古诗词

忠孝图

彭汝砺

君亲等乾坤,恩义俱罔极。jūn qīn děng qián kūn,ēn yì jù wǎng jí。
浮生一毫发,尽出覆载力。fú shēng yī háo fā,jǐn chū fù zài lì。
我思古之人,节义有遗则。wǒ sī gǔ zhī rén,jié yì yǒu yí zé。
以身托万事,糜殒终无啬。yǐ shēn tuō wàn shì,mí yǔn zhōng wú sè。
名教落编简,不与日月蚀。míng jiào luò biān jiǎn,bù yǔ rì yuè shí。
世薄道亦微,纲常堕荆棘。shì báo dào yì wēi,gāng cháng duò jīng jí。
想像不可追,徘徊意悽恻。xiǎng xiàng bù kě zhuī,pái huái yì qī cè。
燕卿真士雄,绘素见颜色。yàn qīng zhēn shì xióng,huì sù jiàn yán sè。
谋惟引深思,摩揣穷多识。móu wéi yǐn shēn sī,mó chuāi qióng duō shí。
金朱宠纯懿,斧钺诛奸慝。jīn zhū chǒng chún yì,fǔ yuè zhū jiān tè。
欲将春秋法,转徙示九域。yù jiāng chūn qiū fǎ,zhuǎn xǐ shì jiǔ yù。
肥陵泮宫庭,收拾在四壁。féi líng pàn gōng tíng,shōu shí zài sì bì。
千年土中身,精神回翰墨。qiān nián tǔ zhōng shēn,jīng shén huí hàn mò。
峥嵘列星辰,奴隶生叹息。zhēng róng liè xīng chén,nú lì shēng tàn xī。
已死疑可求,欲语嗟复默。yǐ sǐ yí kě qiú,yù yǔ jiē fù mò。
清风飒冰霜,直气森剑戟。qīng fēng sà bīng shuāng,zhí qì sēn jiàn jǐ。
富贵喜图画,蓄聚穷千亿。fù guì xǐ tú huà,xù jù qióng qiān yì。
丹青彼虽工,龟鉴吾自得。dān qīng bǐ suī gōng,guī jiàn wú zì dé。
愿言同此心,论世师盛德。yuàn yán tóng cǐ xīn,lùn shì shī shèng dé。
当使忠孝风,自家刑邦国。dāng shǐ zhōng xiào fēng,zì jiā xíng bāng guó。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

寄广汉

彭汝砺

今年万载驿逢冬,恰似淮南风雪中。jīn nián wàn zài yì féng dōng,qià shì huái nán fēng xuě zhōng。
草草杯盘浑自足,笑谈只欠布袍翁。cǎo cǎo bēi pán hún zì zú,xiào tán zhǐ qiàn bù páo wēng。

己未冬至分宜道阻雨今岁冬至新喻道中亦雨

彭汝砺

去年冬至入分宜,雨雪思亲泪亦垂。qù nián dōng zhì rù fēn yí,yǔ xuě sī qīn lèi yì chuí。
今日载驰新喻道,大都浑似去年时。jīn rì zài chí xīn yù dào,dà dōu hún shì qù nián shí。

三年七到袁州

彭汝砺

三年把节走天涯,七过宜春城上台。sān nián bǎ jié zǒu tiān yá,qī guò yí chūn chéng shàng tái。
林下道人还一笑,雪霜重见使华来。lín xià dào rén hái yī xiào,xuě shuāng zhòng jiàn shǐ huá lái。

和执中及谢检法

彭汝砺

天女匆忙来献花,庄严净妙一何嘉。tiān nǚ cōng máng lái xiàn huā,zhuāng yán jìng miào yī hé jiā。
儿童更少浑无著,自胜维摩长者家。ér tóng gèng shǎo hún wú zhù,zì shèng wéi mó zhǎng zhě jiā。

和执中及谢检法

彭汝砺

三年不见洛阳花,今日襄阳看转嘉。sān nián bù jiàn luò yáng huā,jīn rì xiāng yáng kàn zhuǎn jiā。
奔走簿书长似梦,不知春已满人家。bēn zǒu bù shū zhǎng shì mèng,bù zhī chūn yǐ mǎn rén jiā。

答侗

彭汝砺

说禅半夜雨天花,不似无言气味嘉。shuō chán bàn yè yǔ tiān huā,bù shì wú yán qì wèi jiā。
汝但为维摩长者,我甘作净饭王家。rǔ dàn wèi wéi mó zhǎng zhě,wǒ gān zuò jìng fàn wáng jiā。

答侗

彭汝砺

花即是空空是花,算来无恶亦无嘉。huā jí shì kōng kōng shì huā,suàn lái wú è yì wú jiā。
凌烟老将今无事,四海车书浑一家。líng yān lǎo jiāng jīn wú shì,sì hǎi chē shū hún yī jiā。

行舟芦苇中

彭汝砺

芦苇萧萧吹晚风,画船长在雨声中。lú wěi xiāo xiāo chuī wǎn fēng,huà chuán zhǎng zài yǔ shēng zhōng。
浮生厌足江湖味,好在溪边旧钓筒。fú shēng yàn zú jiāng hú wèi,hǎo zài xī biān jiù diào tǒng。

和致远

彭汝砺

过从准拟酒如渑,腊到春风次第生。guò cóng zhǔn nǐ jiǔ rú miǎn,là dào chūn fēng cì dì shēng。
七日风流金胜好,九霄雨露锡银罂。qī rì fēng liú jīn shèng hǎo,jiǔ xiāo yǔ lù xī yín yīng。

君宜弟还鄱阳风雨未行驰寄此诗

彭汝砺

鸿雁行行如弟兄,天寒故故作秋声。hóng yàn xíng xíng rú dì xiōng,tiān hán gù gù zuò qiū shēng。
江湖寂寞风雨急,今夜扁舟行未行。jiāng hú jì mò fēng yǔ jí,jīn yè biǎn zhōu xíng wèi xíng。

泛丰陵溪

彭汝砺

系马却行海上滨,夜寒孤月故随人。xì mǎ què xíng hǎi shàng bīn,yè hán gū yuè gù suí rén。
自怜不及溪心月,正照萱堂鬓雪新。zì lián bù jí xī xīn yuè,zhèng zhào xuān táng bìn xuě xīn。

泛丰陵溪

彭汝砺

溪边置酒稍徘徊,坐看溪声滚滚来。xī biān zhì jiǔ shāo pái huái,zuò kàn xī shēng gǔn gǔn lái。
传语鸬鹚与鸂鶒,暂时相见莫相猜。chuán yǔ lú cí yǔ xī chì,zàn shí xiāng jiàn mò xiāng cāi。

桥上

彭汝砺

桥南桥北水溅溅,江海归心已浩然。qiáo nán qiáo běi shuǐ jiàn jiàn,jiāng hǎi guī xīn yǐ hào rán。
素食日惭无补报,临流端欲问归船。sù shí rì cán wú bǔ bào,lín liú duān yù wèn guī chuán。

道遇施户曹口占寄君时

彭汝砺

阴阴作雨祇漫漫,今日虽霜未苦寒。yīn yīn zuò yǔ qí màn màn,jīn rì suī shuāng wèi kǔ hán。
归去襄阳见吾弟,为言道路且平安。guī qù xiāng yáng jiàn wú dì,wèi yán dào lù qiě píng ān。

和君时弟南斋

彭汝砺

秋阴作雨拟如何,只欲催人涕泗沱。qiū yīn zuò yǔ nǐ rú hé,zhǐ yù cuī rén tì sì tuó。
愁绝暮蝉无限意,凄凉啼咽不成歌。chóu jué mù chán wú xiàn yì,qī liáng tí yàn bù chéng gē。