古诗词

观画

彭汝砺

少时驰驱走四方,马足遍踏无边疆。shǎo shí chí qū zǒu sì fāng,mǎ zú biàn tà wú biān jiāng。
北逾崦嵫薄扶桑,远陟羊肠上太行。běi yú yān zī báo fú sāng,yuǎn zhì yáng cháng shàng tài xíng。
历参涉昴扪亢房,荡舟溟渤浮河潢。lì cān shè mǎo mén kàng fáng,dàng zhōu míng bó fú hé huáng。
五湖彭蠡窥沅湘,蛟龙出没鳞鬣苍。wǔ hú péng lí kuī yuán xiāng,jiāo lóng chū méi lín liè cāng。
大浪震叠钟鼓撞,怒蜃结搆珠瑶光。dà làng zhèn dié zhōng gǔ zhuàng,nù shèn jié gòu zhū yáo guāng。
游鱼鲦鲿鳣鲔鲂,鸂鶒沉浮旅鴐鸧。yóu yú tiáo cháng zhān wěi fáng,xī chì chén fú lǚ gē cāng。
大鹏一飞凌鹔鹴,中林荃蕙杂兰菖。dà péng yī fēi líng sù shuāng,zhōng lín quán huì zá lán chāng。
妖红曼绿艳靓妆,回溪曲覆秀筼筜。yāo hóng màn lǜ yàn jìng zhuāng,huí xī qū fù xiù yún dāng。
老松怪柏号风霜,桂丹枫赤橘柚黄。lǎo sōng guài bǎi hào fēng shuāng,guì dān fēng chì jú yòu huáng。
阆风仙人醉琼浆,前旆虹蜺骑凤皇。láng fēng xiān rén zuì qióng jiāng,qián pèi hóng ní qí fèng huáng。
云台曲璧络奇璜,缥缈天乐非宫商。yún tái qū bì luò qí huáng,piāo miǎo tiān lè fēi gōng shāng。
我欲从之匪暇遑,昨朝图画纷开张。wǒ yù cóng zhī fěi xiá huáng,zuó cháo tú huà fēn kāi zhāng。
睥睨旧游心惚慌,南岭赤日西玄霜。pì nì jiù yóu xīn hū huāng,nán lǐng chì rì xī xuán shuāng。
愁云不开雨雪雱,变化倏忽无经常。chóu yún bù kāi yǔ xuě pāng,biàn huà shū hū wú jīng cháng。
隆楼杰阁郁相望,远峰截嵲插雕梁。lóng lóu jié gé yù xiāng wàng,yuǎn fēng jié niè chā diāo liáng。
商人骑马儿牧羊,牛车鱼艇浮纤芒。shāng rén qí mǎ ér mù yáng,niú chē yú tǐng fú xiān máng。
苍鹅无声浴沧浪,熟视却顾疑腾骧。cāng é wú shēng yù cāng làng,shú shì què gù yí téng xiāng。
骅骝奚为弃路傍,骨骼虽老终轩昂。huá liú xī wèi qì lù bàng,gǔ gé suī lǎo zhōng xuān áng。
重阳篱菊开煌煌,怪见桃杏争芬芳。zhòng yáng lí jú kāi huáng huáng,guài jiàn táo xìng zhēng fēn fāng。
梅花一枝忽自折,半篱仿佛闻幽香。méi huā yī zhī hū zì zhé,bàn lí fǎng fú wén yōu xiāng。
文陛网户绿绮窗,中有美人岂媖媓。wén bì wǎng hù lǜ qǐ chuāng,zhōng yǒu měi rén qǐ yīng huáng。
流珠蛱蝶金鸳鸯,一盼少年犹断肠。liú zhū jiá dié jīn yuān yāng,yī pàn shǎo nián yóu duàn cháng。
蓬莱宫中日月长,世界凡阅几炎凉。péng lái gōng zhōng rì yuè zhǎng,shì jiè fán yuè jǐ yán liáng。
悠悠彼乐未遽央,棋局未知谁子强。yōu yōu bǐ lè wèi jù yāng,qí jú wèi zhī shuí zi qiáng。
庞眉老僧坐道场,手捉拂子据绳床。páng méi lǎo sēng zuò dào chǎng,shǒu zhuō fú zi jù shéng chuáng。
似达至理言虑亡,惟我知彼真荒唐。shì dá zhì lǐ yán lǜ wáng,wéi wǒ zhī bǐ zhēn huāng táng。
乃知画工匪其良,倒置高下玩阴阳。nǎi zhī huà gōng fěi qí liáng,dào zhì gāo xià wán yīn yáng。
鬼神丑怪不能藏,咫尺千里无准量。guǐ shén chǒu guài bù néng cáng,zhǐ chǐ qiān lǐ wú zhǔn liàng。
屈折海岱留缣缃,物象涕泣愁斧戕。qū zhé hǎi dài liú jiān xiāng,wù xiàng tì qì chóu fǔ qiāng。
贵家欲得心奔忙,背锦轴玉红绨囊。guì jiā yù dé xīn bēn máng,bèi jǐn zhóu yù hóng tí náng。
君亦爱之未能忘,苟不溺心奚所妨。jūn yì ài zhī wèi néng wàng,gǒu bù nì xīn xī suǒ fáng。
我今与公陟高冈,坐视四海超八荒。wǒ jīn yǔ gōng zhì gāo gāng,zuò shì sì hǎi chāo bā huāng。
图史罗列耀文章,前有唐虞上羲皇。tú shǐ luó liè yào wén zhāng,qián yǒu táng yú shàng xī huáng。
左右孔孟从庄扬,朝莫见之心肃庄。zuǒ yòu kǒng mèng cóng zhuāng yáng,cháo mò jiàn zhī xīn sù zhuāng。
议论兴废评否臧,卑陋不肯数汉唐。yì lùn xīng fèi píng fǒu zāng,bēi lòu bù kěn shù hàn táng。
广莫之野无何乡,我与子乐奚其将。guǎng mò zhī yě wú hé xiāng,wǒ yǔ zi lè xī qí jiāng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

再用前韵

彭汝砺

夜色清如水新洗,月上烛明栖鸟起。yè sè qīng rú shuǐ xīn xǐ,yuè shàng zhú míng qī niǎo qǐ。
灼灼其华散成绮,仙翁岸帻光明里。zhuó zhuó qí huá sàn chéng qǐ,xiān wēng àn zé guāng míng lǐ。
公明如月非如烛,文华亦非花得似。gōng míng rú yuè fēi rú zhú,wén huá yì fēi huā dé shì。
安危自以天下任,故与众人同笑喜。ān wēi zì yǐ tiān xià rèn,gù yǔ zhòng rén tóng xiào xǐ。
手折芳枝嚼红蕊,临池想濯沧浪水。shǒu zhé fāng zhī jué hóng ruǐ,lín chí xiǎng zhuó cāng làng shuǐ。
芳菲肯付游人醉,知公爱民一如子。fāng fēi kěn fù yóu rén zuì,zhī gōng ài mín yī rú zi。
月盈易亏花落易,直须催促公排比。yuè yíng yì kuī huā luò yì,zhí xū cuī cù gōng pái bǐ。
公看光阴去无止,欻如白驹过隙耳。gōng kàn guāng yīn qù wú zhǐ,chuā rú bái jū guò xì ěr。

次正夫登沛中歌风台

彭汝砺

屹屹泗上城,隆隆沛中台。yì yì sì shàng chéng,lóng lóng pèi zhōng tái。
登台不见人,只见山崔嵬。dēng tái bù jiàn rén,zhǐ jiàn shān cuī wéi。
高祖汤武资,神明天所开。gāo zǔ tāng wǔ zī,shén míng tiān suǒ kāi。
潜龙已飞跃,乘马宁邅回。qián lóng yǐ fēi yuè,chéng mǎ níng zhān huí。
倒戈与天旋,万国俱子来。dào gē yǔ tiān xuán,wàn guó jù zi lái。
西楚殪封兕,东齐荡纤埃。xī chǔ yì fēng sì,dōng qí dàng xiān āi。
任使虽故人,萧曹亦贤哉。rèn shǐ suī gù rén,xiāo cáo yì xián zāi。
功成思猛士,乐极自成哀。gōng chéng sī měng shì,lè jí zì chéng āi。
如何古之人,懿德乃所怀。rú hé gǔ zhī rén,yì dé nǎi suǒ huái。

次正夫相寄佳句

彭汝砺

朱橘大可围,白鱼阔盈尺。zhū jú dà kě wéi,bái yú kuò yíng chǐ。
掀林撷甘芳,舣岸披的皪。xiān lín xié gān fāng,yǐ àn pī de lì。
我酒清且旨,于焉饯佳客。wǒ jiǔ qīng qiě zhǐ,yú yān jiàn jiā kè。
鸿飞不知远,日暮寒云碧。hóng fēi bù zhī yuǎn,rì mù hán yún bì。
回澜只如昨,不见舟行迹。huí lán zhǐ rú zuó,bù jiàn zhōu xíng jì。
寄诗何遒丽,若见好颜色。jì shī hé qiú lì,ruò jiàn hǎo yán sè。
遥想翰墨挥,波涛泻胸臆。yáo xiǎng hàn mò huī,bō tāo xiè xiōng yì。
维纚远林外,坐看晨风翼。wéi lí yuǎn lín wài,zuò kàn chén fēng yì。
万物归一致,知公无不适。wàn wù guī yī zhì,zhī gōng wú bù shì。
人之与天地,同是为形役。rén zhī yǔ tiān dì,tóng shì wèi xíng yì。

次正夫宿留侯庙韵

彭汝砺

龙飞景云从,林茂众鸟息。lóng fēi jǐng yún cóng,lín mào zhòng niǎo xī。
真人翔灞上,多士生王国。zhēn rén xiáng bà shàng,duō shì shēng wáng guó。
留侯豪杰士,乃独为所得。liú hóu háo jié shì,nǎi dú wèi suǒ dé。
韩亡竟不去,汉兴愈厉策。hán wáng jìng bù qù,hàn xīng yù lì cè。
不见马上功,奚多幕中画。bù jiàn mǎ shàng gōng,xī duō mù zhōng huà。
眇焉视婴布,若数百与亿。miǎo yān shì yīng bù,ruò shù bǎi yǔ yì。
鸿鹄已高飞,翩然敛归翼。hóng gǔ yǐ gāo fēi,piān rán liǎn guī yì。
堂堂高皇业,屹立如磐石。táng táng gāo huáng yè,yì lì rú pán shí。
始卒如公者,是不惭庙食。shǐ zú rú gōng zhě,shì bù cán miào shí。
载瞻水边祠,老桧寒更碧。zài zhān shuǐ biān cí,lǎo guì hán gèng bì。

次正夫途中怀亲韵

彭汝砺

动静非两途,久劳逸更好。dòng jìng fēi liǎng tú,jiǔ láo yì gèng hǎo。
开门看白云,婉婉出山峤。kāi mén kàn bái yún,wǎn wǎn chū shān jiào。
身闲亦已乐,言念亲及耄。shēn xián yì yǐ lè,yán niàn qīn jí mào。
岂无青精饭,每食终不饱。qǐ wú qīng jīng fàn,měi shí zhōng bù bǎo。
镜中发如漆,一夜成素葆。jìng zhōng fā rú qī,yī yè chéng sù bǎo。
言归采其兰,堂北种萱草。yán guī cǎi qí lán,táng běi zhǒng xuān cǎo。
日以五鼎食,不如彩衣老。rì yǐ wǔ dǐng shí,bù rú cǎi yī lǎo。
我今无此乐,感泣形已槁。wǒ jīn wú cǐ lè,gǎn qì xíng yǐ gǎo。
日夜思故乡,攲眠梦郊堡。rì yè sī gù xiāng,qī mián mèng jiāo bǎo。

次正夫途中蔬食韵

彭汝砺

昔未与公游,同志不同居。xī wèi yǔ gōng yóu,tóng zhì bù tóng jū。
我宠居凤掖,公名专石渠。wǒ chǒng jū fèng yē,gōng míng zhuān shí qú。
醪醴赐上尊,膏膻给天厨。láo lǐ cì shàng zūn,gāo shān gěi tiān chú。
彭城作逐客,事事秦越殊。péng chéng zuò zhú kè,shì shì qín yuè shū。
尚惭素餐诗,苦畏城旦书。shàng cán sù cān shī,kǔ wèi chéng dàn shū。
岂能万钱食,谬驾双轮车。qǐ néng wàn qián shí,miù jià shuāng lún chē。
时时置杯盘,登眺随所如。shí shí zhì bēi pán,dēng tiào suí suǒ rú。
公行适在野,乃至歌无鱼。gōng xíng shì zài yě,nǎi zhì gē wú yú。
人生一世间,百年实斯须。rén shēng yī shì jiān,bǎi nián shí sī xū。
无所不可安,何独贵纡朱。wú suǒ bù kě ān,hé dú guì yū zhū。
饮河惟满腹,奚欠亦奚馀。yǐn hé wéi mǎn fù,xī qiàn yì xī yú。
作诗促公归,去直承明庐。zuò shī cù gōng guī,qù zhí chéng míng lú。

正夫卧疾予往访之正夫置酒因作是诗

彭汝砺

来问清漳病,烦置东武酒。lái wèn qīng zhāng bìng,fán zhì dōng wǔ jiǔ。
敬窥石窌君,爱始士衡母。jìng kuī shí jiào jūn,ài shǐ shì héng mǔ。
大论窥道奥,禅关恣深叩。dà lùn kuī dào ào,chán guān zì shēn kòu。
是非弃糠秕,直与造化友。shì fēi qì kāng bǐ,zhí yǔ zào huà yǒu。
人游于一世,万事俱非偶。rén yóu yú yī shì,wàn shì jù fēi ǒu。
养疾先息念,息念他何有。yǎng jí xiān xī niàn,xī niàn tā hé yǒu。
此言乃良药,不在砭石后。cǐ yán nǎi liáng yào,bù zài biān shí hòu。
长日从公游,径醉须五斗。zhǎng rì cóng gōng yóu,jìng zuì xū wǔ dòu。

再用前韵

彭汝砺

从公饮辄醉,醉德非醉酒。cóng gōng yǐn zhé zuì,zuì dé fēi zuì jiǔ。
噬肯易子教,义应容拜母。shì kěn yì zi jiào,yì yīng róng bài mǔ。
歌声清以长,发若金石叩。gē shēng qīng yǐ zhǎng,fā ruò jīn shí kòu。
予非多闻者,或似直谅友。yǔ fēi duō wén zhě,huò shì zhí liàng yǒu。
身世飘流并,神形条达偶。shēn shì piāo liú bìng,shén xíng tiáo dá ǒu。
万事实一梦,奚亡亦奚有。wàn shì shí yī mèng,xī wáng yì xī yǒu。
是非可姑置,试俟千载后。shì fēi kě gū zhì,shì qí qiān zài hòu。
但愿酒不空,何庸印如斗。dàn yuàn jiǔ bù kōng,hé yōng yìn rú dòu。

寄君时

彭汝砺

我脂我车,陟彼高冈。wǒ zhī wǒ chē,zhì bǐ gāo gāng。
母也吾怀,匪居或忘。mǔ yě wú huái,fěi jū huò wàng。
我帆我舟,泛彼大江。wǒ fān wǒ zhōu,fàn bǐ dà jiāng。
母也吾忧,匪食或皇。mǔ yě wú yōu,fěi shí huò huáng。
我池有鱼,亦可以羹。wǒ chí yǒu yú,yì kě yǐ gēng。
何必鲔及鲂,叔兮其归哉。hé bì wěi jí fáng,shū xī qí guī zāi。
我田有菽,苟可以食。wǒ tián yǒu shū,gǒu kě yǐ shí。
何必稻与粱,叔兮其归哉。hé bì dào yǔ liáng,shū xī qí guī zāi。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

布夷韩彭诛,国夺名亦陨。bù yí hán péng zhū,guó duó míng yì yǔn。
芮王独以正,百世荣如近。ruì wáng dú yǐ zhèng,bǎi shì róng rú jìn。
至今园中草,欲践犹不忍。zhì jīn yuán zhōng cǎo,yù jiàn yóu bù rěn。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

高阁高入云,俯焉视冈阜。gāo gé gāo rù yún,fǔ yān shì gāng fù。
老来更无事,宾至但饮酒。lǎo lái gèng wú shì,bīn zhì dàn yǐn jiǔ。
阴功在其乡,更足燕尔后。yīn gōng zài qí xiāng,gèng zú yàn ěr hòu。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

藐视一籯金,独藏五车书。miǎo shì yī yíng jīn,dú cáng wǔ chē shū。
高堂见古今,其乐亦只且。gāo táng jiàn gǔ jīn,qí lè yì zhǐ qiě。
以此燕子孙,吾谁数陶朱。yǐ cǐ yàn zi sūn,wú shuí shù táo zhū。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

室虚即生白,惟道在集虚。shì xū jí shēng bái,wéi dào zài jí xū。
诗书扫尘迹,仁义外蘧庐。shī shū sǎo chén jì,rén yì wài qú lú。
形忘心亦忘,万物同一如。xíng wàng xīn yì wàng,wàn wù tóng yī rú。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

本觉不见觉,大梦非是梦。běn jué bù jiàn jué,dà mèng fēi shì mèng。
觉梦梦非觉,其归理则共。jué mèng mèng fēi jué,qí guī lǐ zé gòng。
兔鱼亦既得,筌蹄自无用。tù yú yì jì dé,quán tí zì wú yòng。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

飞檐截山出,碧瓦贴云齐。fēi yán jié shān chū,bì wǎ tiē yún qí。
水静见鱼乐,竹深闻鸟啼。shuǐ jìng jiàn yú lè,zhú shēn wén niǎo tí。
春风花落处,误认武陵溪。chūn fēng huā luò chù,wù rèn wǔ líng xī。