,shān chuān nán xì yù guī xīn。
萧条又作新秋意,牢落谁同永夜吟。xiāo tiáo yòu zuò xīn qiū yì,láo luò shuí tóng yǒng yè yín。
车马鼎来吾即起,梦魂先傍竹亭阴。chē mǎ dǐng lái wú jí qǐ,mèng hún xiān bàng zhú tíng yīn。