古诗词

游岘首

彭汝砺

去年冬少雪,二月春始晴。qù nián dōng shǎo xuě,èr yuè chūn shǐ qíng。
南游岘首山,东下石头城。nán yóu xiàn shǒu shān,dōng xià shí tóu chéng。
揉蓝染江水,烂锦贴园英。róu lán rǎn jiāng shuǐ,làn jǐn tiē yuán yīng。
幽亭一杯酒,不用千载名。yōu tíng yī bēi jiǔ,bù yòng qiān zài míng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

寄佛印禅师

彭汝砺

遣奴持书问云居,我今持节行匡庐。qiǎn nú chí shū wèn yún jū,wǒ jīn chí jié xíng kuāng lú。
请服磨衲大牛车,来饭香积及雕胡。qǐng fú mó nà dà niú chē,lái fàn xiāng jī jí diāo hú。
舍施琥珀及珊瑚,沧海径寸之明珠。shě shī hǔ pò jí shān hú,cāng hǎi jìng cùn zhī míng zhū。
师应问吾今何如,谓方据案治文书。shī yīng wèn wú jīn hé rú,wèi fāng jù àn zhì wén shū。
较量贵贱调盈虚,擒取猾吏如捕狐。jiào liàng guì jiàn diào yíng xū,qín qǔ huá lì rú bǔ hú。
夜凉饮酒一百壶,醉视万物浑锱铢。yè liáng yǐn jiǔ yī bǎi hú,zuì shì wàn wù hún zī zhū。
云居若言太粗疏,谓我寄声谢云吁。yún jū ruò yán tài cū shū,wèi wǒ jì shēng xiè yún xū。

去年行建昌作诗招云居元禅师近过南康不见用前韵驰寄

彭汝砺

雕金闲璧云中居,卧龙更有文公庐。diāo jīn xián bì yún zhōng jū,wò lóng gèng yǒu wén gōng lú。
门前不设羊牛车,谁捋虎须跋狼胡。mén qián bù shè yáng niú chē,shuí lǚ hǔ xū bá láng hú。
宝林环绕千珊瑚,中间一点摩尼珠。bǎo lín huán rào qiān shān hú,zhōng jiān yī diǎn mó ní zhū。
游戏乐说心如如,诸方传录为奇书。yóu xì lè shuō xīn rú rú,zhū fāng chuán lù wèi qí shū。
爱师谈实非空虚,生决定信无疑狐。ài shī tán shí fēi kōng xū,shēng jué dìng xìn wú yí hú。
表里洞彻如冰壶,轻重已自分锱铢。biǎo lǐ dòng chè rú bīng hú,qīng zhòng yǐ zì fēn zī zhū。
咫尺只恨相逢疏,各自有口能无吁。zhǐ chǐ zhǐ hèn xiāng féng shū,gè zì yǒu kǒu néng wú xū。

答赵温甫见谢茶瓯韵

彭汝砺

我昔曾涉昌江滨,故人指我观陶钧。wǒ xī céng shè chāng jiāng bīn,gù rén zhǐ wǒ guān táo jūn。
庞眉老匠矜捷手,为我百转雕舆轮。páng méi lǎo jiàng jīn jié shǒu,wèi wǒ bǎi zhuǎn diāo yú lún。
镌刓刻画走风雨,须臾万态增鲜新。juān wán kè huà zǒu fēng yǔ,xū yú wàn tài zēng xiān xīn。
盘龙飞凤满日月,细花密叶生瑶珉。pán lóng fēi fèng mǎn rì yuè,xì huā mì yè shēng yáo mín。
轻浮儿女爱奇崛,舟浮辇运倾金银。qīng fú ér nǚ ài qí jué,zhōu fú niǎn yùn qīng jīn yín。
我盂不野亦不文,浑然美璞含天真。wǒ yú bù yě yì bù wén,hún rán měi pú hán tiān zhēn。
光沉未入世人爱,德洁诚为天下珍。guāng chén wèi rù shì rén ài,dé jié chéng wèi tiān xià zhēn。
朅来东江欲学古,喜听英杰参吾伦。qiè lái dōng jiāng yù xué gǔ,xǐ tīng yīng jié cān wú lún。
谨持清白与子共,敢因泥土邀仁恩。jǐn chí qīng bái yǔ zi gòng,gǎn yīn ní tǔ yāo rén ēn。
空言见复非所欲,再拜谢子之殷勤。kōng yán jiàn fù fēi suǒ yù,zài bài xiè zi zhī yīn qín。

雪夜饮分题得雪字

彭汝砺

颠风夜号花木折,平明阶前三尺雪。diān fēng yè hào huā mù zhé,píng míng jiē qián sān chǐ xuě。
谁家羌笛落早梅,中夜南楼对明月。shuí jiā qiāng dí luò zǎo méi,zhōng yè nán lóu duì míng yuè。
苦寒侵人毛发缩,厌厌夜饮肠内热。kǔ hán qīn rén máo fā suō,yàn yàn yè yǐn cháng nèi rè。
公才奔放欲万里,应恨低徊受羁绁。gōng cái bēn fàng yù wàn lǐ,yīng hèn dī huái shòu jī xiè。
一巢安稳身自在,生涯却羡鸤鸠拙。yī cháo ān wěn shēn zì zài,shēng yá què xiàn shī jiū zhuō。
人生所值俱所乐,万事悠悠无可说。rén shēng suǒ zhí jù suǒ lè,wàn shì yōu yōu wú kě shuō。
偶有名酒须尽醉,醉辄题诗如靖节。ǒu yǒu míng jiǔ xū jǐn zuì,zuì zhé tí shī rú jìng jié。
君不见万卒征南凯未旋,戎衣虽厚冷如铁。jūn bù jiàn wàn zú zhēng nán kǎi wèi xuán,róng yī suī hòu lěng rú tiě。

和深之饮字

彭汝砺

穷阴方欲归,故故作凝凛。qióng yīn fāng yù guī,gù gù zuò níng lǐn。
乾坤几日雪,昼作宵还甚。qián kūn jǐ rì xuě,zhòu zuò xiāo hái shén。
寒威镇氛沴,和气生丰稔。hán wēi zhèn fēn lì,hé qì shēng fēng rěn。
君子有酒食,健啖亦豪饮。jūn zi yǒu jiǔ shí,jiàn dàn yì háo yǐn。
齑盐本吾味,笑此已多品。jī yán běn wú wèi,xiào cǐ yǐ duō pǐn。
芬芳臭如兰,烂熳文似锦。fēn fāng chòu rú lán,làn màn wén shì jǐn。
夜阑烛花低,更转鸟声噤。yè lán zhú huā dī,gèng zhuǎn niǎo shēng jìn。
私饮乐已湛,情话言尤审。sī yǐn lè yǐ zhàn,qíng huà yán yóu shěn。
驽才负荷重,终夕无安寝。nú cái fù hé zhòng,zhōng xī wú ān qǐn。
楼头钟几声,展转屡攲枕。lóu tóu zhōng jǐ shēng,zhǎn zhuǎn lǚ qī zhěn。

和亶甫夜字

彭汝砺

雪轻不自持,风急更相借。xuě qīng bù zì chí,fēng jí gèng xiāng jiè。
仙人集蓬岛,鸿鹄云中下。xiān rén jí péng dǎo,hóng gǔ yún zhōng xià。
飞腾障空虚,细碎穿隙罅。fēi téng zhàng kōng xū,xì suì chuān xì xià。
光明入幽室,晃耀不知夜。guāng míng rù yōu shì,huǎng yào bù zhī yè。
苦寒为公饮,酒尽解貂贳。kǔ hán wèi gōng yǐn,jiǔ jǐn jiě diāo shì。
盘蔬起乡思,披绵问鹅鲊。pán shū qǐ xiāng sī,pī mián wèn é zhǎ。
浮生夙何缘,今昔同官舍。fú shēng sù hé yuán,jīn xī tóng guān shě。
才调稍迫促,每羡公优暇。cái diào shāo pò cù,měi xiàn gōng yōu xiá。
草玄入幽微,曾不解嘲骂。cǎo xuán rù yōu wēi,céng bù jiě cháo mà。
文衡委轻重,事亦宗伯亚。wén héng wěi qīng zhòng,shì yì zōng bó yà。
我愚实未称,得友还自诧。wǒ yú shí wèi chēng,dé yǒu hái zì chà。
两骖万里心,双璧连城价。liǎng cān wàn lǐ xīn,shuāng bì lián chéng jià。
尘土难淹留,云霄看高跨。chén tǔ nán yān liú,yún xiāo kàn gāo kuà。

和执中游山四诗谷隐寺

彭汝砺

谷隐多牡丹,一花百千叶。gǔ yǐn duō mǔ dān,yī huā bǎi qiān yè。
一根出一切,一切一根摄。yī gēn chū yī qiè,yī qiè yī gēn shè。
爱君看花处,立悟恒沙劫。ài jūn kàn huā chù,lì wù héng shā jié。
其谁知此意,只有花间蝶。qí shuí zhī cǐ yì,zhǐ yǒu huā jiān dié。

和执中游山四诗谷隐寺

彭汝砺

楼阁倚天外,钟梵落人间。lóu gé yǐ tiān wài,zhōng fàn luò rén jiān。
俗客有时去,野僧长日闲。sú kè yǒu shí qù,yě sēng zhǎng rì xián。
白云何所往,飞鸟未能还。bái yún hé suǒ wǎng,fēi niǎo wèi néng hái。
一望辄一叹,令人唯厚颜。yī wàng zhé yī tàn,lìng rén wéi hòu yán。

和执中游山四诗谷隐寺

彭汝砺

甘棠如众木,岘首如众山。gān táng rú zhòng mù,xiàn shǒu rú zhòng shān。
燕人爱召公,公去不忍攀。yàn rén ài zhào gōng,gōng qù bù rěn pān。
襄阳思叔子,堕泪湿孱颜。xiāng yáng sī shū zi,duò lèi shī càn yán。
至今山外溪,日夜波澜翻。zhì jīn shān wài xī,rì yè bō lán fān。
如公章贡祠,亦在山水间。rú gōng zhāng gòng cí,yì zài shān shuǐ jiān。

和执中游山四诗谷隐寺

彭汝砺

三年南雍居,十至高阳池。sān nián nán yōng jū,shí zhì gāo yáng chí。
鱼鸟如故人,相忘不相疑。yú niǎo rú gù rén,xiāng wàng bù xiāng yí。
但持青莲叶,不倒白接䍦。dàn chí qīng lián yè,bù dào bái jiē lí。
我与之子游,何似山公时。wǒ yǔ zhī zi yóu,hé shì shān gōng shí。

内乡山中

彭汝砺

野人住山中,不见山色好。yě rén zhù shān zhōng,bù jiàn shān sè hǎo。
我行久尘土,窥览慰怀抱。wǒ xíng jiǔ chén tǔ,kuī lǎn wèi huái bào。
禹稷不乏人,翻焉忆商皓。yǔ jì bù fá rén,fān yān yì shāng hào。
使我有以食,甘于此山老。shǐ wǒ yǒu yǐ shí,gān yú cǐ shān lǎo。

内乡山中

彭汝砺

静喧岂殊途,能静理亦好。jìng xuān qǐ shū tú,néng jìng lǐ yì hǎo。
所以见山色,爱之置怀抱。suǒ yǐ jiàn shān sè,ài zhī zhì huái bào。
揽镜照须发,已如霜雪皓。lǎn jìng zhào xū fā,yǐ rú shuāng xuě hào。
吾方与神游,未肯尘土老。wú fāng yǔ shén yóu,wèi kěn chén tǔ lǎo。

寄叶法曹

彭汝砺

参军琢玉为天性,灵台一点秋江静。cān jūn zuó yù wèi tiān xìng,líng tái yī diǎn qiū jiāng jìng。
少年勤苦取富贵,不知勤苦今为病。shǎo nián qín kǔ qǔ fù guì,bù zhī qín kǔ jīn wèi bìng。
世人喜邪疾中正,爱君与物终无竞。shì rén xǐ xié jí zhōng zhèng,ài jūn yǔ wù zhōng wú jìng。
围棋坐争百局胜,雕弓力挽六钧劲。wéi qí zuò zhēng bǎi jú shèng,diāo gōng lì wǎn liù jūn jìn。
棋子劳神弓力硬,此图养疾俱非令。qí zi láo shén gōng lì yìng,cǐ tú yǎng jí jù fēi lìng。
作诗劝君今勿更,诗书自足资游泳。zuò shī quàn jūn jīn wù gèng,shī shū zì zú zī yóu yǒng。
奥室重帘锁幽径,我不见君心怲怲。ào shì zhòng lián suǒ yōu jìng,wǒ bù jiàn jūn xīn bǐng bǐng。
疾病勿忧有天命,恺悌君子神所庆。jí bìng wù yōu yǒu tiān mìng,kǎi tì jūn zi shén suǒ qìng。

送皇甫法曹

彭汝砺

始余来肥陵,问士得皇甫。shǐ yú lái féi líng,wèn shì dé huáng fǔ。
经年在闾巷,不肯出公府。jīng nián zài lǘ xiàng,bù kěn chū gōng fǔ。
樽俎献酬间,为之赋翘楚。zūn zǔ xiàn chóu jiān,wèi zhī fù qiào chǔ。
今上襄阳官,拙诗愧兼取。jīn shàng xiāng yáng guān,zhuō shī kuì jiān qǔ。
襄阳真名区,碑碣字多古。xiāng yáng zhēn míng qū,bēi jié zì duō gǔ。
能因东南风,取以寄予否。néng yīn dōng nán fēng,qǔ yǐ jì yǔ fǒu。

寄友人

彭汝砺

汉上近多雨,江头应好风。hàn shàng jìn duō yǔ,jiāng tóu yīng hǎo fēng。
想君当此际,挂席随孤鸿。xiǎng jūn dāng cǐ jì,guà xí suí gū hóng。
翔龙压大浪,画鹢凌长空。xiáng lóng yā dà làng,huà yì líng zhǎng kōng。
男子四方志,生时射桑蓬。nán zi sì fāng zhì,shēng shí shè sāng péng。
尔来何迟迟,吾忧祇忡忡。ěr lái hé chí chí,wú yōu qí chōng chōng。
安得百顷田,稍邻五老峰。ān dé bǎi qǐng tián,shāo lín wǔ lǎo fēng。
早赋归去来,同为采芝翁。zǎo fù guī qù lái,tóng wèi cǎi zhī wēng。