古诗词

自谢

彭汝砺

瘠田历水旱,畎亩多荒芜。jí tián lì shuǐ hàn,quǎn mǔ duō huāng wú。
良农为锄耰,不岁成膏腴。liáng nóng wèi chú yōu,bù suì chéng gāo yú。
瘦木僵风雪,枝干皆蟠迂。shòu mù jiāng fēng xuě,zhī gàn jiē pán yū。
良工试刻斫,不日成盘盂。liáng gōng shì kè zhuó,bù rì chéng pán yú。
在人虽不肖,蒙教当自殊。zài rén suī bù xiào,méng jiào dāng zì shū。
重念贱子庸,仅同流俗愚。zhòng niàn jiàn zi yōng,jǐn tóng liú sú yú。
学不达本原,行行无廉隅。xué bù dá běn yuán,xíng xíng wú lián yú。
九思失孔戒,三省忘曾模。jiǔ sī shī kǒng jiè,sān shěng wàng céng mó。
背道而妄行,轻言以招辜。bèi dào ér wàng xíng,qīng yán yǐ zhāo gū。
一身旅焚巢,众目睽张弧。yī shēn lǚ fén cháo,zhòng mù kuí zhāng hú。
奔驰今逝矣,玷圭可磨乎。bēn chí jīn shì yǐ,diàn guī kě mó hū。
昼寝过甚微,圣门斥弗诛。zhòu qǐn guò shén wēi,shèng mén chì fú zhū。
于今底荒唐,较彼尤昏逾。yú jīn dǐ huāng táng,jiào bǐ yóu hūn yú。
尚赖君子仁,为包小人蒙。shàng lài jūn zi rén,wèi bāo xiǎo rén méng。
未即远方屏,止于鸣鼓攻。wèi jí yuǎn fāng píng,zhǐ yú míng gǔ gōng。
过愆苟不涤,忧虑环无穷。guò qiān gǒu bù dí,yōu lǜ huán wú qióng。
归来讼丑迹,自欲鞭微躬。guī lái sòng chǒu jì,zì yù biān wēi gōng。
父母遣汝来,期尔才德丰。fù mǔ qiǎn rǔ lái,qī ěr cái dé fēng。
亲友壮尔行,思尔事业充。qīn yǒu zhuàng ěr xíng,sī ěr shì yè chōng。
不沿仁义流,反扇偷惰风。bù yán rén yì liú,fǎn shàn tōu duò fēng。
固宜众人归,讵可多雷同。gù yí zhòng rén guī,jù kě duō léi tóng。
犹愿追已往,从此图令终。yóu yuàn zhuī yǐ wǎng,cóng cǐ tú lìng zhōng。
庶几谢颜子,自誓规缪公。shù jǐ xiè yán zi,zì shì guī móu gōng。
敢期白日光,重照幽谷中。gǎn qī bái rì guāng,zhòng zhào yōu gǔ zhōng。
驱除困蒙吝,震荡迷复凶。qū chú kùn méng lìn,zhèn dàng mí fù xiōng。
作诗代负荆,鄙诚实悾悾。zuò shī dài fù jīng,bǐ chéng shí kōng kōng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

冬寒围炉以题为韵得寒字

彭汝砺

道路冬无雪,山原腊始寒。dào lù dōng wú xuě,shān yuán là shǐ hán。
平林风力疾,落叶雨声乾。píng lín fēng lì jí,luò yè yǔ shēng qián。
冰玉诗肠瘦,江湖酒思宽。bīng yù shī cháng shòu,jiāng hú jiǔ sī kuān。
庭帏即予乐,不必事杯盘。tíng wéi jí yǔ lè,bù bì shì bēi pán。

和济叔冬字

彭汝砺

雨声传到耳,雪意尽穷冬。yǔ shēng chuán dào ěr,xuě yì jǐn qióng dōng。
气味闲相惬,形骸病见攻。qì wèi xián xiāng qiè,xíng hái bìng jiàn gōng。
冷呵诗笔冻,寒啜酒醅醲。lěng hē shī bǐ dòng,hán chuài jiǔ pēi nóng。
且剧红炉饮,行闻古寺钟。qiě jù hóng lú yǐn,xíng wén gǔ sì zhōng。

和庭佐弟韵

彭汝砺

鸿雁飞云际,圭璋照座隅。hóng yàn fēi yún jì,guī zhāng zhào zuò yú。
喜心看欲雪,佳句续围炉。xǐ xīn kàn yù xuě,jiā jù xù wéi lú。
萧洒开书帙,清狂泥酒壶。xiāo sǎ kāi shū zhì,qīng kuáng ní jiǔ hú。
云霄非万里,行看步夷涂。yún xiāo fēi wàn lǐ,xíng kàn bù yí tú。

吕睦仲赴诏以病不及送作诗与之

彭汝砺

埃尘留病枕,霜雪听晨征。āi chén liú bìng zhěn,shuāng xuě tīng chén zhēng。
出谷莺声早,飞云鹤翅轻。chū gǔ yīng shēng zǎo,fēi yún hè chì qīng。
寒郊亦常日,物色自离情。hán jiāo yì cháng rì,wù sè zì lí qíng。
二月春风信,期君万里程。èr yuè chūn fēng xìn,qī jūn wàn lǐ chéng。

分题得思字韵寄宁文渊

彭汝砺

风雪今之夕,湖山百尔思。fēng xuě jīn zhī xī,hú shān bǎi ěr sī。
欲歌莺谷意,不忘鹡原诗。yù gē yīng gǔ yì,bù wàng jí yuán shī。
腊意生梅萼,春容动柳枝。là yì shēng méi è,chūn róng dòng liǔ zhī。
尘埃一千里,归梦自迟迟。chén āi yī qiān lǐ,guī mèng zì chí chí。

和济叔小饮韵

彭汝砺

岛屿风回北,沧溟月上东。dǎo yǔ fēng huí běi,cāng míng yuè shàng dōng。
苦吟诗眼碧,小酌病颜红。kǔ yín shī yǎn bì,xiǎo zhuó bìng yán hóng。
城近更筹数,天寒斗柄中。chéng jìn gèng chóu shù,tiān hán dòu bǐng zhōng。
且安颜巷陋,无泣阮途穷。qiě ān yán xiàng lòu,wú qì ruǎn tú qióng。

和润之苦吟韵

彭汝砺

诸公敏酬唱,顷刻听诗成。zhū gōng mǐn chóu chàng,qǐng kè tīng shī chéng。
夜月留寒影,春花落细英。yè yuè liú hán yǐng,chūn huā luò xì yīng。
更须洗尘滓,莫使污晶明。gèng xū xǐ chén zǐ,mò shǐ wū jīng míng。
君看少陵格,篇章句句新。jūn kàn shǎo líng gé,piān zhāng jù jù xīn。

和庭佐观射

彭汝砺

勇士环云帜,将军臂角弓。yǒng shì huán yún zhì,jiāng jūn bì jiǎo gōng。
三狐毙林曲,一雁落云中。sān hú bì lín qū,yī yàn luò yún zhōng。
百步风争疾,千夫胆丧雄。bǎi bù fēng zhēng jí,qiān fū dǎn sàng xióng。
更须洗稂莠,归凯上边功。gèng xū xǐ láng yǒu,guī kǎi shàng biān gōng。

夜坐

彭汝砺

日夕孤蟾上,天寒万象低。rì xī gū chán shàng,tiān hán wàn xiàng dī。
苦吟闻夜漏,端坐听晨鸡。kǔ yín wén yè lòu,duān zuò tīng chén jī。
大道非无径,青云自有梯。dà dào fēi wú jìng,qīng yún zì yǒu tī。
更须极幽隐,慎勿叹羁栖。gèng xū jí yōu yǐn,shèn wù tàn jī qī。

和君玉林字韵

彭汝砺

晚日牛羊舍,清风鸟雀林。wǎn rì niú yáng shě,qīng fēng niǎo què lín。
山蹊频下上,天色屡晴阴。shān qī pín xià shàng,tiān sè lǚ qíng yīn。
县令三乡念,君王万里心。xiàn lìng sān xiāng niàn,jūn wáng wàn lǐ xīn。
事功非翰墨,酬唱故相禁。shì gōng fēi hàn mò,chóu chàng gù xiāng jìn。

龙泉

彭汝砺

秋风入野凉,吹散菊花芳。qiū fēng rù yě liáng,chuī sàn jú huā fāng。
万里无人处,千枝只自香。wàn lǐ wú rén chù,qiān zhī zhǐ zì xiāng。
风流忆彭泽,时节念重阳。fēng liú yì péng zé,shí jié niàn zhòng yáng。
物意虽寥寂,能忘酒一觞。wù yì suī liáo jì,néng wàng jiǔ yī shāng。

得老儿到叶县书寄君时

彭汝砺

野店鸡啼处,平安信息来。yě diàn jī tí chù,píng ān xìn xī lái。
摇旌心未稳,披雾眼先开。yáo jīng xīn wèi wěn,pī wù yǎn xiān kāi。
未敢言曾子,犹能学老莱。wèi gǎn yán céng zi,yóu néng xué lǎo lái。
分阴须爱惜,好为补南陔。fēn yīn xū ài xī,hǎo wèi bǔ nán gāi。

夜坐家人乞诗

彭汝砺

憔悴蓬门学,尘埃布褐身。qiáo cuì péng mén xué,chén āi bù hè shēn。
一官偶今日,相顾守吾贫。yī guān ǒu jīn rì,xiāng gù shǒu wú pín。
上国恩波重,高门鬓雪新。shàng guó ēn bō zhòng,gāo mén bìn xuě xīn。
岂无忠孝论,子细遗良人。qǐ wú zhōng xiào lùn,zi xì yí liáng rén。

白彪驰寄君时

彭汝砺

横逾紫芝路,径赴白彪期。héng yú zǐ zhī lù,jìng fù bái biāo qī。
翼翼马爰饬,伾伾车载脂。yì yì mǎ yuán chì,pī pī chē zài zhī。
山川道云远,日月来何迟。shān chuān dào yún yuǎn,rì yuè lái hé chí。
立语言不尽,不言君自知。lì yǔ yán bù jǐn,bù yán jūn zì zhī。

和君时予未至君时言有群鹊集檐

彭汝砺

旧重千金诺,元为五日期。jiù zhòng qiān jīn nuò,yuán wèi wǔ rì qī。
水清冰破玉,岩润石凝脂。shuǐ qīng bīng pò yù,yán rùn shí níng zhī。
命驾不嫌遽,舍车空悔迟。mìng jià bù xián jù,shě chē kōng huǐ chí。
多惭无道力,有往鹊先知。duō cán wú dào lì,yǒu wǎng què xiān zhī。