古诗词

城东行事去李简夫甚迩可以卜见而俱有往返之禁因戏为歌驰寄

彭汝砺

故人咫尺水东头,我欲见之心悠悠。gù rén zhǐ chǐ shuǐ dōng tóu,wǒ yù jiàn zhī xīn yōu yōu。
有足欲往不自由,形骸静对莺花留。yǒu zú yù wǎng bù zì yóu,xíng hái jìng duì yīng huā liú。
我思肥陵昔之游,云雾密锁城上楼。wǒ sī féi líng xī zhī yóu,yún wù mì suǒ chéng shàng lóu。
把酒待月生海陬,月到行午醉未休。bǎ jiǔ dài yuè shēng hǎi zōu,yuè dào xíng wǔ zuì wèi xiū。
濡须南池水中洲,脱帽散发寻渔舟。rú xū nán chí shuǐ zhōng zhōu,tuō mào sàn fā xún yú zhōu。
夕阳扶栏持钓钩,白蘋风起寒飕飗。xī yáng fú lán chí diào gōu,bái píng fēng qǐ hán sōu liú。
别来纷纷几春秋,彼此待尽栖林丘。bié lái fēn fēn jǐ chūn qiū,bǐ cǐ dài jǐn qī lín qiū。
滴泪落水东争流,肺肝虽大不容忧。dī lèi luò shuǐ dōng zhēng liú,fèi gān suī dà bù róng yōu。
残息乃复如悬疣,得官相望真如囚。cán xī nǎi fù rú xuán yóu,dé guān xiāng wàng zhēn rú qiú。
李夫子,借使复得把酒与子饮,其乐还如昔时不。lǐ fū zi,jiè shǐ fù dé bǎ jiǔ yǔ zi yǐn,qí lè hái rú xī shí bù。
我今鬓发已丝志已偷,力不能前钝如牛。wǒ jīn bìn fā yǐ sī zhì yǐ tōu,lì bù néng qián dùn rú niú。
泡浪亦悟吾生浮,尚壮欲以华簪投。pào làng yì wù wú shēng fú,shàng zhuàng yù yǐ huá zān tóu。
日月逐逐同传邮,何用自与身为矛。rì yuè zhú zhú tóng chuán yóu,hé yòng zì yǔ shēn wèi máo。
我歌草草子须酬,欲读子歌销我愁。wǒ gē cǎo cǎo zi xū chóu,yù dú zi gē xiāo wǒ chóu。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

尚德

彭汝砺

万里沙陀险且遥,雪霜尘土共萧条。wàn lǐ shā tuó xiǎn qiě yáo,xuě shuāng chén tǔ gòng xiāo tiáo。
草莱长大牛羊众,窟穴阻深豺虎骄。cǎo lái zhǎng dà niú yáng zhòng,kū xué zǔ shēn chái hǔ jiāo。
往日御夷谁似宋,今时尚德莫如尧。wǎng rì yù yí shuí shì sòng,jīn shí shàng dé mò rú yáo。
试看虞舜岩廊上,何羡呼韩渭水朝。shì kàn yú shùn yán láng shàng,hé xiàn hū hán wèi shuǐ cháo。

南归

彭汝砺

匆匆灯火着征衫,客劝宾酬酒既酣。cōng cōng dēng huǒ zhe zhēng shān,kè quàn bīn chóu jiǔ jì hān。
老马经时俱首北,大鹏今日会图南。lǎo mǎ jīng shí jù shǒu běi,dà péng jīn rì huì tú nán。
拟寻乐事羞华发,欲问生涯指旧庵。nǐ xún lè shì xiū huá fā,yù wèn shēng yá zhǐ jiù ān。
贪惜上恩归未得,素餐自愧百无堪。tān xī shàng ēn guī wèi dé,sù cān zì kuì bǎi wú kān。

广平甸谓虏

彭汝砺

四更起趁广平朝,上下沙陀道路遥。sì gèng qǐ chèn guǎng píng cháo,shàng xià shā tuó dào lù yáo。
洞入桃源花点缀,门横苇箔草萧条。dòng rù táo yuán huā diǎn zhuì,mén héng wěi bó cǎo xiāo tiáo。
时平主客文何缛,地大君臣气已骄。shí píng zhǔ kè wén hé rù,dì dà jūn chén qì yǐ jiāo。
莫善吾皇能尚德,将军不用霍嫖姚。mò shàn wú huáng néng shàng dé,jiāng jūn bù yòng huò piáo yáo。

诸君约归日

彭汝砺

黄金束带锦貂裘,白发追随每自羞。huáng jīn shù dài jǐn diāo qiú,bái fā zhuī suí měi zì xiū。
已见冰澌流碧水,遥知春色满皇州。yǐ jiàn bīng sī liú bì shuǐ,yáo zhī chūn sè mǎn huáng zhōu。
红开金谷楼前面,绿暗玉津池上头。hóng kāi jīn gǔ lóu qián miàn,lǜ àn yù jīn chí shàng tóu。
衰病到家应稍健,为公须醉百金瓯。shuāi bìng dào jiā yīng shāo jiàn,wèi gōng xū zuì bǎi jīn ōu。

归期

彭汝砺

归期元约是花时,曲指花时定可归。guī qī yuán yuē shì huā shí,qū zhǐ huā shí dìng kě guī。
日暖拥云迎马首,天寒飘雪点人衣。rì nuǎn yōng yún yíng mǎ shǒu,tiān hán piāo xuě diǎn rén yī。
老胡泪落不忍别,野鹊性灵相近飞。lǎo hú lèi luò bù rěn bié,yě què xìng líng xiāng jìn fēi。
到得归时春更晚,故园桃李正芳菲。dào dé guī shí chūn gèng wǎn,gù yuán táo lǐ zhèng fāng fēi。

沙陀逢正旦使副

彭汝砺

踏雪予今济土河,驱车君始入沙陀。tà xuě yǔ jīn jì tǔ hé,qū chē jūn shǐ rù shā tuó。
异乡邂逅不可得,别酒留连能几何。yì xiāng xiè hòu bù kě dé,bié jiǔ liú lián néng jǐ hé。
缥缈飞鸿无限意,凋零白草不胜歌。piāo miǎo fēi hóng wú xiàn yì,diāo líng bái cǎo bù shèng gē。
到家正是花时节,酒饮休辞杯数多。dào jiā zhèng shì huā shí jié,jiǔ yǐn xiū cí bēi shù duō。

送鄱阳太守

彭汝砺

青春一日锦衣还,酒上亲闱喜动颜。qīng chūn yī rì jǐn yī hái,jiǔ shàng qīn wéi xǐ dòng yán。
静视浮名虽羽翼,回瞻明德已丘山。jìng shì fú míng suī yǔ yì,huí zhān míng dé yǐ qiū shān。
身留桑梓孤衷结,目断旌麾一泪潸。shēn liú sāng zǐ gū zhōng jié,mù duàn jīng huī yī lèi shān。
初仕正忧民事拙,愿书馀训起疏顽。chū shì zhèng yōu mín shì zhuō,yuàn shū yú xùn qǐ shū wán。

送鄱阳太守

彭汝砺

朝星一夜渡寒江,千里瞻依重慨慷。cháo xīng yī yè dù hán jiāng,qiān lǐ zhān yī zhòng kǎi kāng。
荆土定能碑岘首,召南安敢废甘棠。jīng tǔ dìng néng bēi xiàn shǒu,zhào nán ān gǎn fèi gān táng。
遗恩未散波涛润,令德长馀锦绣香。yí ēn wèi sàn bō tāo rùn,lìng dé zhǎng yú jǐn xiù xiāng。
吟尽肺肠还自惜,江湖不似去思长。yín jǐn fèi cháng hái zì xī,jiāng hú bù shì qù sī zhǎng。

送鄱阳太守

彭汝砺

天明下诏寂寥滨,师帅高才得献臣。tiān míng xià zhào jì liáo bīn,shī shuài gāo cái dé xiàn chén。
事出中和民自怿,令捐苛细物长春。shì chū zhōng hé mín zì yì,lìng juān kē xì wù zhǎng chūn。
红裙涕泣瞻征旆,白首驩呼滞去轮。hóng qún tì qì zhān zhēng pèi,bái shǒu huān hū zhì qù lún。
簪绂相先问行色,几时携节渡江濒。zān fú xiāng xiān wèn xíng sè,jǐ shí xié jié dù jiāng bīn。

和程秀才望五老峰

彭汝砺

忆步灵芝望翠峦,扁舟今入望中山。yì bù líng zhī wàng cuì luán,biǎn zhōu jīn rù wàng zhōng shān。
沾濡晓雾仙衣湿,点缀春苔鹤发班。zhān rú xiǎo wù xiān yī shī,diǎn zhuì chūn tái hè fā bān。
幽谷静闻寒布落,重崖晴见暮云还。yōu gǔ jìng wén hán bù luò,zhòng yá qíng jiàn mù yún hái。
世途正为声荣困,谁伴苍颜老此间。shì tú zhèng wèi shēng róng kùn,shuí bàn cāng yán lǎo cǐ jiān。

和谒孝肃祠堂

彭汝砺

声容不见见灵祠,眷惜徘徊重叹咨。shēng róng bù jiàn jiàn líng cí,juàn xī pái huái zhòng tàn zī。
樵牧万家歌旧泽,簪绅百拜望英资。qiáo mù wàn jiā gē jiù zé,zān shēn bǎi bài wàng yīng zī。
深图遂失商霖远,清论空随海月垂。shēn tú suì shī shāng lín yuǎn,qīng lùn kōng suí hǎi yuè chuí。
欲拾绪言嗟未得,风流喜读大夫碑。yù shí xù yán jiē wèi dé,fēng liú xǐ dú dà fū bēi。

和李馀干干越亭

彭汝砺

溪流可到非千里,客梦相望欲十年。xī liú kě dào fēi qiān lǐ,kè mèng xiāng wàng yù shí nián。
胜概昔闻遗老说,乐游今见令君贤。shèng gài xī wén yí lǎo shuō,lè yóu jīn jiàn lìng jūn xián。
月移波影归珠箔,风转滩声落绮筵。yuè yí bō yǐng guī zhū bó,fēng zhuǎn tān shēng luò qǐ yán。
安得浩歌寻涧曲,独飞纶钓醉霜天。ān dé hào gē xún jiàn qū,dú fēi lún diào zuì shuāng tiān。

次皇甫登兴化水亭韵

彭汝砺

簿领终朝困蒸暑,危亭一息得微凉。bù lǐng zhōng cháo kùn zhēng shǔ,wēi tíng yī xī dé wēi liáng。
草迷幽径回环绿,花落沧波在处香。cǎo mí yōu jìng huí huán lǜ,huā luò cāng bō zài chù xiāng。
永夜鹤声双唳月,清秋松色自凌霜。yǒng yè hè shēng shuāng lì yuè,qīng qiū sōng sè zì líng shuāng。
平生爱乐澄虚地,一梦迟留夜未忘。píng shēng ài lè chéng xū dì,yī mèng chí liú yè wèi wàng。

同游独山其四

彭汝砺

路蹊曲曲上乔岑,风物疏疏接远林。lù qī qū qū shàng qiáo cén,fēng wù shū shū jiē yuǎn lín。
携妓笑无安石乐,爱山喜似晋公心。xié jì xiào wú ān shí lè,ài shān xǐ shì jìn gōng xīn。
步寻翠石伤荆玉,行接幽岩望傅霖。bù xún cuì shí shāng jīng yù,xíng jiē yōu yán wàng fù lín。
别去几时重会此,欲君无避酒船深。bié qù jǐ shí zhòng huì cǐ,yù jūn wú bì jiǔ chuán shēn。

同游独山其四

彭汝砺

独山亭子山之心,万竹相围尽翠阴。dú shān tíng zi shān zhī xīn,wàn zhú xiāng wéi jǐn cuì yīn。
古刹地幽红日永,悬崖人静碧云深。gǔ shā dì yōu hóng rì yǒng,xuán yá rén jìng bì yún shēn。
轻风细细无朝夕,劲节依依自古今。qīng fēng xì xì wú cháo xī,jìn jié yī yī zì gǔ jīn。
吏役几嗟诗笔废,兴来不惜为君吟。lì yì jǐ jiē shī bǐ fèi,xīng lái bù xī wèi jūn yín。