古诗词

予十一月甲申以使来武冈坐茅茨之室逼闾阎之陋无故人往来之乐怀羁旅不足之情于是有游古山之寺在县西十五里而山水俊拔深秀亦有可爱者因留置酒抵暮还驿而作是诗

彭汝砺

淡日沙村晚,霜晴溪路遥。dàn rì shā cūn wǎn,shuāng qíng xī lù yáo。
蛮人瞻虎节,田父看星轺。mán rén zhān hǔ jié,tián fù kàn xīng yáo。
使指勤咨问,君恩费养调。shǐ zhǐ qín zī wèn,jūn ēn fèi yǎng diào。
畏途谙跋涉,遗策问刍荛。wèi tú ān bá shè,yí cè wèn chú ráo。
腊近云长暝,春迟雪未消。là jìn yún zhǎng míng,chūn chí xuě wèi xiāo。
远空低幕帟,叠嶂露琼瑶。yuǎn kōng dī mù yì,dié zhàng lù qióng yáo。
板屋谁家舍,茅檐何处桥。bǎn wū shuí jiā shě,máo yán hé chù qiáo。
梅香浮远水,藤古上重霄。méi xiāng fú yuǎn shuǐ,téng gǔ shàng zhòng xiāo。
细草眠黄犊,巅崖落皂雕。xì cǎo mián huáng dú,diān yá luò zào diāo。
儿童晴出牧,妇女晚归樵。ér tóng qíng chū mù,fù nǚ wǎn guī qiáo。
樵髻骑吹笛,斑衣行踏谣。qiáo jì qí chuī dí,bān yī xíng tà yáo。
封疆连五岭,习俗带三苗。fēng jiāng lián wǔ lǐng,xí sú dài sān miáo。
狐鼠藏溪老,豺狼脱洞骄。hú shǔ cáng xī lǎo,chái láng tuō dòng jiāo。
今当蒙润泽,久已静氛妖。jīn dāng méng rùn zé,jiǔ yǐ jìng fēn yāo。
歌舞随乡地,耕桑托圣朝。gē wǔ suí xiāng dì,gēng sāng tuō shèng cháo。
威仪欣用夏,姓氏耻称猺。wēi yí xīn yòng xià,xìng shì chǐ chēng yáo。
僧至不千里,寺名非一朝。sēng zhì bù qiān lǐ,sì míng fēi yī cháo。
小亭浮草莽,高阁出苕荛。xiǎo tíng fú cǎo mǎng,gāo gé chū sháo ráo。
泉细能沾润,峰危欲动摇。quán xì néng zhān rùn,fēng wēi yù dòng yáo。
会观禅味足,还见讲花飘。huì guān chán wèi zú,hái jiàn jiǎng huā piāo。
茶泛波无迹,香深篆未消。chá fàn bō wú jì,xiāng shēn zhuàn wèi xiāo。
远游贪物象,久客厌尘嚣。yuǎn yóu tān wù xiàng,jiǔ kè yàn chén xiāo。
子美诗千首,渊明醉一瓢。zi měi shī qiān shǒu,yuān míng zuì yī piáo。
倘来淹白昼,轻去恨连宵。tǎng lái yān bái zhòu,qīng qù hèn lián xiāo。
野色随行李,滩声逐画桡。yě sè suí xíng lǐ,tān shēng zhú huà ráo。
舄归烟漠漠,旌旋雨萧萧。xì guī yān mò mò,jīng xuán yǔ xiāo xiāo。
淡月生昭旷,青灯照寂寥。dàn yuè shēng zhāo kuàng,qīng dēng zhào jì liáo。
岁时惟箭激,江海祇萍漂。suì shí wéi jiàn jī,jiāng hǎi qí píng piāo。
洪井连庐阜,蒲山近斗杓。hóng jǐng lián lú fù,pú shān jìn dòu biāo。
且从周梦去,莫作楚辞招。qiě cóng zhōu mèng qù,mò zuò chǔ cí zhāo。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

春秋成字韵

彭汝砺

凤鸟知何处,麟经卒告成。fèng niǎo zhī hé chù,lín jīng zú gào chéng。
人人无义战,岁岁有王正。rén rén wú yì zhàn,suì suì yǒu wáng zhèng。
秦楚空强力,桓文漫主盟。qín chǔ kōng qiáng lì,huán wén màn zhǔ méng。
是非微旨在,终始愿深明。shì fēi wēi zhǐ zài,zhōng shǐ yuàn shēn míng。

春秋成字韵

彭汝砺

法为衰周起,文因旧史成。fǎ wèi shuāi zhōu qǐ,wén yīn jiù shǐ chéng。
有权皆反正,无事亦书正。yǒu quán jiē fǎn zhèng,wú shì yì shū zhèng。
泣血葵丘会,伤心首止盟。qì xuè kuí qiū huì,shāng xīn shǒu zhǐ méng。
三家自萤爝,未助太阳明。sān jiā zì yíng jué,wèi zhù tài yáng míng。

春秋成字韵

彭汝砺

圣念周邦弱,经因鲁史成。shèng niàn zhōu bāng ruò,jīng yīn lǔ shǐ chéng。
尊王常谨始,罪隐不书正。zūn wáng cháng jǐn shǐ,zuì yǐn bù shū zhèng。
弗义嗟频战,无常叹屡盟。fú yì jiē pín zhàn,wú cháng tàn lǚ méng。
幽微今焕若,宁复比丘明。yōu wēi jīn huàn ruò,níng fù bǐ qiū míng。

春秋成字韵

彭汝砺

赏罚陵迟久,春秋笔削成。shǎng fá líng chí jiǔ,chūn qiū bǐ xuē chéng。
称人讥楚僭,书月谨周正。chēng rén jī chǔ jiàn,shū yuè jǐn zhōu zhèng。
国国强并弱,时时会复盟。guó guó qiáng bìng ruò,shí shí huì fù méng。
前贤褒贬在,一览是非明。qián xián bāo biǎn zài,yī lǎn shì fēi míng。

和深父伤字韵

彭汝砺

郑弃非人弃,梁亡只自亡。zhèng qì fēi rén qì,liáng wáng zhǐ zì wáng。
危机交弊弱,血刃第争强。wēi jī jiāo bì ruò,xuè rèn dì zhēng qiáng。
恃力虽千国,推尊独一王。shì lì suī qiān guó,tuī zūn dú yī wáng。
衰微今已往,掩卷益增伤。shuāi wēi jīn yǐ wǎng,yǎn juǎn yì zēng shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

前史权衡在,当时法度亡。qián shǐ quán héng zài,dāng shí fǎ dù wáng。
力扶周室弱,深抑楚人强。lì fú zhōu shì ruò,shēn yì chǔ rén qiáng。
言战嗟无义,书元示有王。yán zhàn jiē wú yì,shū yuán shì yǒu wáng。
细推褒贬意,掩卷一悲伤。xì tuī bāo biǎn yì,yǎn juǎn yī bēi shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

战伐周纲替,春秋救已亡。zhàn fá zhōu gāng tì,chūn qiū jiù yǐ wáng。
缀旒忧主弱,问鼎叹臣强。zhuì liú yōu zhǔ ruò,wèn dǐng tàn chén qiáng。
萧斧惩当世,蓍龟鉴后王。xiāo fǔ chéng dāng shì,shī guī jiàn hòu wáng。
最怜君学苦,能为古人伤。zuì lián jūn xué kǔ,néng wèi gǔ rén shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

春秋二百战,一一叙兴亡。chūn qiū èr bǎi zhàn,yī yī xù xīng wáng。
书战皆非义,称人亦贬强。shū zhàn jiē fēi yì,chēng rén yì biǎn qiáng。
临文常抑楚,谨始必尊王。lín wén cháng yì chǔ,jǐn shǐ bì zūn wáng。
穷究当时事,应须发感伤。qióng jiū dāng shí shì,yīng xū fā gǎn shāng。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

学易非吾敢,疲驽亦勉旃。xué yì fēi wú gǎn,pí nú yì miǎn zhān。
冥心二篇策,皓首一韦编。míng xīn èr piān cè,hào shǒu yī wéi biān。
忧患生拘羑,几微续草玄。yōu huàn shēng jū yǒu,jǐ wēi xù cǎo xuán。
相期须畛域,慎勿泥蹄筌。xiāng qī xū zhěn yù,shèn wù ní tí quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

大易诚微矣,吾门敢舍旃。dà yì chéng wēi yǐ,wú mén gǎn shě zhān。
文虽重旧旨,孔亦断残编。wén suī zhòng jiù zhǐ,kǒng yì duàn cán biān。
道远为功骏,言微蓄意玄。dào yuǎn wèi gōng jùn,yán wēi xù yì xuán。
江鱼如可得,朝夕自忘筌。jiāng yú rú kě dé,cháo xī zì wàng quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

圣意藏羲易,人心勿舍旃。shèng yì cáng xī yì,rén xīn wù shě zhān。
玩爻知上古,经火叹遗编。wán yáo zhī shàng gǔ,jīng huǒ tàn yí biān。
六画功成简,三才道亦玄。liù huà gōng chéng jiǎn,sān cái dào yì xuán。
兄今微大过,默默识真筌。xiōng jīn wēi dà guò,mò mò shí zhēn quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

易道更三古,愚心愿勉旃。yì dào gèng sān gǔ,yú xīn yuàn miǎn zhān。
研几甘白首,穷理自黄编。yán jǐ gān bái shǒu,qióng lǐ zì huáng biān。
西伯爻于繇,扬雄准以玄。xī bó yáo yú yáo,yáng xióng zhǔn yǐ xuán。
意先言象得,从此舍鱼筌。yì xiān yán xiàng dé,cóng cǐ shě yú quán。

毛诗

彭汝砺

美刺诗之奥,予今得所归。měi cì shī zhī ào,yǔ jīn dé suǒ guī。
议收天地远,心到圣贤微。yì shōu tiān dì yuǎn,xīn dào shèng xián wēi。
雅颂藏兴废,虫鱼隐是非。yǎ sòng cáng xīng fèi,chóng yú yǐn shì fēi。
篇章三百五,一一数珠玑。piān zhāng sān bǎi wǔ,yī yī shù zhū jī。

毛诗

彭汝砺

古诗皆有托,正道岂无归。gǔ shī jiē yǒu tuō,zhèng dào qǐ wú guī。
风雅收功远,弦歌得趣微。fēng yǎ shōu gōng yuǎn,xián gē dé qù wēi。
王刘终少是,毛郑亦多非。wáng liú zhōng shǎo shì,máo zhèng yì duō fēi。
儒氏潜深爱,篇篇尽玉玑。rú shì qián shēn ài,piān piān jǐn yù jī。

毛诗

彭汝砺

周鲁诗三百,篇篇自有归。zhōu lǔ shī sān bǎi,piān piān zì yǒu guī。
人心散堙郁,物意露幽微。rén xīn sàn yīn yù,wù yì lù yōu wēi。
原本今无复,风华比益非。yuán běn jīn wú fù,fēng huá bǐ yì fēi。
遒人不知采,空此缀明玑。qiú rén bù zhī cǎi,kōng cǐ zhuì míng jī。
10601234567»