古诗词

和美叔学士

彭汝砺

早日清明气郁葱,翠舆朝出建章宫。zǎo rì qīng míng qì yù cōng,cuì yú cháo chū jiàn zhāng gōng。
光回鹭羽云霄外,翠滴荷衣雨露中。guāng huí lù yǔ yún xiāo wài,cuì dī hé yī yǔ lù zhōng。
苦爱平心似崔郾,预愁启事愧山公。kǔ ài píng xīn shì cuī yǎn,yù chóu qǐ shì kuì shān gōng。
酬诗自笑才悭涩,不似清微长养风。chóu shī zì xiào cái qiān sè,bù shì qīng wēi zhǎng yǎng fēng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

自东流归

彭汝砺

久郁圭蓬困不胜,狂游天地眼双明。jiǔ yù guī péng kùn bù shèng,kuáng yóu tiān dì yǎn shuāng míng。
行逢梅浦不能去,步接松林无限清。xíng féng méi pǔ bù néng qù,bù jiē sōng lín wú xiàn qīng。
风雨寂寥知物意,山川崎曲见人情。fēng yǔ jì liáo zhī wù yì,shān chuān qí qū jiàn rén qíng。
愁悰触物纷无寄,喜听村垆卖酒声。chóu cóng chù wù fēn wú jì,xǐ tīng cūn lú mài jiǔ shēng。

东流道中作

彭汝砺

轻快飞舆出古城,蟠迂行径转沙汀。qīng kuài fēi yú chū gǔ chéng,pán yū xíng jìng zhuǎn shā tīng。
鸬鹚映日露纁翅,鸿鹄斗风开雪翎。lú cí yìng rì lù xūn chì,hóng gǔ dòu fēng kāi xuě líng。
水瘦不藏寒石绿,云归才见远峰青。shuǐ shòu bù cáng hán shí lǜ,yún guī cái jiàn yuǎn fēng qīng。
苦怜野色溪光好,倍觉诗魂酒魄醒。kǔ lián yě sè xī guāng hǎo,bèi jué shī hún jiǔ pò xǐng。

喜徐景宗秀才至

彭汝砺

久客羁栖正无赖,故人邂逅一相逢。jiǔ kè jī qī zhèng wú lài,gù rén xiè hòu yī xiāng féng。
红泥绿酒方沉醉,白雪清吟未款从。hóng ní lǜ jiǔ fāng chén zuì,bái xuě qīng yín wèi kuǎn cóng。
昏翳忽收尘耳目,欢欣争入病颜容。hūn yì hū shōu chén ěr mù,huān xīn zhēng rù bìng yán róng。
秋风且醉江山碧,莫纵离愁到客悰。qiū fēng qiě zuì jiāng shān bì,mò zòng lí chóu dào kè cóng。

秋日吟二首呈诸友时在合肥作其二

彭汝砺

露下风高头鬓凋,愆阳不雨肺肝焦。lù xià fēng gāo tóu bìn diāo,qiān yáng bù yǔ fèi gān jiāo。
短窗竟日添憔悴,座榻无人问寂寥。duǎn chuāng jìng rì tiān qiáo cuì,zuò tà wú rén wèn jì liáo。
点缀诗篇空夜夜,封题药裹自朝朝。diǎn zhuì shī piān kōng yè yè,fēng tí yào guǒ zì cháo cháo。
重云苒苒蓬瀛隔,步武相忘万里遥。zhòng yún rǎn rǎn péng yíng gé,bù wǔ xiāng wàng wàn lǐ yáo。

和蒋孝严江行

彭汝砺

江为雨频增浩荡,物因霜重益凄凉。jiāng wèi yǔ pín zēng hào dàng,wù yīn shuāng zhòng yì qī liáng。
千年老木战风色,万里澄波浮日光。qiān nián lǎo mù zhàn fēng sè,wàn lǐ chéng bō fú rì guāng。
梅萼半红浑腊意,麦田微绿已春阳。méi è bàn hóng hún là yì,mài tián wēi lǜ yǐ chūn yáng。
欲留佳赏无樽酒,空引诗魂百尺长。yù liú jiā shǎng wú zūn jiǔ,kōng yǐn shī hún bǎi chǐ zhǎng。

诸君江步以病不能从走笔寄之

彭汝砺

烦君仔细数江峦,风物如今总几般。fán jūn zǎi xì shù jiāng luán,fēng wù rú jīn zǒng jǐ bān。
永夜水声应自得,新秋月色好谁看。yǒng yè shuǐ shēng yīng zì dé,xīn qiū yuè sè hǎo shuí kàn。
沙禽静敛双飞翼,鱼艇空馀一钓竿。shā qín jìng liǎn shuāng fēi yì,yú tǐng kōng yú yī diào gān。
诗力有穷情不尽,更凭收拾向毫端。shī lì yǒu qióng qíng bù jǐn,gèng píng shōu shí xiàng háo duān。

登楼

彭汝砺

缥缈飞楼倚太清,危栏一瞬尽沧溟。piāo miǎo fēi lóu yǐ tài qīng,wēi lán yī shùn jǐn cāng míng。
世途忽忽与时异,水色溶溶依旧青。shì tú hū hū yǔ shí yì,shuǐ sè róng róng yī jiù qīng。
夷夏固知归禹画,幽燕何事属戎庭。yí xià gù zhī guī yǔ huà,yōu yàn hé shì shǔ róng tíng。
草莱贱策无津致,空想秋风涕泗零。cǎo lái jiàn cè wú jīn zhì,kōng xiǎng qiū fēng tì sì líng。

到醒心亭

彭汝砺

万里江湖逐断萍,红尘不见北山亭。wàn lǐ jiāng hú zhú duàn píng,hóng chén bù jiàn běi shān tíng。
一思好景心魂醉,才挹馀芳眼目醒。yī sī hǎo jǐng xīn hún zuì,cái yì yú fāng yǎn mù xǐng。
寒暑忽移佳木绿,古今长见远峰青。hán shǔ hū yí jiā mù lǜ,gǔ jīn zhǎng jiàn yuǎn fēng qīng。
烟芜路断无穷尽,空惜琅邪旧记铭。yān wú lù duàn wú qióng jǐn,kōng xī láng xié jiù jì míng。

日影

彭汝砺

日影昏冥雨力微,扁舟欲往浪沾衣。rì yǐng hūn míng yǔ lì wēi,biǎn zhōu yù wǎng làng zhān yī。
不甘落叶东归去,空羡征鸿北向飞。bù gān luò yè dōng guī qù,kōng xiàn zhēng hóng běi xiàng fēi。
俗恶懒经沽酒市,身闲欲卧钓鱼矶。sú è lǎn jīng gū jiǔ shì,shēn xián yù wò diào yú jī。
只疑风色相欺得,系滞尘踪未许归。zhǐ yí fēng sè xiāng qī dé,xì zhì chén zōng wèi xǔ guī。

呈刘推景仁

彭汝砺

万里依依欲见君,浪烦车马走乾坤。wàn lǐ yī yī yù jiàn jūn,làng fán chē mǎ zǒu qián kūn。
频经患难心方老,久厌尘埃眼欲昏。pín jīng huàn nán xīn fāng lǎo,jiǔ yàn chén āi yǎn yù hūn。
几日不归南郡帐,清宵长梦翟公门。jǐ rì bù guī nán jùn zhàng,qīng xiāo zhǎng mèng dí gōng mén。
侧闻丹诏从天下,愿借春风起旧根。cè wén dān zhào cóng tiān xià,yuàn jiè chūn fēng qǐ jiù gēn。

送臧梦符秀才归

彭汝砺

匹马騑騑冒晓征,故人惜别涕双零。pǐ mǎ fēi fēi mào xiǎo zhēng,gù rén xī bié tì shuāng líng。
青云器业方千里,穷巷生涯独一经。qīng yún qì yè fāng qiān lǐ,qióng xiàng shēng yá dú yī jīng。
节目已疏非杞棘,源流不竭即沧溟。jié mù yǐ shū fēi qǐ jí,yuán liú bù jié jí cāng míng。
馀闲且尽诗书学,莫遣尘埃误性灵。yú xián qiě jǐn shī shū xué,mò qiǎn chén āi wù xìng líng。

溪畔

彭汝砺

尘绪纷纷今少休,更须一去弄溪流。chén xù fēn fēn jīn shǎo xiū,gèng xū yī qù nòng xī liú。
清风满木春才半,落日明波雨乍收。qīng fēng mǎn mù chūn cái bàn,luò rì míng bō yǔ zhà shōu。
懒逐山林群野鹿,欲归江汉狎沙鸥。lǎn zhú shān lín qún yě lù,yù guī jiāng hàn xiá shā ōu。
藻疏菱密吾虽羡,未忍敲针作钓钩。zǎo shū líng mì wú suī xiàn,wèi rěn qiāo zhēn zuò diào gōu。

与梅秀才游安师池亭赋诗

彭汝砺

炎天自欲沉朱李,诗社初欣见素梅。yán tiān zì yù chén zhū lǐ,shī shè chū xīn jiàn sù méi。
绿柳荐风消酷暑,青荷飞雨濯尘埃。lǜ liǔ jiàn fēng xiāo kù shǔ,qīng hé fēi yǔ zhuó chén āi。
墙头竹影纷纷出,水面菱花细细开。qiáng tóu zhú yǐng fēn fēn chū,shuǐ miàn líng huā xì xì kāi。
拍手浩歌情不尽,笑君佳句泥流杯。pāi shǒu hào gē qíng bù jǐn,xiào jūn jiā jù ní liú bēi。

重至

彭汝砺

亭台池沼皆依旧,惟爱清风日日新。tíng tái chí zhǎo jiē yī jiù,wéi ài qīng fēng rì rì xīn。
念远恨无双羽翼,临流安得一丝纶。niàn yuǎn hèn wú shuāng yǔ yì,lín liú ān dé yī sī lún。
好花有意重留客,幽鸟无情乱惹人。hǎo huā yǒu yì zhòng liú kè,yōu niǎo wú qíng luàn rě rén。
满眼澄光清可赋,与君无厌往还频。mǎn yǎn chéng guāng qīng kě fù,yǔ jūn wú yàn wǎng hái pín。

出关寄资道

彭汝砺

草色萋青花色殷,独乘微雨度重关。cǎo sè qī qīng huā sè yīn,dú chéng wēi yǔ dù zhòng guān。
雕鹰不死蓬蒿际,骐骥方怀道路间。diāo yīng bù sǐ péng hāo jì,qí jì fāng huái dào lù jiān。
千里未能通咫尺,一毫安敢望丘山。qiān lǐ wèi néng tōng zhǐ chǐ,yī háo ān gǎn wàng qiū shān。
韶华欲老功名远,卧想清风辄厚颜。sháo huá yù lǎo gōng míng yuǎn,wò xiǎng qīng fēng zhé hòu yán。