古诗词

途中

彭汝砺

一日复一日,悠悠竟何之。yī rì fù yī rì,yōu yōu jìng hé zhī。
万物但此理,百年能几时。wàn wù dàn cǐ lǐ,bǎi nián néng jǐ shí。
墨翟悲已误,贾生哭奚为。mò dí bēi yǐ wù,jiǎ shēng kū xī wèi。
可怜日月轮,日夜争东西。kě lián rì yuè lún,rì yè zhēng dōng xī。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

最忆东林竹,萧疏入梦魂。zuì yì dōng lín zhú,xiāo shū rù mèng hún。
秋枝馀凤实,春径长龙孙。qiū zhī yú fèng shí,chūn jìng zhǎng lóng sūn。
声转晨风细,阴生夜月繁。shēng zhuǎn chén fēng xì,yīn shēng yè yuè fán。
几时归袂接,烂熟醉芳樽。jǐ shí guī mèi jiē,làn shú zuì fāng zūn。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

长忆东林橘,秋深个个圆。zhǎng yì dōng lín jú,qiū shēn gè gè yuán。
青云众星聚,碧海万枝联。qīng yún zhòng xīng jù,bì hǎi wàn zhī lián。
染露光相照,经霜味十全。rǎn lù guāng xiāng zhào,jīng shuāng wèi shí quán。
能将洞庭种,分寄楚江边。néng jiāng dòng tíng zhǒng,fēn jì chǔ jiāng biān。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

每忆东林菊,秋风一万枝。měi yì dōng lín jú,qiū fēng yī wàn zhī。
尽饶春卉盛,不为晓霜衰。jǐn ráo chūn huì shèng,bù wèi xiǎo shuāng shuāi。
故国三年别,高朋九日期。gù guó sān nián bié,gāo péng jiǔ rì qī。
篱边自开落,熟醉负金卮。lí biān zì kāi luò,shú zuì fù jīn zhī。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

最忆东林好,真珠细细花。zuì yì dōng lín hǎo,zhēn zhū xì xì huā。
沧溟分瑞色,蓬荜见春华。cāng míng fēn ruì sè,péng bì jiàn chūn huá。
雨压纤枝转,风吹小叶斜。yǔ yā xiān zhī zhuǎn,fēng chuī xiǎo yè xié。
化工纤巧甚,无怪世情奢。huà gōng xiān qiǎo shén,wú guài shì qíng shē。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

最忆东林景,占春见早梅。zuì yì dōng lín jǐng,zhàn chūn jiàn zǎo méi。
仙花自潇洒,雅思不尘埃。xiān huā zì xiāo sǎ,yǎ sī bù chén āi。
却恐随风散,长疑带雪开。què kǒng suí fēng sàn,zhǎng yí dài xuě kāi。
淮濆终少有,驿使亦能来。huái fén zhōng shǎo yǒu,yì shǐ yì néng lái。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

最忆东林胜,花间旧种橙。zuì yì dōng lín shèng,huā jiān jiù zhǒng chéng。
龙珠相照应,鹄壳未飞鸣。lóng zhū xiāng zhào yīng,gǔ ké wèi fēi míng。
香臭先群众,龙光望太清。xiāng chòu xiān qún zhòng,lóng guāng wàng tài qīng。
良庖不遐弃,亦足效和羹。liáng páo bù xiá qì,yì zú xiào hé gēng。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

最忆东林侧,花开季季同。zuì yì dōng lín cè,huā kāi jì jì tóng。
岂无十日好,长占四时红。qǐ wú shí rì hǎo,zhǎng zhàn sì shí hóng。
爱玩迷光景,偏私见化工。ài wán mí guāng jǐng,piān sī jiàn huà gōng。
可嗟桃李盛,荣落独春风。kě jiē táo lǐ shèng,róng luò dú chūn fēng。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

鸭脚东林畔,慈亲手自栽。yā jiǎo dōng lín pàn,cí qīn shǒu zì zāi。
取心俱有实,视表独非材。qǔ xīn jù yǒu shí,shì biǎo dú fēi cái。
白玉成千粒,红纱寄百枚。bái yù chéng qiān lì,hóng shā jì bǎi méi。
江南春去早,花复几时开。jiāng nán chūn qù zǎo,huā fù jǐ shí kāi。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

棠棣东林秀,纷纷近北堂。táng dì dōng lín xiù,fēn fēn jìn běi táng。
池荷羞叶绿,篱菊酿花黄。chí hé xiū yè lǜ,lí jú niàng huā huáng。
袅袅风前态,飘飘雨后香。niǎo niǎo fēng qián tài,piāo piāo yǔ hòu xiāng。
读书忆兄弟,回首泪千行。dú shū yì xiōng dì,huí shǒu lèi qiān xíng。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

二月东林胜,千花贵牡丹。èr yuè dōng lín shèng,qiān huā guì mǔ dān。
笑迎春日暖,困怯晓风寒。xiào yíng chūn rì nuǎn,kùn qiè xiǎo fēng hán。
仙子迷蓬岛,贫家富绮纨。xiān zi mí péng dǎo,pín jiā fù qǐ wán。
咏思魂欲断,谁寄画图看。yǒng sī hún yù duàn,shuí jì huà tú kàn。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

榴结东林秀,维扬得此栽。liú jié dōng lín xiù,wéi yáng dé cǐ zāi。
春风百花落,暑雨数苞开。chūn fēng bǎi huā luò,shǔ yǔ shù bāo kāi。
转影临妆镜,飞香上酒杯。zhuǎn yǐng lín zhuāng jìng,fēi xiāng shàng jiǔ bēi。
江淮千里远,安得一枝来。jiāng huái qiān lǐ yuǎn,ān dé yī zhī lái。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

见说东林地,盆池近种莲。jiàn shuō dōng lín dì,pén chí jìn zhǒng lián。
清风生绿水,酷日冒炎天。qīng fēng shēng lǜ shuǐ,kù rì mào yán tiān。
物外无双格,花中第一仙。wù wài wú shuāng gé,huā zhōng dì yī xiān。
即今春已到,应复叶田田。jí jīn chūn yǐ dào,yīng fù yè tián tián。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

吾忆东林北,庭前巧作山。wú yì dōng lín běi,tíng qián qiǎo zuò shān。
乍晴风苒苒,久雨藓班班。zhà qíng fēng rǎn rǎn,jiǔ yǔ xiǎn bān bān。
渔钓沧洲静,樵歌白日闲。yú diào cāng zhōu jìng,qiáo gē bái rì xián。
蓬瀛仙世界,容易落人间。péng yíng xiān shì jiè,róng yì luò rén jiān。

试诸葛生笔因书所怀寄诸弟

彭汝砺

吾爱东林静,幽亭学结茅。wú ài dōng lín jìng,yōu tíng xué jié máo。
风云生石谷,烟雾接林梢。fēng yún shēng shí gǔ,yān wù jiē lín shāo。
短槛仙禽宿,疏棂乳燕巢。duǎn kǎn xiān qín sù,shū líng rǔ yàn cháo。
更无尘俗到,潇洒似寒郊。gèng wú chén sú dào,xiāo sǎ shì hán jiāo。

又忆东林

彭汝砺

夫君自南国,有信寄西风。fū jūn zì nán guó,yǒu xìn jì xī fēng。
天上曾攀桂,江边复转蓬。tiān shàng céng pān guì,jiāng biān fù zhuǎn péng。
试为千里约,敢愠一囊空。shì wèi qiān lǐ yuē,gǎn yùn yī náng kōng。
相望看明月,高秋复在中。xiāng wàng kàn míng yuè,gāo qiū fù zài zhōng。