古诗词

送吴子正赴召

彭汝砺

主上登前烈,宗丞用老儒。zhǔ shàng dēng qián liè,zōng chéng yòng lǎo rú。
饮冰宵去楚,衣锦昼归吴。yǐn bīng xiāo qù chǔ,yī jǐn zhòu guī wú。
饯别成游寺,乘欢更泛湖。jiàn bié chéng yóu sì,chéng huān gèng fàn hú。
固难逢邂逅,能复惜踟蹰。gù nán féng xiè hòu,néng fù xī chí chú。
道路春初好,山原日未晡。dào lù chūn chū hǎo,shān yuán rì wèi bū。
云中山隐约,野外水萦纡。yún zhōng shān yǐn yuē,yě wài shuǐ yíng yū。
洒落倾贤范,荒淫看伯图。sǎ luò qīng xián fàn,huāng yín kàn bó tú。
故园馀壮观,遗址入荒芜。gù yuán yú zhuàng guān,yí zhǐ rù huāng wú。
桧柏高千尺,松杉耸万株。guì bǎi gāo qiān chǐ,sōng shān sǒng wàn zhū。
轻风花散漫,细雨草沾濡。qīng fēng huā sàn màn,xì yǔ cǎo zhān rú。
簿领容休暇,形骸外絷拘。bù lǐng róng xiū xiá,xíng hái wài zhí jū。
纵横棋有力,礼乐酒无逾。zòng héng qí yǒu lì,lǐ lè jiǔ wú yú。
一鹗冲高汉,双轮上坦途。yī è chōng gāo hàn,shuāng lún shàng tǎn tú。
道途留绝咏,宣室得明谟。dào tú liú jué yǒng,xuān shì dé míng mó。
自昔行犹蹇,于今用可需。zì xī xíng yóu jiǎn,yú jīn yòng kě xū。
愿言思本末,无用较锱铢。yuàn yán sī běn mò,wú yòng jiào zī zhū。
仕路诚相照,年家契自殊。shì lù chéng xiāng zhào,nián jiā qì zì shū。
几成嵇叔懒,敢谓孟轲迂。jǐ chéng jī shū lǎn,gǎn wèi mèng kē yū。
陋学真胶柱,危踪近跋胡。lòu xué zhēn jiāo zhù,wēi zōng jìn bá hú。
应须寄珠玉,方愿刻肌肤。yīng xū jì zhū yù,fāng yuàn kè jī fū。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

拟赏花钓鱼诗

彭汝砺

霁色苍茫杳蔼中,玉舆朝出大明宫。jì sè cāng máng yǎo ǎi zhōng,yù yú cháo chū dà míng gōng。
修鳞戏跃神池日,宿蕊争开禁籞风。xiū lín xì yuè shén chí rì,sù ruǐ zhēng kāi jìn yù fēng。
韶乐大恩流动植,灵台馀泽入鱼虫。sháo lè dà ēn liú dòng zhí,líng tái yú zé rù yú chóng。
龙光所被何其厚,欲报惭无尺寸功。lóng guāng suǒ bèi hé qí hòu,yù bào cán wú chǐ cùn gōng。

拟赏花钓鱼诗

彭汝砺

九重殿阁五云中,闲暇君臣燕乐同。jiǔ zhòng diàn gé wǔ yún zhōng,xián xiá jūn chén yàn lè tóng。
芳卉便成金色界,游鳞如在水晶宫。fāng huì biàn chéng jīn sè jiè,yóu lín rú zài shuǐ jīng gōng。
承云乐见太平象,湛露诗成王者风。chéng yún lè jiàn tài píng xiàng,zhàn lù shī chéng wáng zhě fēng。
从幸甘泉能献赋,愧无人可似扬雄。cóng xìng gān quán néng xiàn fù,kuì wú rén kě shì yáng xióng。

题醒心亭

彭汝砺

红尘万里困征鞍,喜向幽亭一倚栏。hóng chén wàn lǐ kùn zhēng ān,xǐ xiàng yōu tíng yī yǐ lán。
日夜水声趋涧曲,西南山色上云端。rì yè shuǐ shēng qū jiàn qū,xī nán shān sè shàng yún duān。
窗横古木秋阴老,槛逼苍崖雨气寒。chuāng héng gǔ mù qiū yīn lǎo,kǎn bī cāng yá yǔ qì hán。
搜尽肺肠吟不竟,欲君亲置画图看。sōu jǐn fèi cháng yín bù jìng,yù jūn qīn zhì huà tú kàn。

谨次知县奉议

彭汝砺

早日苍茫杳霭中,绣衣彩旆照花骢。zǎo rì cāng máng yǎo ǎi zhōng,xiù yī cǎi pèi zhào huā cōng。
路从古汴聊分北,家在琅琊更近东。lù cóng gǔ biàn liáo fēn běi,jiā zài láng yá gèng jìn dōng。
大野晓行千嶂月,长河朝济一帆风。dà yě xiǎo xíng qiān zhàng yuè,zhǎng hé cháo jì yī fān fēng。
赐环不独邦人愿,名字从来重两宫。cì huán bù dú bāng rén yuàn,míng zì cóng lái zhòng liǎng gōng。

次来韵

彭汝砺

山川不见石泉城,风日摇摇想旆旌。shān chuān bù jiàn shí quán chéng,fēng rì yáo yáo xiǎng pèi jīng。
鸑鷟老寻丹穴宿,骅骝饥上赤霄行。yuè zhuó lǎo xún dān xué sù,huá liú jī shàng chì xiāo xíng。
隆冬霜雪伤萍泛,末路埃尘忆盖倾。lóng dōng shuāng xuě shāng píng fàn,mò lù āi chén yì gài qīng。
父老只知荣衣绣,乡人未会贵登瀛。fù lǎo zhǐ zhī róng yī xiù,xiāng rén wèi huì guì dēng yíng。

拙句送通判学士正夫

彭汝砺

山谷冥冥多雪霜,人情随处不悲凉。shān gǔ míng míng duō xuě shuāng,rén qíng suí chù bù bēi liáng。
彩衣公独有老母,乔木我今思故乡。cǎi yī gōng dú yǒu lǎo mǔ,qiáo mù wǒ jīn sī gù xiāng。
行酒赋诗不忍别,登高临远便相望。xíng jiǔ fù shī bù rěn bié,dēng gāo lín yuǎn biàn xiāng wàng。
故乡虽好莫留滞,日月其除行路长。gù xiāng suī hǎo mò liú zhì,rì yuè qí chú xíng lù zhǎng。

长沙道中寄君时

彭汝砺

少时惜别惟男女,老大相思味尤苦。shǎo shí xī bié wéi nán nǚ,lǎo dà xiāng sī wèi yóu kǔ。
时节愁深聚作云,道途泪落纷如雨。shí jié chóu shēn jù zuò yún,dào tú lèi luò fēn rú yǔ。
梦魂章水去无时,书信蒲山来有数。mèng hún zhāng shuǐ qù wú shí,shū xìn pú shān lái yǒu shù。
几时与汝归去来,彩服相看老农圃。jǐ shí yǔ rǔ guī qù lái,cǎi fú xiāng kàn lǎo nóng pǔ。

和文渊游馀干山寺

彭汝砺

爱山终日在山巅,山径迟留几屐穿。ài shān zhōng rì zài shān diān,shān jìng chí liú jǐ jī chuān。
涧水曲流随步屧,炉香深处作云烟。jiàn shuǐ qū liú suí bù xiè,lú xiāng shēn chù zuò yún yān。
峨峨健马横岩石,漠漠苍龙宿旧渊。é é jiàn mǎ héng yán shí,mò mò cāng lóng sù jiù yuān。
为语琵琶洲上路,几时容我系归船。wèi yǔ pí pá zhōu shàng lù,jǐ shí róng wǒ xì guī chuán。

道中每至山寺辄迟留久之

彭汝砺

杖屦徜徉信所之,偶逢佳致即忘归。zhàng jù cháng yáng xìn suǒ zhī,ǒu féng jiā zhì jí wàng guī。
舟帷不系东西去,云似无心在处飞。zhōu wéi bù xì dōng xī qù,yún shì wú xīn zài chù fēi。
岁月漫能催我老,江山可复与人违。suì yuè màn néng cuī wǒ lǎo,jiāng shān kě fù yǔ rén wéi。
一廛未足南陔志,静笑浮生事事非。yī chán wèi zú nán gāi zhì,jìng xiào fú shēng shì shì fēi。

武冈驿

彭汝砺

行路萧条伤客心,黄云不动祇阴阴。xíng lù xiāo tiáo shāng kè xīn,huáng yún bù dòng qí yīn yīn。
天寒独鹤飞平泽,日暮慈鸦归故林。tiān hán dú hè fēi píng zé,rì mù cí yā guī gù lín。
鳞翼不将一字至,雪霜莫怪二毛侵。lín yì bù jiāng yī zì zhì,xuě shuāng mò guài èr máo qīn。
拥炉更饮钟陵酒,抱膝漫为梁甫吟。yōng lú gèng yǐn zhōng líng jiǔ,bào xī màn wèi liáng fǔ yín。

依韵和萧推官见贻推官

彭汝砺

晚年相遇更堂堂,只似当时鄱水阳。wǎn nián xiāng yù gèng táng táng,zhǐ shì dāng shí pó shuǐ yáng。
物论固非低阀阅,家声元自满湖湘。wù lùn gù fēi dī fá yuè,jiā shēng yuán zì mǎn hú xiāng。
风回獠俗归陶冶,囊括蛮州入井疆。fēng huí liáo sú guī táo yě,náng kuò mán zhōu rù jǐng jiāng。
使指质成非有用,赠言虚自辱圭璋。shǐ zhǐ zhì chéng fēi yǒu yòng,zèng yán xū zì rǔ guī zhāng。

寄佛印

彭汝砺

菩萨化成瑶象车,超腾倏忽到云居。pú sà huà chéng yáo xiàng chē,chāo téng shū hū dào yún jū。
提携满钵雕胡饭,供养一箪明月珠。tí xié mǎn bō diāo hú fàn,gōng yǎng yī dān míng yuè zhū。
称我姓名日专甲,问师安否近何如。chēng wǒ xìng míng rì zhuān jiǎ,wèn shī ān fǒu jìn hé rú。
即今无病无言说,还有人能致问无。jí jīn wú bìng wú yán shuō,hái yǒu rén néng zhì wèn wú。

清江闻提举承议先行驰寄小诗

彭汝砺

一水相忘复此时,世情岂故与人违。yī shuǐ xiāng wàng fù cǐ shí,shì qíng qǐ gù yǔ rén wéi。
江湖雨涨潜鳞去,霄汉云深画鹢飞。jiāng hú yǔ zhǎng qián lín qù,xiāo hàn yún shēn huà yì fēi。
晓月正思公共载,春风好与我同归。xiǎo yuè zhèng sī gōng gòng zài,chūn fēng hǎo yǔ wǒ tóng guī。
别来道味知何似,丹灶黄芽想更肥。bié lái dào wèi zhī hé shì,dān zào huáng yá xiǎng gèng féi。

又和治居许昌诗

彭汝砺

事与心违即挂冠,逍遥芝术长童颜。shì yǔ xīn wéi jí guà guān,xiāo yáo zhī shù zhǎng tóng yán。
黄金晚去云中阙,员峤深游海上山。huáng jīn wǎn qù yún zhōng quē,yuán jiào shēn yóu hǎi shàng shān。
平日以身当国论,老年将梦比人间。píng rì yǐ shēn dāng guó lùn,lǎo nián jiāng mèng bǐ rén jiān。
文章气力终豪健,四韵诗来倚马还。wén zhāng qì lì zhōng háo jiàn,sì yùn shī lái yǐ mǎ hái。

又和治居许昌诗

彭汝砺

闻说当年鹓鹭班,谏书无数慰龙颜。wén shuō dāng nián yuān lù bān,jiàn shū wú shù wèi lóng yán。
水横颍首归新第,云断峨眉忆旧山。shuǐ héng yǐng shǒu guī xīn dì,yún duàn é méi yì jiù shān。
漫有新诗名海内,曾闻雅乐献河间。màn yǒu xīn shī míng hǎi nèi,céng wén yǎ lè xiàn hé jiān。
西湖今日春应好,想见扁舟载月还。xī hú jīn rì chūn yīng hǎo,xiǎng jiàn biǎn zhōu zài yuè hái。