古诗词

游岘首

彭汝砺

去年冬少雪,二月春始晴。qù nián dōng shǎo xuě,èr yuè chūn shǐ qíng。
南游岘首山,东下石头城。nán yóu xiàn shǒu shān,dōng xià shí tóu chéng。
揉蓝染江水,烂锦贴园英。róu lán rǎn jiāng shuǐ,làn jǐn tiē yuán yīng。
幽亭一杯酒,不用千载名。yōu tíng yī bēi jiǔ,bù yòng qiān zài míng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

寄定州许资政

彭汝砺

中行耀师宠,北顾宽上忧。zhōng xíng yào shī chǒng,běi gù kuān shàng yōu。
惠泽苏民瘵,威名闻鬼陬。huì zé sū mín zhài,wēi míng wén guǐ zōu。
盐梅合调羹,帷幄聊运筹。yán méi hé diào gēng,wéi wò liáo yùn chóu。
中山想可见,更登城上楼。zhōng shān xiǎng kě jiàn,gèng dēng chéng shàng lóu。
清患在未形,患形其计难。qīng huàn zài wèi xíng,huàn xíng qí jì nán。
父老不言兵,朝廷今久安。fù lǎo bù yán bīng,cháo tíng jīn jiǔ ān。
贵侯弄丝竹,骑士矜绮纨。guì hóu nòng sī zhú,qí shì jīn qǐ wán。
念念须预防,壮士心为寒。niàn niàn xū yù fáng,zhuàng shì xīn wèi hán。
非公能知微,何敢矢此言。fēi gōng néng zhī wēi,hé gǎn shǐ cǐ yán。

月夜示子文

彭汝砺

喜见明月到池东,我时独与孤转同。xǐ jiàn míng yuè dào chí dōng,wǒ shí dú yǔ gū zhuǎn tóng。
山光水色饮不尽,更烦佳木来清风。shān guāng shuǐ sè yǐn bù jǐn,gèng fán jiā mù lái qīng fēng。
浩歌一声志万里,飞飞欲到蟾蜍宫。hào gē yī shēng zhì wàn lǐ,fēi fēi yù dào chán chú gōng。
君家玉琴试借我,为君写尽丝弦中。jūn jiā yù qín shì jiè wǒ,wèi jūn xiě jǐn sī xián zhōng。

招赵温甫饮

彭汝砺

典衫买酒送春归,与春惜别无欢怡。diǎn shān mǎi jiǔ sòng chūn guī,yǔ chūn xī bié wú huān yí。
穷村荒凉物色薄,肥鸡绿笋皆出雌。qióng cūn huāng liáng wù sè báo,féi jī lǜ sǔn jiē chū cí。
却思清谈醉我腹,愿君促驾无迟迟。què sī qīng tán zuì wǒ fù,yuàn jūn cù jià wú chí chí。

赋朱令水渠

彭汝砺

宣城貌古心亦老,自夸渠成非草草。xuān chéng mào gǔ xīn yì lǎo,zì kuā qú chéng fēi cǎo cǎo。
始挈孤忠犯众仇,此身弃绝甘夷岛。shǐ qiè gū zhōng fàn zhòng chóu,cǐ shēn qì jué gān yí dǎo。
异言塞尽流始通,大功成就民斯保。yì yán sāi jǐn liú shǐ tōng,dà gōng chéng jiù mín sī bǎo。
天子虚心问民利,利如此渠亦须宝。tiān zi xū xīn wèn mín lì,lì rú cǐ qú yì xū bǎo。

谅闇闻笛

彭汝砺

夜闻孤笛城头上,少年侧听成惆怅。yè wén gū dí chéng tóu shàng,shǎo nián cè tīng chéng chóu chàng。
明月纷纷送忧咽,清风点点来悽怆。míng yuè fēn fēn sòng yōu yàn,qīng fēng diǎn diǎn lái qī chuàng。
鼎湖梦短飞不到,苍梧望断目几耗。dǐng hú mèng duǎn fēi bù dào,cāng wú wàng duàn mù jǐ hào。
此身犬马贱徒劳,君德岳山崇未报。cǐ shēn quǎn mǎ jiàn tú láo,jūn dé yuè shān chóng wèi bào。

积德

彭汝砺

积德由丝毫,扬名满天地。jī dé yóu sī háo,yáng míng mǎn tiān dì。
古人成之难,今人败之易。gǔ rén chéng zhī nán,jīn rén bài zhī yì。
不知责己重,而独于人备。bù zhī zé jǐ zhòng,ér dú yú rén bèi。
天下此说用,无亦残风谊。tiān xià cǐ shuō yòng,wú yì cán fēng yì。
观物窃有得,作诗聊自志。guān wù qiè yǒu dé,zuò shī liáo zì zhì。

有感

彭汝砺

吾身本山林,艰难知备尝。wú shēn běn shān lín,jiān nán zhī bèi cháng。
天寒负书橐,万里冒雪霜。tiān hán fù shū tuó,wàn lǐ mào xuě shuāng。
山川风借力,道路泥为浆。shān chuān fēng jiè lì,dào lù ní wèi jiāng。
瘦马鞭不前,悲歌自慨慷。shòu mǎ biān bù qián,bēi gē zì kǎi kāng。
今也偶得禄,虽劳庸何伤。jīn yě ǒu dé lù,suī láo yōng hé shāng。
念尔草野夫,百辈勤送将。niàn ěr cǎo yě fū,bǎi bèi qín sòng jiāng。
不惟风雪勤,无乃田畴妨。bù wéi fēng xuě qín,wú nǎi tián chóu fáng。
素餐烦尔徒,心颜两愧惶。sù cān fán ěr tú,xīn yán liǎng kuì huáng。
作诗书诸绅,庶几久无忘。zuò shī shū zhū shēn,shù jǐ jiǔ wú wàng。

夜登竹亭

彭汝砺

碧玉多朝风,萧洒不及夜。bì yù duō cháo fēng,xiāo sǎ bù jí yè。
沧溟月飞出,碎影如刻画。cāng míng yuè fēi chū,suì yǐng rú kè huà。
爱君有素节,霜雪不凋谢。ài jūn yǒu sù jié,shuāng xuě bù diāo xiè。
无言静相对,似欲闻情话。wú yán jìng xiāng duì,shì yù wén qíng huà。
城上已三更,欲归犹未罢。chéng shàng yǐ sān gèng,yù guī yóu wèi bà。

轻舟

彭汝砺

轻舟入深川,钝驹陟高山。qīng zhōu rù shēn chuān,dùn jū zhì gāo shān。
胡为弃安乐,轻去趋险艰。hú wèi qì ān lè,qīng qù qū xiǎn jiān。
一身事业荒,双亲鬓发斑。yī shēn shì yè huāng,shuāng qīn bìn fā bān。
思之不远虑,览照胡为颜。sī zhī bù yuǎn lǜ,lǎn zhào hú wèi yán。

邻鸡

彭汝砺

邻鸡号清晨,客子起长道。lín jī hào qīng chén,kè zi qǐ zhǎng dào。
二仪久风雨,百里生泥潦。èr yí jiǔ fēng yǔ,bǎi lǐ shēng ní lǎo。
高山险难登,钝马行欲倒。gāo shān xiǎn nán dēng,dùn mǎ xíng yù dào。
仆劳请休息,西北日尚杲。pū láo qǐng xiū xī,xī běi rì shàng gǎo。

寒食

彭汝砺

山川路崎岖,于此遇寒食。shān chuān lù qí qū,yú cǐ yù hán shí。
冒雨虽甚苦,驱车不遑息。mào yǔ suī shén kǔ,qū chē bù huáng xī。
敌愁酒无功,悦目花少色。dí chóu jiǔ wú gōng,yuè mù huā shǎo sè。
谁当逆旅思,独任清吟力。shuí dāng nì lǚ sī,dú rèn qīng yín lì。

游子

彭汝砺

游子何所之,上下山水中。yóu zi hé suǒ zhī,shàng xià shān shuǐ zhōng。
泛滥不系舟,飘飖孤飞鸿。fàn làn bù xì zhōu,piāo yáo gū fēi hóng。
杨朱泣路歧,阮籍悲途穷。yáng zhū qì lù qí,ruǎn jí bēi tú qióng。
我志非此流,高吟属春风。wǒ zhì fēi cǐ liú,gāo yín shǔ chūn fēng。

陟山登涧

彭汝砺

此身何时休,终日镇衮衮。cǐ shēn hé shí xiū,zhōng rì zhèn gǔn gǔn。
才登涧之滨,又陟山之阪。cái dēng jiàn zhī bīn,yòu zhì shān zhī bǎn。
仆驽怯负重,马困忧途远。pū nú qiè fù zhòng,mǎ kùn yōu tú yuǎn。
道路亦常态,勉旃强餐饭。dào lù yì cháng tài,miǎn zhān qiáng cān fàn。

偶题

彭汝砺

雍然凤之雏,杰然龙之驹。yōng rán fèng zhī chú,jié rán lóng zhī jū。
九天无乱云,万里多坦途。jiǔ tiān wú luàn yún,wàn lǐ duō tǎn tú。
霜蹄风翮一朝举,疲驽燕雀安能俱。shuāng tí fēng hé yī cháo jǔ,pí nú yàn què ān néng jù。

赠君俞茶盂

彭汝砺

人心一何巧,得泥自山隅。rén xīn yī hé qiǎo,dé ní zì shān yú。
运泥置盘中,百转成双盂。yùn ní zhì pán zhōng,bǎi zhuǎn chéng shuāng yú。
粹质淹雪霜,清辉夺璠玙。cuì zhì yān xuě shuāng,qīng huī duó fán yú。
精明绝隐匿,洁白无瑕污。jīng míng jué yǐn nì,jié bái wú xiá wū。
殷勤持赠君,意似生束刍。yīn qín chí zèng jūn,yì shì shēng shù chú。